Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 250 - Chương 250: Bóng Đen Âm Thầm

Chương 250: Bóng Đen Âm Thầm Chương 250: Bóng Đen Âm Thầm

Kiều Phi Long cũng đang đánh trả, hỏa diễm đốt cháy lên, hình thành từng con Hỏa Long, muốn bao vây Viên Thạc, thiêu chết Viên Thạc.

Kiều Phi Long vừa chống cự, vừa ho khan, vừa duy trì ánh mắt thanh minh như cũ.

Có lẽ kinh nghiệm chiến đấu của gã không đủ, nhưng gã không dễ dàng chết như vậy, chìm nổi thương trường nhiều năm, tỉnh táo nên có gã vẫn phải có, còn khó hơn đối phó hơn so với trong suy nghĩ của Viên Thạc.

Không những như vậy, giờ khắc này, gã lại mở miệng lần nữa, muốn để Viên Thạc chú ý tới gã.

"Viên Thạc, ngươi vì di tích mà đến đúng không?"

Giọng Kiều Phi Long tang thương: "Đây không phải là thứ mà chúng ta có thể mơ ước... Ngươi không nên ép ta gây đến toàn thành đều biết, có lẽ... Chúng ta có thể liên thủ thăm dò, ngươi có thực lực, có kinh nghiệm, mà ta có mấy chục năm thành quả nghiên cứu, cùng hợp tác mới là vương đạo."

Viên Thạc vẫn không nói như cũ.

Mà bây giờ, chỗ vách tường có một bóng dáng hơi có vẻ hắc ám, như là bóng ma trong đêm tối, chậm rãi tới gần bọn họ.

Không có âm thanh, không có mùi vị, thậm chí không có siêu năng.

Còn bí mật hơn huyết ảnh.

Khi phút giây Kiều Phi Long vạch ra uy hiếp bắt nguồn từ chỉ hổ trong tay phải, bóng dáng trong hắc ám kia đã có mục tiêu.

Không cầu giết chết Viên Thạc... Rất khó!

Đấu Thiên có thế, có thần ý, điểm này bọn chúng hiểu rõ ràng, mặc kệ là huyết ảnh hay là thứ khác cũng vậy, đối phó Phá Bách có thể, đối phó Đấu Thiên thì khó mà xâm nhập trong cơ thể của bọn họ.

Nhưng đối phương cũng khó phát hiện bọn chúng, nhất là giờ khắc này.

Cường giả giao chiến, phân tâm không được.

Chỉ cần cướp đoạt chỉ hổ, vậy Kiều Phi Long sẽ có cơ hội đánh trả, một khi phá vỡ thế công của Viên Thạc, Viên Thạc tất nhiên sẽ tan tác.

...

Cùng lúc đó.

Dưới mặt đất.

Lý Hạo trực tiếp lái xe đụng vào cao ốc, ngẩng đầu hướng lên trên không nhìn lại, vứt xe nhỏ màu bạc tan nát lại.

Hắn thấy được một chùm sáng rất to!

Đó là Kiều Phi Long, không cần nhiều lời.

Nhưng giờ khắc này, Lý Hạo lại nhíu mày.

Chùm sáng khổng lồ chiếu rọi ra một cái bóng đen, đó là cái gì?

Trước lúc này, lần trước hắn đến cũng không thấy những vật khác cạnh Kiều Phi Long, nhưng bây giờ... Bóng đen kia là cái gì?

Hắn nhìn không phải vách tường, không phải vật chất, mà là một loại năng lượng nguyên.

Hỏa năng của Kiều Phi Long, nội kình của Viên Thạc khó mà nhìn thấu, cái bóng đen kia xuất hiện ở trước mắt, hiển nhiên cũng là một loại năng lượng nguyên đặc thù.

Chỉ là trước đó chưa từng thấy.

Bóng đen đang du đãng theo gần chùm sáng.

Lý Hạo không ngốc, hắn hiển nhiên đoán được đây có thể là ám thủ của Kiều Phi Long, có thể đối phương muốn đánh lén lão sư.

Chỉ là giờ hô to một tiếng à?

Không nói trong giao chiến Viên Thạc có thể nghe được không, coi như nghe được cũng sẽ kích thích bóng đen cấp tốc đánh giết lão sư.

"Cảm giác cường độ của bóng đen giống Nhật Diệu, không giống Tam Dương..."

Làm sao bây giờ?

Hô to?

Những ý niệm này hiện lên trong đầu trong nháy mắt.

"Tuần Dạ Nhân phá án, Kiều Phi Long thúc thủ chịu trói!"

Ngay một khắc này, Lý Hạo hét lớn một tiếng.

Một tiếng này, không biết có phải có thể bị hai người nghe được không, nhưng là Lý Hạo dùng tới Hổ Khiếu Sơn Lâm, như hổ con rít gào.

Sau một khắc, trong miệng truyền ra một tiếng nói không hiểu thấu: "Tam Linh hộ kỳ, Thiên Nhạc Nam Sơn tại tâm ta..."

Mật ngữ!

