Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2470 - Chương 2470: Quang Can Tư Lệnh 3

Chương 2470: Quang can tư lệnh 3 Chương 2470: Quang can tư lệnh 3

Lý Hạo có quyết định thì cũng không chậm trễ nữa, bắt được một đầu Hắc Ám Âm Khôi thì lập tức giết chết, không ngừng đánh chết, đối phương cũng không phản kháng, không phản kích, chỉ là một lòng một dạ nhìn chằm chằm vị Đế Tôn kia.

Đối với Lý Hạo thì đây chỉ là một bia ngắm.

Bia ngắm nhất giai ở trong mắt hắn là quá yếu.

Không phản kháng, không phản kích thì tính là cường giả gì?

Hắn không ngừng đánh giết đầu âm khôi nhất giai kia, bỗng nhiên lại nghĩ tới…nếu không bạo ra kết tinh hắc ám, vậy thì không ngừng mai chết gia hỏa này, tiêu hao lượng lớn lực lượng hắc ám.

Lực lượng hắc ám trong Ám Ma lĩnh nhất định không phải vô tận, nếu không mỗi một lần mở ra cũng sẽ không cần tiêu hao tinh huyết của Đế Tôn.

Bởi vậy có thể chứng minh một điểm, đạo uẩn nơi này kỳ thật không bằng lúc trước, cần tinh huyết của Đế Tôn làm dẫn đường, mới có thể dẫn phát đạo uẩn hiện ra, đại biểu năng lượng nơi này thật ra là có hạn.

Một khi hao tổn, nhất định phải tiếp xúc ngoại giới, tiếp tục bổ sung tinh huyết Đế Tôn.

Chỉ cần Hồi Long Đế Tôn không bổ sung. . . Nơi này sẽ không cách nào hiện ra đạo uẩn.

Ngắn ngủi trong nháy mắt, Lý Hạo suy nghĩ rất nhiều.

Mà vị Đế Tôn đang chạy trốn phía trước, vẫn chưa phát hiện phía sau có thêm một người đang không ngừng điên cuồng đánh chết đầu âm khôi nhất giai kia, giờ phút này hắn ta chạy còn không kịp, nào có tâm tư quản những thứ này.

Về phần phía sau có chút dị động, hắn ta cũng chỉ xem như là động tĩnh đuổi giết của âm khôi, ngay cả quay đầu cũng không dám, sợ làm chậm trễ thời gian.

Hiện tại hắn ta hi vọng có thể nhanh chóng tìm được Tốn Hạn, như vậy mới có thể cứu được mạng.

Trong đại diện lớn như vậy, cả bốn vị Đế Tôn đều đang chạy trốn.

Mà Lý Hạo vừa chạy trốn đồng thời vừa không ngừng đánh giết âm khôi nhất giai kia, lực lượng hắc ám ở bốn phía cũng không ngừng tràn vào trong cơ thể của âm khôi nhất giai này.

Tuy nhiên Lý Hạo đã không vừa lòng với sự tiêu hao lớn như vậy.

Rất nhanh, hắn bắt đầu đi đánh giết một âm khôi khác trong lúc âm khôi nhất giai kia khôi phục, dù sao những đồ chơi này, cũng sẽ không phản kích mình.

Cũng không biết ai thiết lập chương trình này... Đây có phải là muốn tất cả mọi người đồng tâm hiệp lực hay không?

Lý Hạo không quá rõ ràng.

Nhưng hắn biết, nếu trong đại điện này không chỉ có một người, chỉ cần có hai người, song phương có lẽ thông qua phương thức như vậy để giải quyết những âm khôi kia.

Thế nhưng thời khắc nguy hiểm, nhìn thấy nhiều âm khôi như vậy, chân đều mềm nhũn, ai còn có thể giúp người khác giải quyết âm khôi?

Cũng chỉ có Lý Hạo, trong lòng có chút tham luyến, nảy ra chủ ý với kết tinh hắc ám, nếu không, hắn cũng sẽ không làm loại chuyện này, trợ giúp người khác thoát khốn, người khác cũng sẽ không cảm kích hắn.

Truy sát vẫn đang tiếp tục!

Trong lúc này, Lý Hạo kỳ thật còn gặp một vị Đế Tôn tam giai khác, nhưng đối phương cách hắn một khoảng, vừa nhìn thấy một đống Hắc Ám Âm Khôi thì không nói hai lời mà quay đầu bỏ chạy!

Hắn ta cũng không dám tiếp cận.

Liếc mắt nhìn lại, hơn mười đầu âm khôi, sợ tới mức vị Đế tôn kia đều cho rằng, đây là âm khôi đuổi giết Tốn Hạn.

. . .

Truy đuổi, kéo dài nửa ngày.

Mà lúc này Lý Hạo đã đánh chết đầu âm khôi hơn mười lần, lại tiếp tục đánh chết đối phương...Một tiếng phanh giòn vang, lúc này đây, lực lượng hắc ám ở bốn phía không còn hiện ra nữa.

Mà đã xuất hiện một chút biến hóa, một khối kết tinh hắc ám trực tiếp rơi xuống đất, không còn thu nạp được năng lượng bốn phía.

Trong lòng Lý Hạo hơi động.

"Một trăm lần?"

Hình như hắn đã giết chết đầu khôi lỗi nhất giai này một trăm lần!

Kết quả, đối phương không tiếp tục sống lại mà trực tiếp phát nổ.

"Bị lừa!"

Lý Hạo âm thầm chửi bới, người bình thường ai sẽ giết một vị Đế Tôn 100 lần?

