Có một số người theo cạnh gã, họ cũng không phải là nhân viên phổ thông. Đêm hôm khuya khoắt không trở về nhà, tự nhiên không phải nhân viên bình thường, trừ bảo vệ giữ cửa đã sớm chạy ra ngoài, giờ phút này, người đi theo gã đều là người bảo vệ lúc bình thường của gã.
Đêm nay Siêu Năng Giả đều đi họp, những người này chỉ là bảo vệ bình thường.
Chẳng qua những người này có súng.
Kiều thị có công ty bảo an của chúng.
Giờ khắc này, mấy người bảo vệ, bao gồm Kiều Bằng đều lấy ra súng, trong nháy mắt nhắm ngay Lý Hạo, muốn loạn súng bắn chết gia hỏa này.
Về phần Lý Hạo chết rồi, di tích làm sao... Lúc này, Kiều Bằng nào còn nghĩ được việc này.
Chiến đấu trên không vẫn còn tiếp tục.
Mà lúc này, Lý Hạ bỗng đáp xuống đất, dậm chân, mặt đất hơi chấn động, mấy khối tảng đá bắn ra. Vụt một tiếng, mấy người bảo vệ cầm súng đã trực tiếp bị hòn đá xuyên thủng đầu.
Lý Hạo ra tay cũng không nương tay.
Lúc này Lý Hạo lo lắng phía lão sư hơn, có lẽ bắt được Kiều Bằng thì có thể khiến đối phương kiêng kị nhiều hơn.
Dậm chân trong nháy mắt, âm thanh 'đoàng đoàng đoàng' của tiếng súng truyền ra.
Những bảo vệ chưa chết và Kiều Bằng đều nổ súng.
Vừa nổ súng, Kiều Bằng vừa chạy trốn.
Súng ống chưa hẳn có thể đánh chết Lý Hạo, dù sao Lý Hạo cũng là Trảm Thập, tuy hình như chẳng ra sao cả...
Ý nghĩ như vậy vừa hiện lên gã đã thấy hoa mắt, ngón tay Lý Hạo như lưỡi dao, xẹt qua cổ mấy bảo vệ, trong nháy mắt lại xuất hiện trước mặt Kiều Bằng, một tay chế trụ cổ họng của gã, tay còn lại chém xuống 'bịch' một tiếng.
Tiếng 'răng rắc' vang lên!
Cánh tay cầm súng bị chặt đứt, thủ đao cũng là đao.
Cùng lúc đó, một tiếng vang thật lớn truyền ra, mái nhà sụp đổ, hai nhân ảnh hiện ra.
Vậy mà bọn Kiều Phi Long đánh sụp!
Bằng tốc độ nhanh nhất, đánh xuyên qua nguyên một tòa nhà, đây chính là sức mạnh của Tam Dương.
Mà Lý Hạo thì đá ra một cước, đá gãy chân Kiều Bằng, đá đối phương nửa quỳ trên mặt đất. Hắn dùng một tay nắm lên tóc Kiều Bằng, tay còn lại vẫn bóp lấy cổ họng của gã như cũ, bóp đến Kiều Bằng sắc mặt đỏ bừng, giờ phút này có vẻ không cách nào thở dốc.
"Ha ha..."
Kiều Phi Long thở dốc một tiếng, cũng cười một tiếng, nhìn về phía Viên Thạc: "Đồ đệ ngươi dạy giống như hơi ngu xuẩn... Giờ phút này, ta sẽ giơ tay chịu trói?"
Uy hiếp?
Không thể nào!
Đến mức này, giơ tay chịu trói thì cũng chết.
Vậy mà Lý Hạo lại bắt con trai gã để uy hiếp gã!
Lý Hạo tự nhiên biết dùng Kiều Bằng uy hiếp Kiều Phi Long là rất vô dụng, thế nhưng khi hắn nhìn thấy bóng dáng màu đen, dưới ánh ánh lửa chiếu rọi, đi về hướng hắn, hắn đột nhiên cảm giác được chưa hẳn vô dụng.
Bóng dáng tới gần hắn.
Nói rõ đối phương muốn cứu người!
Thậm chí vì cứu người mà từ bỏ cơ hội đối phó lão sư. Có thể thấy được, người bình thường như Kiều Bằng cũng không phải không có chút địa vị nào trong bóng đen bên kia.
Lý Hạo không có e ngại với bóng đen.
Lần trước huyết ảnh lớn như vậy cũng bị hắn bóp chết, huống chi bóng đen.
Nhưng hai cái này có phải một loại không, Lý Hạo không cách nào xác định.
Bây giờ Kiều Phi Long cấp Tam Dương đang cách hắn không xa, Lý Hạo vẫn còn chút e ngại. Hắn sợ cường giả như vậy nhưng lại không sợ bóng đen - thứ không biết này, ai bảo hắn từng nếm qua rất nhiều huyết ảnh.
Cùng lúc đó, Viên Thạc cũng không dừng lại.
