Giờ khắc này, Lý Hạo giống như đang hoàn thành một cuộc hành trình săn kho báu.
Mà khí tức hắc ám trong đại điện chính xác bị tiêu hao không ít, mỗi một lần hắn săn giết, đều dẫn đến khí tức hắc ám bị mài mòn một bộ phận, sau đó đối phương sống lại, sau đó cuối cùng bị Lý Hạo cướp đi kết tinh hắc ám.
Cứ tiếp tục như thế, tốc độ tiêu hao năng lượng hắc ám trong đại điện được đẩy rất nhanh.
Phản kích, tiêu hao, cũng là mấu chốt của trận khảo nghiệm này.
Đơn thuần trông cậy vào ba ngày ba đêm chạy trốn, thì gần như rất khó thực hiện.
Trong nguy cơ tìm kiếm mấu chốt, đủ quyết đoán, đủ can đảm, xoay người phản kích, săn giết một ít âm khôi, cũng là một mắt xích khảo nghiệm của Hắc Ám đại điện.
Mà chuyện săn giết khôi lỗi đuổi giết người khác, thật ra cũng là mấu chốt.
Chỉ là, điểm này rất ít người làm được, đại bộ phận Đế Tôn đều là khách độc hành, đa phần vẫn là dựa vào cá nhân dũng mãnh, xoay người phản kích, lấy thực lực cường đại, can đảm để hoàn thành lần đuổi giết này.
Cửa ải thứ nhất do Ám Sứ năm đó bày ra cũng không phải chỉ là khảo nghiệm hợp tác, còn có quyết đoán, thực lực, lòng can đảm…
Cùng với sức chịu đừng vô cùng cường đại.
Đây đều là mấu chốt của việc thông quan.
Chỉ cần thỏa mãn một ít, đều có thể thông quan.
Tuy nhiên, hầu hết mọi người không thể làm điều đó.
Về phần giết một trăm lần để Hắc Ám Âm Khôi bạo chết, coi như là Ám Sứ thiết lập một ít khích lệ nho nhỏ, tuy nhiên người cầm được chỉ là số ít.
Người có thể kiên trì giết đến 100 lần thật sự quá ít.
Giờ khắc này, bốn vị Đế Tôn trong đại điện, hai vị đang chạy trốn, một Lý Hạo đang không ngừng đuổi giết âm khôi của vị Đế Tôn khác, mà Tốn Hạn ngũ giai cũng đưa ra lựa chọn phản kích!
Làm Đế Tôn ngũ giai, đến thời khắc mấu chốt thì vẫn phải có chút quyết đoán.
Hắn ta cũng biết, tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.
Dù cho biết những âm khôi này bất tử bất diệt, hắn ta vẫn là lựa chọn phản kích, hắn cũng suy đoán, những năng lượng âm khôi này không có khả năng vô tận, đương nhiên, còn có một điểm, hắn ta cảm nhận được năng lượng hắc ám trong đại điện đang suy yếu.
Điều đó chứng tỏ những âm khôi này cũng đang tiêu hao năng lượng.
Thế là, theo hắn bắt đầu phản kích, năng lượng trong toàn bộ đại điện lại càng tiêu hao nhanh hơn.
. . .
Một ngày trôi qua.
Đế Tôn trước mặt vẫn đang chạy trốn, chỉ là tốc độ đã không bằng trước.
Mà lúc này, âm khôi truy sát ở phía sau hắn ta cũng đã dần dần biến mất.
Nếu có động tĩnh thì cũng chỉ có âm khôi của Lý Hạo.
Đối phương thở hồng hộc, một ngày một đêm bỏ chạy, thật ra hắn đã gặp được vị đồng bạn kia, nhưng cả hai cũng không kịp trao đổi mà liền nhanh chóng tự bỏ chạy, sợ âm khôi của đối phương sẽ gia nhập hàng ngũ đuổi giết mình.
"Hô. . ."
Vị Đế Tôn tam giai này, điên cuồng thở dốc.
Giờ phút này, hắn ta vẫn cảm nhận được những âm khôi không biết mệt mỏi đang truy đuổi sau lưng, cũng may, hắn lại cảm giác được chút động tĩnh, lực lượng hắc ám ở chỗ này bắt đầu dần tiêu hao.