Giết một lần đối phương còn có thể sống lại, như vậy rất tuyệt vọng, giết hai lần, lại tiếp tục sống lại... Giờ phút này, đại khái không ai nguyện ý giết nữa, tái giết cũng chỉ lãng phí thời gian cùng năng lượng, còn không bằng chạy trốn.

Giết ba lần, đối phương còn không chết, lúc này, trăm phần trăm chín mươi chín người, sẽ triệt để buông tha đánh chết.

Giết một trăm lần... Cũng chỉ có Lý Hạo, một lòng một dạ muốn tiêu hao năng lượng hắc ám ở đây, cho nên mới có thể làm như vậy.

Tuy nhiên cũng có chỗ tốt.

Mặc dù rất mệt, nhưng giết 100 lần thì vẫn có thể hoàn toàn giết chết đối phương, còn phát nổ một viên kết tinh hắc ám nhất giai, đạo uẩn kết tinh, quả nhiên không tệ.

Còn có chút thu hoạch!

Trong quá trình này, Lý Hạo cũng luôn tiêu hao năng lượng để xây dựng cầu nối sinh tử của mình, hiện giờ, cầu nối sinh tử của hắn không nhiều không ít, vừa vặn có 250 tòa.

Mà âm khôi truy sát vị Đế Tôn kia, cứ như vậy trong lúc vô thanh vô tức, thiếu mất một con.

Trong lúc này, Lý Hạo cũng đang đánh giết một đầu âm khôi khác.

Có một đáp án chuẩn xác, Lý Hạo nhất thời hăng hái mười phần.

Mặc kệ năng lượng có hao tổn hay không, giết đối phương một trăm lần, đối phương sẽ hoàn toàn tử vong... Đối với Lý Hạo mà nói, lúc này đây, có lẽ là con đường may mắn của mình, âm khôi không phản kháng, kỳ thật tương đối dễ giết!

Giết đơn giản mà thu hoạch cũng không nhỏ.

Giết một trăm lần, mặc dù rất mệt mỏi, thế nhưng chỉ là mệt mỏi, chứ không có nguy hiểm gì.

Thuận tiện, còn có thể giúp mình mài kiếm.

Kế tiếp, Lý Hạo tiếp tục giết chết những âm khôi này, một lần liên tiếp một lần. . .

Có lần thứ nhất, thì tộc độ tiếp theo sẽ nhanh hơn.

Phía trước, vị Đế Tôn tam giai kia còn đang chạy trốn đã sắp mệt mỏi đến tê liệt, trong lòng có chút tuyệt vọng, hắn ta nhìn thoáng lại phía sau…trong hắc ám, những âm khôi kia hình như ít đi một chút.

Hắn ta lập tức vui mừng.

Nhưng ngay sau đó... Sắc mặt lập tức trở nên âm u, vừa rồi thấy có rất ít âm khôi, nhưng bởi vì hắn ta dừng lại một chút, Lý Hạo cũng dừng lại một chút, dẫn đến đám âm khôi truy sát Lý Hạo nhập chung thành đoàn, trọn vẹn mấy chục con.

Vị Đế Tôn tam giai kia lập tức sắp nứt cả tim gan!

Tại sao lại nhiều như vậy?

Hắn ta cũng không dám ngừng lại mà điên cuồng chạy trốn.

Về phần Lý Hạo, hắn căn bản không để ý tới đối phương, mà tiếp tục bắt đầu săn giết những âm khôi này, đây đều là thứ tốt, Hắc Ám đạo uẩn kết tinh, ẩn chứa đạo uẩn của Đế Tôn Bát giai, thứ này bất kể là tự mình tu luyện, hay là cầm về cho tu sĩ Ngân Nguyệt, tuy rằng không phải hệ Hắc Ám, tác dụng cảm ngộ đại đạo cũng không quá lớn, nhưng chỉ riêng những năng lượng tinh thuần kia, cũng đủ để mọi người tu luyện tốt một hồi.

"Chỉ cần ta không bị âm khôi phía sau giết chết, thì đối với ta…đây có lẽ là một hành trình săn giết bảo vật!”

Lý Hạo có chút vui vẻ.

Nói mình to gan lớn mật thì cũng không phải, hắn đã xác định năng lượng nơi này có hạn, không có khả năng tiêu hao vô hạn, cho dù không bạo bảo vật, thì chuyện săn giết những âm khôi này cũng là chuyện nhất định.

Một mực chạy trốn, tuyệt đối không phải chính đạo.

Là một tên Đế Tôn thì không nên cứ nghĩ chạy trốn, nhất định phải phản kích, nghĩ đến tiêu hao, đây mới là lẽ phải.

Về phần hai vị Đế Tôn khác của Đại Thế Giới Chí Ám lựa chọn như thế nào, hắn không rõ lắm.

Nhưng vị trước mắt mình vẫn luôn chạy trốn, cũng không phản kích, càng không tiêu hao âm khôi, cứ tiếp tục như vậy, nếu không có Lý Hạo ra tay, nhiều nhất là một ngày, đối phương sẽ vô lực bỏ chạy, bị Âm Khôi đuổi theo rồi xé thành mảnh nhỏ.

Hiện tại, ta chính là đang cứu vớt gia hỏa này!

Mà giờ phút này, Lý Hạo đã săn giết ba con âm khôi, còn có năm con đang đuổi giết đối phương, số lượng không tính là nhiều, năm con này, cũng chết không ít lần, càng về sau, chết càng nhanh.

Bình Luận (0)
Comment