Không có bởi vì học sinh ở đây bắt Kiều Bằng mà ông cố kỵ hay lưu thủ gì, hoàn toàn hung mãnh như trước đây, thế như chẻ tre. Ngũ Cầm Thuật vận dụng đến cực hạn, từng quyền đánh ra, thế mà chế trụ Kiều Phi Long, đánh hỏa năng của đối phương cũng không thể tràn lan quá xa.
Về phần chút dư lực... Vậy không có biện pháp, giờ phút này Viên Thạc không có cách nào đi quản.
Có thể một bên vẫn còn hơi cố kỵ con trai, một bên cố kỵ học sinh, hai bên ăn ý hướng nơi xa chiến đấu, đánh nát vô số gạch, một đường chiến đấu về phía đường phố.
Cùng lúc đó, Lý Hạo thấy được bóng đen đánh về hắn.
Những người khác không nhìn thấy, hắn lại có thể.
Khi đối phương nhào tới trong nháy mắt, Lý Hạo đã sớm cầm tiểu kiếm.
Đây là át chủ bài bảo mệnh của hắn.
Nhưng lúc này, ai còn quan tâm bại lộ hay không bại lộ?
Có lẽ chỉ có tiểu kiếm mới có thể đối phó loại vật này, hắn hoài nghi mình xuất thủ sẽ đánh không trúng thứ kia.
Tiểu kiếm tràn ra hào quang nhàn nhạt, được Lý Hạo nắm ở trong tay, đâm một kiếm ra!
'Phập' một tiếng!
Giống như đâm vào trong thứ gì, trong hư không truyền đến tiếng kêu đau.
"Ừm?"
Bóng đen mà lại truyền ra âm thanh, cái này khác với huyết ảnh.
Giờ khắc này, bóng đen cũng rất khiếp sợ.
Đây là cái gì?
"Lý gia kiếm?"
Giờ khắc này, bóng đen giống như nghĩ tới điều gì, hơi chấn động, không phải nói đã đưa Tuần Dạ Nhân ư?
Sao còn sẽ ở trong tay Lý Hạo?
Lý gia kiếm... Có thể làm bị thương mình?
Vậy giống như có thể giải thích được, vũ khí bát đại gia tuyệt đối không tầm thường. Kiều Phi Long đã từng phỏng đoán, vũ khí bát đại gia chỉ sợ đều là tồn tại cấp Nguyên Thần Binh.
Mà giờ khắc này, sau khi bóng đen bị đâm trúng, hư không hơi chấn động, sau một khắc, một bóng dáng hình người hiện ra.
Mà Kiều Bằng bị Lý Hạo đá gãy chân thì nghẹn đỏ mặt, gã bị Lý Hạo kéo như chó chết, cấp tốc lùi lại. Bấy giờ gã cũng nhìn thấy bóng đen hiển hiện.
Sau một khắc, trong cổ họng khó khăn toát ra một câu: "Mẹ..."
Lý Hạo chấn động trong lòng!
Mẹ?
Sao có thể!
Vợ của Kiều Phi Long chết rất nhiều năm.
Sao lại là cái bóng đen này?
Mà bóng đen, thật ra nhìn không ra tướng mạo, bây giờ hình như cũng hơi chấn động, lời nói truyền ra: "Ngươi... Nhìn thấy ta?"
Một câu, tiết lộ rất nhiều tin tức.
Trước kia Kiều Bằng không nhìn thấy nàng, thậm chí không biết nàng tồn tại. Mà nàng rất có thể cũng không cách nào hiện thân ra, bằng không, nếu là mẫu thân của Kiều Bằng, vậy không cần thiết vẫn giấu kín không hiện thân.
Trừ khi nàng không phải người không phải quỷ, ngay cả nàng đều không thể khống chế bản thân hiện thân, như thế mới không cần phải nói cho Kiều Bằng, miễn cho Kiều Bằng càng khó tiếp nhận.
Lúc này Lý Hạo cũng chấn động, chẳng qua rất nhanh hóa thành vui mừng.
Mẹ Kiều Bằng?
Vậy càng tốt hơn!
Mặc dù mẫu thân của Kiều Bằng, chết rồi, thật ra Lý Hạo cũng khá hiểu rõ. Căn cứ tư liệu biểu hiện, mẫu thân của Kiều Bằng là bí thư của Kiều Phi Long, cũng là người Kiều Phi Long cực kỳ tín nhiệm, về sau thượng , trở thành chủ mẫu Kiều gia.
Kiều mẫu khi còn sống là trợ thủ đắc lực của Kiều Phi Long, toàn bộ Kiều thị phát triển lớn mạnh có quan hệ rất lớn với nàng. Có điều sau này nàng lại dần thối lui ra khỏi công ty, bởi vì nàng sinh một bé trai nên chủ yếu phụ trách nuôi Kiều Bằng.
Bởi vậy có thể thấy được, Kiều mẫu hẳn là cực kỳ yêu thích, thương yêu Kiều Bằng.
Không nghĩ tới, đối phương thế mà còn sống.
Chỉ là loại trạng thái này, lại là tình huống gì?
Giờ khắc này, Kiều Phi Long đang bị đè lên đánh nơi xa, bỗng quay đầu nhìn về nhìn bên này, khi gã thấy được bóng đen kia, ánh mắt cũng chấn động!