Mà giờ khắc này, Lý Hạo không ngừng tăng tốc.
Minh Hạo phía sau cũng dẫn người đuổi theo.
Lý Hạo suy đoán phía sau có người đi theo, nếu là có thể... Hoặc là nói, những người Minh Hạo này đáng giá tín nhiệm, biện pháp tốt nhất giờ phút này là những người này đi một bên khác, mà mình sẽ mang theo Minh Hạo hoặc là mấy vị Đế Tôn đi qua bên kia giải quyết phiền phức của Ngân Nguyệt.
Đáng tiếc, những người này tuyệt không thể tin.
Bây giờ, chỉ có thể mang theo bọn hắn, nhanh chóng chạy tới Ngân Nguyệt, giải quyết đối thủ, tốc chiến tốc thắng, mang theo Ngân Nguyệt cùng rời đi.
Về phần người theo ở phía sau là thế lực nào, không gì khác ngoài Hồi Long quan ở thế lực Thiên Phương, hoặc là một số cường giả của đại thế giới ở Thiên Phương vực.
Thực lực thì không phải là cao giai.
Tối đa lục giai!
Đế Tôn cao giai đều là cường giả có tính chiến lược, dùng để tọa trấn đại thế giới, không tới thời điểm quyết chiến sẽ rất ít ra ngoài, nếu không, rời đi phạm vi đại thế giới, không có đại thế giới gia trì, một khi bị địch nhân tính kế, mai phục, trong lúc đỉnh phong lại bị giết... Vậy sẽ khóc không ra nước mắt.
Nhưng tuyệt đối mạnh mẽ hơn Minh Hạo là được rồi.
Những việc này, Lý Hạo có khờ khạo đi nữa thì cũng có thể nghĩ ra được.
Vừa đi đường, hắn vừa tự hỏi những việc này, vẫn luôn bị người khác đuổi theo... Cũng không phải chuyện tốt.
Nhưng Đế Tôn lục giai, bây giờ hắn vẫn chưa có cách ứng phó.
Dù mượn lực, trước mắt cũng chỉ có thể mượn lực lượng của Tốn Hạn ngũ giai, nhưng sẽ không đối phó được lục giai, ngược lại sẽ dẫn đến vô số phiền phức.
Vốn nghĩ đi theo đám người này thì sẽ không cần đi ứng phó Đế Tôn ngũ lục giai.
Nhưng bây giờ có vẻ... Vẫn phải hất ra đối phương mới được.
Nhìn thoáng qua phía sau, Minh Hạo tứ giai này... Vẫn mãi mang theo cũng không phải chuyện tốt, có lẽ, sử dụng xong có thể vứt bỏ... Để bọn hắn dẫn người phía sau rời đi.
Đương nhiên, gia hỏa này có thể một đi không trở lại hay không... Lý Hạo cũng không phải quá quan tâm.
Về phần tiết lộ cái gì, bại lộ chuyện gì, cũng không sao.
Hắn ở Thiên Phương đại thế giới, giao tình coi như còn được, cũng chỉ có mình Không Tịch.
Nhưng sau khi đối phương là Đế Tôn bát giai, các ngươi dám gây chuyện à!
Suy nghĩ của Lý Hạo không ngừng thoáng hiện trong lòng.
Mà Minh Hạo giờ phút này có chút căng thẳng, bởi vì hắn ta đã cảm nhận được ánh mắt của Lý Hạo, mặc dù hắn ta là tứ giai Đế Tôn, nhưng bây giờ luôn cảm thấy người trước mắt này quá mức thần bí.
Đối phương rốt cuộc là ai?
Trước đó hỏi hắn có phải là người Tân Võ hay không, hắn nói không phải, là liên minh... Trừ Tân Võ, cũng không phải người của Quang Minh Thần Giới, vậy là người của đại thế giới phương nào?
Nửa chủ nhân đại đạo... Nghe ý này, chẳng lẽ cũng là đời thứ hai giống như Không Tịch?
Hậu nhân của Thế Giới Chi Chủ phương nào?
Trường hà là thứ tốt, tốc độ đi đường cực nhanh, chẳng lẽ cũng là hợp chất diễn sinh của đạo hà?
Kiến thức của hắn ta không tính kém, nhưng cũng không cách nào phán đoán đạo hà này.