Giữa Viên Thạc và học sinh của ông có một bộ mật ngữ, để giao lưu nội dung vài cổ tịch đặc biệt. Ví như lúc truyền thừa bí thuật như Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, Viên Thạc đều sẽ dùng mật ngữ giao lưu với học sinh.

Lúc trước Lý Hạo và Viên Thạc truyền thụ Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật tại trong máy bộ đàm, chính là dùng mật ngữ giao lưu.

Mà giờ khắc này, trên không, Viên Thạc đá một cước ra, đá nát sàn một tầng lầu.

Ông và đối phương càng ngày càng hướng xuống.

Ở trong môi trường này, giọng nói Lý Hạo non nớt như tiếng gầm mãnh hổ lại truyền lên.

"Lão sư cẩn thận, có cái bóng đen sau lưng ngài..."

Đây chính là tin tức Lý Hạo truyền đến.

Bóng đen?

Trong chớp nhoáng này, tóc gáy Viên Thạc dựng lên.

Ông không cảm giác được, làm một võ sư Đấu Thiên, sức cảm ứng cực mạnh, còn có thần ý tại thân, dù là huyết ảnh tới gần, thật ra ông đều có thể cảm nhận được.

Nhưng giờ khắc này, ông lại không có chút cảm giác nào.

Bóng đen ở đâu?

Phía sau?

Tố chất tâm lý cực mạnh khiến ông không đi quản, không quay đầu lại, mà là gầm thét một tiếng: "Né ra!"

Đã là nhắc nhở Lý Hạo, cũng là chuyển dời lực chú ý của Kiều Phi Long.

Nhắc nhở Lý Hạo nhanh đi.

Bóng đen xuất hiện đã phá vỡ kế hoạch.

Bởi vì ông không thể phát hiện!

Không biết thì đại biểu cho nguy hiểm.

Về phần vì sao Lý Hạo có thể phát hiện, Viên Thạc không biết, có thể có liên quan với cặp mắt của hắn. Hai mắt có thể nhìn thấy huyết ảnh kia, bản thân chúng đã không tầm thường.

Viên Thạc đã âm thầm tìm hiểu, bởi vì theo Lý Hạo nói, có thể Tuần Dạ Nhân đã từng bắt một nhóm người như vậy.

Chỉ là đến bây giờ còn không có tin tức truyền về.

Phía dưới, Lý Hạo cũng không nói gì, hắn cấp tốc nhìn về phía một phương hướng, một số người đang điên cuồng trốn chạy xuống lầu, đại chiến bộc phát đột nhiên, trong cao ốc còn có người ở.

Lý Hạo liếc nhìn Kiều Bằng, lập tức đại hỉ.

Thật đúng lúc!

"Kiều Phi Long, thúc thủ chịu trói đi, nếu không ta làm thịt con của ngươi!"

Lý Hạo hét lớn một tiếng, trong nháy mắt, đạp đất nhảy lên, phóng về hướng Kiều Bằng vừa bối rối chạy xuống.

Trên không, con mắt Kiều Phi Long cũng không nháy.

Nhưng giờ khắc này, bóng đen vốn tới gần Viên Thạc, bỗng nhiên hơi dừng lại.

Kiều Bằng, huyết mạch duy nhất của Kiều Phi Long.

Hậu duệ duy nhất!

Giờ khắc này, bóng đen đã tới gần Viên Thạc, thế nhưng… tình huống phía dưới khẩn cấp.

Bởi vì bọn Viên Thạc tới quá đột ngột, hôm nay cường giả Nguyệt Doanh bảo hộ Kiều Bằng đã đi Tuần Kiểm Ti họp. Trước đó Kiều thị không chuẩn bị trở mặt với Tuần Dạ Nhân, đương nhiên sẽ không không đi.

Cũng chính là vì tối nay không ai bảo hộ, Kiều Phi Long mới để cho nhi tử tới cao ốc, để tránh vì hôm nay lái xe không ở mà xảy ra vấn đề gì.

Không ngờ rằng, vừa vặn, đêm nay Viên Thạc đã đến.

Giờ phút này, điểm yếu không thể tấn cấp siêu năng của Kiều Bằng nổi bật ra. Gã căn bản không có khả năng địch nổi Lý Hạo, công phu mèo quào kia đối phó người bình thường vẫn được.

Bóng đen chần chờ...

Đối phó Viên Thạc trước, hay đi xuống cứu người trước?

Bóng đen chưa hẳn có thể xâm nhập Viên Thạc, nhưng có nắm chắc cướp đoạt chỉ hổ của ông, nhưng đoạt lấy chỉ hổ thì sẽ bị Viên Thạc phát hiện. Nếu Viên Thạc không thể nhanh chóng bại vong, bóng đen có thể sẽ bị cuốn lấy.

Tất cả những điều này đều sáng tỏ.

Lý Hạo mặc kệ những cái kia.

Tiên hạ thủ vi cường!

Nơi xa, Kiều Bằng gầm thét một tiếng: "Lên, đánh chết hắn!"

Bình Luận (0)
Comment