Vũ trụ Hỗn Độn, biên giới thế giới Hồng Nguyệt bao trùm.
Một con cự thú đang hoành không.
Phía trên cự thú, mấy vị cường giả đứng lơ lửng, giờ phút này, ai cũng có chút căng thẳng và âm trầm.
Địch nhân vẫn đuổi kịp!
Những người này đã theo dõi bọn họ từ khi còn ở gần Thiên Phương, cho tới bây giờ, mấy lần muốn hất ra, kết quả đều thất bại... Chỉ trách Hắc Báo!
Tốc độ quá chậm.
Đế Tôn nhị giai, có thể bởi vì trong bụng mang theo tiểu thế giới nên tốc độ rất chậm, còn không thể chạy nhanh hơn Đế Tôn nhất giai bình thường.
Kết quả như vậy chính là, mặc dù Hỗn Độn khó tìm được yêu, nhưng bọn gia hỏa này truy đuổi suốt một đường, vẫn đuổi kịp.
"Thật hy vọng đối phương là Nhân Vương!"
Giờ khắc này, phân thân Thiên Cực có chút hậm hực.
Nhân Vương thật sự có thể lạc đường.
Mất dấu người khác là trạng thái bình thường.
Ngoại giới nói Nhân Vương cố ý gây chuyện... Có đôi khi đích thật là cố ý, nhưng đa phần là thật sự đi nhầm phương hướng, điểm này, Thiên Cực vẫn nhớ rất rõ ràng, chỉ là đối với Nhân Vương, đi nhầm cũng không sao cả.
Giờ khắc này, hắn ta thật hy vọng, đám hỗn đản phía sau kia đều là dân mù đường như Nhân Vương.
Ở trong Hỗn Độn bị lạc đường... Muốn tìm được chúng ta, không mấy mấy chục trên trăm năm cũng khó.
Đáng tiếc, không phải!
Hắn ta quay đầu nhìn lại, không ngừng nhíu mày, hai vị Đế Tôn tam giai, một vị Đế Tôn nhị giai, một vị Đế Tôn nhất giai.
Đây là một nhóm, hoặc là một tập thể nhỏ.
Ngay từ đầu, tìm kiếm Ngân Nguyệt tuyệt đối không chỉ có mấy người bọn hắn, nhưng bây giờ, cuối cùng chỉ có mấy người kia đuổi theo.
Bốn vị Đế Tôn!
Mà bên Ngân Nguyệt tính toán đâu ra đấy, cũng chỉ có Hắc Báo, phân thân Thiên Cực, sau khi hai vị Đại Đạo Chi Chủ hợp nhất mới có thể so với Đế Tôn, tương đương chỉ có ba vị Đế Tôn, hơn mữa, mạnh nhất chỉ là nhị giai.
Đương nhiên, hai vị Đại Đạo Chi Chủ, giờ phút này đều sắp thành đế.
Nếu thử một chút... Có lẽ hôm nay sẽ có hi vọng chứng đạo.
Thế nhưng coi như thành công thì cũng chỉ là hai vị Đế Tôn nhất giai, số lượng Đế Tôn ngược lại có thể giống nhau, nhưng chênh lệch đẳng cấp, dù cùng là Đế Tôn cấp thấp, nhưng nhất giai cũng không thể so với tam giai.
"Bản tôn ta còn cách ta một đoạn đường rất xa... Có lẽ chừng một tháng nữa sẽ có thể gặp nhau..."
Một tháng, đối với Hỗn Độn không xa.
Nhưng một khi chiến đấu bộc phát, một tháng... Món ăn cũng đã nguội, nhặt xác còn bị ghét bỏ tốc độ quá chậm, không còn thi thể để mà nhặt.
Giờ phút này, mấy người Lâm Hồng Ngọc cũng đều đang ở trên thân thể Hắc Báo.
Mấy vị cường giả quay đầu lại nhìn.
Đối phương cách bọn họ còn một đoạn... Nhưng mấy vị Đế Tôn đã bắt đầu chia ra hành động, có vẻ là muốn ngăn chặn đường đi của bọn họ, vây giết bọn họ ở nơi này.
Ở trong Hỗn Độn gặp phải cường địch, tránh đều không có chỗ tránh.
Trừ phi vừa khéo có thế giới gần đây, mấu chốt là, thế giới này còn phải cường đại, sau đó, cường giả của thế giới này còn phải nguyện ý che chở ngươi... Nếu không, ngươi đi thế giới của người khác, vậy sẽ chết nhanh hơn.