Về phần tại sao lại tiêu hao, ai biết được.
Hắn chỉ biết chỉ cần lại kiên trì một trận, có lẽ, mình có thể sống sót.
Điều kiện tiên quyết là, lực lượng hắc ám ở nơi này sẽ bị tiêu hao sạch sẽ.
Hắn ta thở hào hển, tốc độ rõ rệt chậm lại.
Mà trong lúc hắn ta chậm lại, một thanh tế kiếm vô thanh vô tức đâm vào sau lưng hắn.
Lý Hạo giải quyết những âm khôi kia, đương nhiên sẽ không thật sự tiện nghi cho vị Đế Tôn này.
Đối phương chạy một ngày một đêm, lực lượng tiêu hao lớn nhất.
Lý Hạo cũng rõ ràng cảm nhận được năng lượng nơi đây tiêu hao, có lẽ rất nhanh, hắc ám ở chỗ này sẽ tiêu tán hết, nếu bây giờ không giết gia hỏa này, vậy đợi đến khi quay đầu ba vị Đế Tôn tụ hợp, ngược lại sẽ nhiều thêm một địch nhân.
Đã như vậy. . . Lần này, cứ để Tốn Hạn trở thành tư lệnh trọc đầu.
Trường kiếm đâm vào cơ thể!
Lập tức vị Đế Tôn kia mới phát giác được có chút không ổn, cái này không giống như là âm khôi công kích.
Nghiêng đầu nhìn thoáng qua liền thấy được dáng vẻ Lý Hạo, khiến cho hắn thật sự không dám tin.
Hạo Nguyệt Đế Tôn?
Làm sao có thể!
Hắn ta vẫn cho là âm khôi đang truy sát mình, nhưng tại sao bây giờ lại là Hạo Nguyệt?
Làm thế nào mà nó xảy ra được?
Tuyệt đối không có khả năng!
Còn có, sau lưng Hạo Nguyệt giống như cũng có thật nhiều âm khôi.
Đến cùng là âm khôi truy sát mình, hay là truy sát Hạo Nguyệt?
Vừa nghĩ như vậy, thì trong cơ thể, khí tức tử vong lập tức bộc phát, sinh cơ nhanh chóng trôi qua, vốn đã tiêu hao thật lớn, mà theo lực lượng tử vong không ngừng hiện ra, sinh cơ không ngừng rút lui, khiến hắn ta càng thêm suy nhược.
Hắc ám chi lực trong cơ thể ngưng tụ lại một chỗ, muốn phản kích, thì một cỗ tịch diệt chi lực bộc phát, đóng băng một tia hắc ám chi lực cuối cùng của hắn, thủy hỏa chi lực bộc phát, lập tức nổ tung bên trong cơ thể.
Đại đạo chi lực trong cơ thể cũng nhanh chóng sụp đổ.
Đến thời khắc này hắn ta vẫn không dám tin.
Đây là. . . Hạo Nguyệt?
Đế Tôn nhất giai?
Làm sao có thể chứ!
Sinh cơ trên người hoàn toàn tiêu tán, một vị Đế Tôn tam giai sau khi chạy trốn một ngày một đêm, đã bị Lý Hạo nhặt được tiện nghi, trực tiếp dễ dàng giết chết, đại lượng sinh tử lực dung nhập vào trong Sinh Tử Trường Hà của Lý Hạo.
Vị này, xem như hoàn toàn dùng Sinh Tử Đạo giết chết.
Lý Hạo nở nụ cười, lại thêm một người.
Người của đại thế giới Chí Ám còn sáu vị Đế Tôn, ta đã giết ba vị, còn có một vị bị âm khôi giết ở bên ngoài, hiện tại toàn bộ đại thế giới Chí Ám chỉ còn lại hai vị Đế Tôn.
Mà mục tiêu kế tiếp của mình chính là vị Đế Tôn tam giai còn lại.
Mấy âm khôi sau lưng đối phương cũng trở thành mục tiêu của mình.
Về phần Tốn Hạn. . . Trước mắt mình còn không phải là đối thủ.