Về phần Ngân Nguyệt Vương, giờ khắc này, hắn ta thật sự không nghĩ tới.
Nếu là nhất giai, hắn ta sẽ như vậy nghĩ.
Tam giai thì quên đi.
Ngân Nguyệt Vương người ta bước ra khỏi Tinh Môn cũng mới có một năm, toàn bộ Ngân Nguyệt biến mất cũng mới hơn năm mươi năm, ở đâu ra Đế Tôn tam giai.
Những Đế Tôn bên cạnh hắn ta kỳ thật cũng đều đang tự hỏi.
Cũng có người nghĩ đến chuyện chạy trốn.
Đương nhiên, cũng có dân cờ bạc chân chính, nghĩ đến... Có thể liều một phen hay không?
Trước đó không ai cược Tân Võ, là bởi vì Tân Võ không chiêu mộ người khác, nếu không, Tân Võ Nhân Vương chém Chí Ám Chi Chủ, Tân Võ Thương Đế diệt thế giới Cực Lạc, một ngày hủy diệt hai phe đại thế giới, thật không đáng để liều một lần sao?
Đương nhiên đáng!
Đáng tiếc, ngươi muốn đến bến tàu, nhưng vẫn không tìm được địa điểm.
Hiện tại lại dính đến Quang Minh Thần Giới, đại thế giới bát giai, càng đáng để đánh cược một lần!
Tâm tư những Đế Tôn này cũng rất phức tạp.
Về phần trước đó trong nháy mắt đầu hàng nhận thua, vậy cũng chỉ là thức thời, sống sót trước mới tính đến chuyện sau này, đến cấp độ này của bọn hắn, chỉ cần người không chết, làm nô lệ ngàn năm vạn năm cho ngươi thì có sao đâu?
Đế Tôn có thể du tẩu, sống đến hôm nay ở trong Hỗn Độn, da mặt ai mà không dày hơn tường thành.
Còn sống mới có cơ hội!
Theo bọn hắn không ngừng tiến lên, bỗng nhiên, một vị Đế Tôn trong đám người có chút chần chờ nói: "Theo ta được biết, gần đây thế giới Ngân Nguyệt xuất hiện, hình như đã có một nhóm người truy lùng theo, trước đó còn mời ta, nhưng bởi vì đã đồng ý với Minh Hạo Đế Tôn cho nên ta không đáp ứng, dường như cũng là phương hướng này..."
"Trong số mấy vị truy đuổi đó, ta vẫn quen biết một vị, Huân Phong Đế Tôn hình như đang ở trong đoàn đội của bọn hắn."
Đây là muốn đi tới chỗ Ngân Nguyệt?
Diệt sát Ngân Nguyệt, có thể thu hoạch được một thế giới trung đẳng, mà Ngân Nguyệt phụ thuộc Tân Võ, vậy Hạo Nguyệt Đế Tôn mang theo bọn hắn đi lần theo Ngân Nguyệt, cứu viện Ngân Nguyệt sao?
Đông đảo Đế Tôn cũng không ngốc, giờ phút này, ngược lại là đã đoán được một chút.
Quả nhiên.
Giờ phút này, Lý Hạo quay đầu: "Huân Phong? Thực lực ra sao?"
"Tam giai!"
Đế Tôn mới mở miệng nói chuyện vội nói: "Bọn hắn có tiểu đoàn đội, giống như chúng ta... Chỉ là quan hệ bên chúng ta tốt hơn một chút, số lượng bên kia ít hơn một chút, cũng không có cường giả như Minh Hạo tiền bối."
Minh Hạo ngược lại biết nhiều hơn một chút, giờ phút này mở miệng nói: "Bọn Huân Phong sao? Nếu là bọn họ, ta ngược lại thật ra biết được, tiểu đoàn đội này có bốn vị Đế Tôn, hai vị tam giai, một vị nhị giai, một vị nhất giai... Còn phải chăng có thêm những nhân thủ khác, ta cũng không rõ."
"Thời điểm trước khi hành động, ta kỳ thật đã từng mời đối phương, nhưng đã bị từ chối, hai tên kia đại khái cảm thấy hợp tác với ta sẽ được chia ít lợi ích hơn, không bằng tự mình hành động, hơn nữa thế giới Ngân Nguyệt không mạnh, bọn hắn liền muốn hành động một mình..."
Bốn vị Đế Tôn!
Còn có hai vị tam giai!