Vẻ mặt Hồng Nhất Đường có chút ngưng trọng, trầm giọng nói: "Ta và Càn Vô Lượng thử bắt đầu tấn cấp! Một năm tích lũy, lực lượng đại đạo cũng không xê xích gì nhiều, toàn bộ vũ trụ đại đạo đều đã cường đại thêm một đoạn, tấn cấp cũng không tính quá khó khăn! Sau đó, chúng ta thử hợp nhất, có lẽ... Có thể ngăn chặn một vị Đế Tôn tam giai!"
Ở trong Hỗn Độn lăn lộn một đoạn thời gian, tăng thêm lúc trước cũng nghe người khác giảng giải về Hỗn Độn, mấy người cũng biết cách phân chia Đế Tôn mạnh yếu.
Phía sau rõ ràng có hai vị Đế Tôn tam giai.
Ở trong Hỗn Độn hành tẩu cũng rất khó che giấu quá nhiều khí tức, hai người bọn họ coi như tấn cấp dung hợp, ngăn cản một vị, Hắc Báo dùng lực lượng thế giới, dù sao cũng là thế giới trung đẳng, cũng có thể đối phó một vị tam giai, còn lại một vị nhị giai và một vị nhất giai... Chỉ có thể để cho Thiên Cực xử lý!
Vẻ mặt của phân thân Thiên Cực có chút biến đen.
Ta là một phân thân, mặc dù cũng đến cấp độ Đế Tônnhưng chỉ là nhất giai yếu nhất, đối phó một nhất giai, ta còn nắm chắc một chút, lại thêm một vị nhị giai... Các ngươi có phải đánh giá cao ta rồi hay không?
Đương nhiên, nếu là bản tôn, có lực lượng của đại thế giới gia trì, kỳ thật vẫn có hi vọng, những tán tu này có chút hỗn tạp.
Mấu chốt là, ta cũng chỉ là phân thân.
Ta hiện tại, kỳ thật cũng không khác gì tán tu.
Đối phương có nhiều hơn một vị Đế Tôn!
Những người Lâm Hồng Ngọc đều chưa chứng đạo, gặp được Đế Tôn, dù là Bán Đế đỉnh cấp, vậy cũng không được.
Mặc dù Lâm Hồng Ngọc đi theo đạo Sinh Tử, nhưng đạo Sinh Tử không tới cấp độ Đế Tôn, một Bán Đế muốn đối phó Đế Tôn vẫn rất khó.
Đã nhiều năm như vậy, một năm qua, có lẽ đây là một lần chiến đấu với nhiều Đế Tôn nhất.
Thiên Cực có chút hậm hực.
Tốc độ bản tôn quá chậm.
Vốn còn nghĩ, gặp bản tôn có thể an toàn một chút, hiện tại, có lẽ đã không có cơ hội gặp nhau.
"Tiếp tục trốn, hay là dừng lại nghênh chiến?"
Hồng Nhất Đường nhìn về phía Thiên Cực, lại nhìn Lâm Hồng Ngọc: "Trốn thì rất nhanh sẽ bị đối phương ngăn chặn, hoàn toàn không có thời gian phản ứng, dừng lại nghênh chiến... Không giải quyết đối thủ, cơ hội chạy trốn cũng mất."
Lâm Hồng Ngọc không nói gì, chỉ nhìn về hướng phương xa.
Nàng mơ hồ cảm thấy, có lẽ Lý Hạo cách nơi đây không xa.
Thế nhưng... Không xa là bao xa?
Nàng không biết, không cách nào phán đoán rõ ràng, nàng không phải chủ nhân của Sinh Tử Trường Hà, Lý Hạo có thể cảm giác khoảng cách của nàng, nhưng nàng chỉ có thể mơ hồ phán đoán khoảng cách của Lý Hạo, không có cách nào cảm nhận được tình huống cụ thể.
Dừng lại một lát, nàng mở miệng: "Ta sẽ nghênh chiến vị Đế Tôn nhất giai kia! Hắc Báo mang theo lực lượng thế giới nghênh chiến một vị tam giai, hai vị nhanh chóng tấn cấp, dung hợp một thể, nghênh chiến một vị tam giai, Thiên Cực tiền bối... Còn lại vị nhị giai kia, sẽ giao cho ngài!"
"Kéo dài thời gian!"