“Vẫn chưa gặp được…Âm Dương.”
Lúc này Lý Hạo tuyệt không thất vọng, bởi vì hắn gặp được Quang Minh!
Quang Minh chi đạo của Bạch Cảnh cùng Quang Minh trong tưởng tượng, cùng Quang Minh trong nhận biết của hắn lại có chút chênh lệch.
Cái loại ánh sáng cực hạn, cảm giác sáng tỏ, cảm giác nhu hòa kia khiến cho hắn có chút mê mệt.
Đây chính là lực lượng quang minh?
Hắn từng rất quen thuộc Quang Minh của bác gái Quang Minh Kiếm, nhưng nó lại không mang đến cho hắn cảm giác này, Quang Minh kiếm là sắc bén, nhưng quang minh ở nơi này lại không phải loại sắc bén kia.
Nó chỉ có một loại nhu hòa, sáng tỏ, đường hoàng…
"Đây mới là quang minh?"
“Hoặc nói quang minh vốn có rất nhiều loại và chúng cũng không giống nhau…Trong bóng tối nhìn thấy ánh sáng…”
Lý Hạo nỉ non một tiếng, điều này có chút chênh lệch so với nhận thức của mình, hiện tại hắn cũng không ngừng hấp thu những cảm ngộ này, mình cảm ngộ càng nhiều thì tương lai khi hắn trở lại thế giới Ngân Nguyệt, sẽ đem những gì hôm nay nhìn thấy, toàn bộ dung nhập vào trong đại đạo vũ trụ. Khi đó, người Ngân Nguyệt đều có thể đi cảm ngộ đại đạo... Dù không học nhưng vẫn có thể tham khảo, đây cũng là một phần cảm ngộ đại đạo do Đế Tôn đỉnh cấp để lại.
Lý Hạo không học cũng không sao, nhưng người khác học được sẽ đều có thể thăng tiến được chút.
"Tịch diệt, khôi phục, hai đạo này có sao?”
Lý Hạo có chút miệng đắng lưỡi khô, đáng tiếc, Không Tịch hình như không tới đây chơi cờ, nếu không, Không Tịch hẳn sẽ có được cảm ngộ đối với Phục Tô chi đạo.
Hắn tiếp tục cảm ngộ, cũng mặc kệ mặt khác.
Mà Tốn Hạn ở bên cạnh thì không ngừng thở hồng hộc, trên thân thể hiện ra ít vết rách, cuối cùng mới nhếch miệng cười.
900 ô!
Khoảng cách thành công chỉ có 100 ô nữa.
Mà Lý Hạo đi đến hiện tại chỉ khoảng 200 ô, chênh lệch quá lớn với hắn.
Ta sắp thành công rồi!
Hắn có chút mừng rỡ như điên.
Sau một khắc, bất chấp khôi phục, hắn ta tiếp tục xông vào trong ô vuông tiếp theo, trong ô bộc phát ra động tĩnh kịch liệt, Đế Tôn ngũ giai cường đại cũng tại triển lộ ra, đạo uẩn cường đại trong ô 901 trực tiếp bị hắn ta đánh vỡ!
Tốn Hạn lập tức chui vào ô vuông đại đạo kế tiếp, mà khoảng cách thành công cũng càng ngày càng gần.
. . .
Thời gian trôi qua ba ngày.
Hơn nữa lại thêm ở bên ngoài chậm trễ mấy ngày cộng với thời gian vượt qua cửa ải thứ nhất, khoảng cách Lý Hạo đi vào nơi này đã trôi qua gần nửa tháng.
Lúc này Lý Hạo đã đi qua gần 300 ô.
Tốc độ không hề suy giảm, mỗi ngày đều đi qua 100 ô.
Không chút hoang mang, không nhanh không chậm.
Cũng không có giảm tốc độ, đương nhiên không tăng thêm.
Mà tộc độ của Tốn Hạn lại hơi giảm xuống, trong ngày đầu tiên Tốn Hạn gần như xông qua 700 ô, đến ngày thứ hai đi hết 900 ô.
Mà kết thúc ngày thứ ba, hắn ta tổng cổng đi qua 980 ô.
Tới hôm nay hắn chỉ đi được hơn 60 ô.
Khoảng cách đến 1000 ô còn rất nhỏ.
Tốn Hạn kích động nhưng cũng vô cùng mệt mỏi, bên trên đạo ngấn của hắn cũng lưu lại không ít vết thương đại đạo, tuy nhiên Tốn Hạn không quá lo lắng, bởi vết thương đại đạo chỉ là phiền phức, nhưng chỉ cần hắn cảm ngộ được đạo uẩn của Ám Sứ thì có thể thuận lợi tiến vào lục giai, trong lúc tấn công, vết thương đại đao sẽ nhanh chóng khôi phục.
Đây là tính toán của hắn ta.
Thật ra cũng không có vấn đề gì cả.
Những đạo thương này còn chưa đủ để hắn trọng thương, nó chỉ là chút phiền phức, đợi đến khi tấn công thành công thì nó không còn là phiền phức nữa.
Đến giờ phút này hắn ta lựa chọn dừng lại một chút, nghỉ ngơi hồi sức, khôi phục một hồi.
Hắn quay đầu nhìn sang bên cạnh, Lý Hạo cũng không tính là chậm, đến hiện tại cũng đi tới 300 ô, tốt hơn so với dự kiến, trước đó Tốn Hạn còn cảm thấy gia hỏa này sẽ không thể đi được xa.
Nhưng cuối cùng có thể đi đến 300 ô, thật sự không tệ.
Mà khí tức của Lý Hạo giống như cường đại hơn trước đó…nhưng trong mặt Tốn Hạn, dạng tăng lên một chút này không có ý nghĩa gì.
Hắn ta cảm thấy kết cấu của Hạo Nguyệt Đế Tôn này quá nhỏ.
Vì hấp thu năng lượng trong ô, cư nhiên lãng phí thời gian như thế, phải biết rằng, nơi này có thể sẽ đóng cửa bất kỳ lúc nào, nếu bây giờ không tranh thủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, mà lại đi hấp thu những năng lượng không đáng kể kia, cho dù để cho ngươi đạt tới tam giai đỉnh phong thì sẽ như thế nào đây?
Hắn ngẩng đầu nhìn về hư ảnh.
Mấy ngày nay hư ảnh kia vẫn không lên tiếng, vô cùng an tĩnh.
Giống như cảm nhận được Tốn Hạn đang nhìn mình, hư ảnh bỗng nhiên lên tiếng: “Đạo hữu thế giới Chí Ám, đạo của ngươi bị thương không nhẹ, thừa dịp bây giờ còn ở trong đạo kỳ có thể tạm dừng lại hấp thu chút đạo uẩn chi lực, đền bù cho thương thế.”
Tốn Hạn cười cười: "Không cần, đã sắp đi xong 1000 ô, hôm nay ta nhất định sẽ hoàn thành cửa ải này.”
Lúc này dừng lại?
Ta có bệnh sao?
"Tiền bối, Ám Sứ đạo uẩn. . . Thật sự vẫn tồn tại sao?"
"Tồn tại."
Hư ảnh nói khẽ: "Mặc dù không bằng trước kia, nhưng đối với ngươi thì đầy đủ."
Vậy là tốt rồi.
Đương nhiên, nếu hư ảnh này đổi ý vậy cũng khá phiền phức.
Tốn Hạn thầm nghĩ, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía Lý Hạo, tên kia vẫn đang dừng lại ở ô 300, mặc kệ hắn, ta trước hoàn thành nhiệm vụ, nếu như có thể, ta còn muốn hoàn thành 2000 ô!
Vì thế, hắn lại hỏi một câu: "Tiền bối, nếu ta hoàn thành một ngàn ô, có thể cảm ngộ Đạo Uẩn trước hay không, sau đó... Tiếp tục đi tiếp đạo kỳ?”
Tách ra để nhận thưởng!
Hư ảnh cân nhắc một phen, thế mà nhẹ gật đầu, đáp: "Có thể! Chỉ là. . . Ngươi mặc dù đi qua 1000 ô, đạo thương tất nhiên không nhẹ, cảm ngộ đạo uẩn của cường giả cũng sẽ khiến ngươi tăng thêm đạo thương, nếu như không cách nào tấn cấp, vậy ta khuyên người tốt nhất đừng nên tiếp tục đi.”
"Đa tạ tiền bối nhắc nhở!"
Tốn Hạn cười cười, chỉ tạ ơn nhắc nhở chứ không tiếp nhận đề nghị của hư ảnh.
Đến lúc đó lại nói.
Nếu như ta đi qua 2000 ô, ta cũng muốn ra điều kiện giống như Hạo Nguyệt Đế Tôn, lĩnh vực, tự phong thiên địa, ta đều muốn xem thử.
Hư ảnh không lên tiếng.
Cũng lười để ý tới.
Cứ tiếp tục quan sát!
Nếu không thể tấn công, ngươi lại thành công đi hết 2000 ô, vậy coi như ta mắt mù.
Hư ảnh lại nhìn về phía Lý Hạo, lúc này Lý Hạo hình như dừng lại một thời gian, hư ảnh không quá rõ đạo trong ô kia là cái gì, chỉ là cảm ngộ kiếm đạo rất đơn giản, nhưng không biết vì sao người này dừng lại lâu như vậy?
Người này cũng giỏi kiếm đạo, theo lý thuyết, trong nháy mắt liền có thể qua mới đúng.
Nhưng tại sao lại dừng cho tới bây giờ?