Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2515 - Chương 2515: Giết Chóc Vô Song 3

Chương 2515: Giết chóc vô song 3 Chương 2515: Giết chóc vô song 3

Lý Hạo có chút nhíu mày, lại cảm thấy không đúng lắm, theo lý mà nói, Ngân Nguyệt không ngăn cản được, chỉ là dựa vào Ngôi Sao Sinh Tử của Lâm Hồng Ngọc, còn chưa tới mức không gánh chịu được, Đế Tôn tam giai yếu như thế sao?

Hay là... Bởi vì có chuyện gì đó, dẫn đến đối phương cũng không ứng phó toàn lực.

Vũ trụ đại đạo?

Nổi lên xung đột?

Ngược lại là có khả năng này!

Vậy thì ngược lại sẽ an tâm hơn một chút, chỉ là cấp thấp, cũng không phải Đế Tôn trung giai, như vậy cũng tốt.

Chỉ là nơi đây cách thế giới Hồng Nguyệt không xa.

Lúc trước Ngân Nguyệt mở ra, hắn đã giết một vị Hồng Nguyệt Đế Tôn, không có gì bất ngờ xảy ra, Hồng Nguyệt tất nhiên sẽ có người tới đây dò xét, chỉ là đã một năm trôi qua, không biết Hồng Nguyệt còn để ý hay không.

Nếu để ý, ngày đó đã giết một vị Đế Tôn tam giai, lần này nếu còn có người đang ôm cây đợi thỏ ở đó, tối thiểu cũng là một vị Đế Tôn trung giai!

Phiền phức!

"Hồng Nguyệt..."

Lý Hạo không ngừng nghĩ, có thể dẫn dắt Hồng Nguyệt Đế Tôn và Đế Tôn đi theo phía sau ra khỏi chỗ tối, khiến song phương nảy sinh một chút xung đột hay không?

Đại khái rất khó!

Người đi theo phía sau cũng hẳn là vì Tân Võ mà đến, song phương xem như minh hữu, Đế Tôn gặp nhau cũng không dễ dàng để phân chia sinh tử trong nháy mắt, trong trường hợp này sẽ khó xảy ra xung đột giữa hai bên..

Không quan tâm những chuyện đó nữa, về Ngân Nguyệt trước đã!

Lý Hạo lại tăng tốc, thậm chí mơ hồ vận dụng một chút tốc độ thời gian, còn rất nông cạn, bởi vì hai đầu trường hà đã bị ngăn chặn, không phải vận dụng phạm vi lớn, cũng không cần lo bị lôi kiếp Hỗn Độn để mắt tới.

Tốc độ của hắn nhanh hơn!

Lúc này, Minh Hạo cũng có chút ngưng trọng.

Tốc độ của gia hỏa này, đích xác đuổi kịp Đế Tôn tứ giai!

Đây là tam giai Đế Tôn?

Tam giai và tứ giai không giống với nhị giai và tam giai, sơ giai và trung giai, trong đó có vẻ như chỉ là kém một cấp, trên thực tế chênh lệch lại rất lớn, nhưng tốc độ của đối phương thế mà có thể vượt qua mình, có chút khó tin.

Trước đó còn hơi nghi ngờ, người này có phải thật sự đã giết Đế Tôn tứ giai và ngũ giai hay không, hiện tại... Ngược lại là mơ hồ có chút tin tưởng, nếu đối phương còn có thủ đoạn khác, chưa hẳn không có khả năng này.

...

Trong lúc đó.

Hư không Hỗn Độn.

Đại đạo hỗn loạn, cường giả sát phạt.

Hai vị Đế Tôn tam giai liếc nhau, cách không ra dấu cho nhau, cũng hơi nhíu mày.

Mặc dù Ngân Nguyệt nhiều thêm hai vị Đạo Chủ, nhưng chỉ là chiến lực nhất giai, sau khi dung hợp cũng chỉ là cấp độ nhị giai, cũng không đạt tới tam giai, hiện tại hai vị tam giai đối phó đều là Đế Tôn nhị giai.

Vị nhị giai kia đối phó nhất giai.

Mà nhất giai, đối phó chỉ là một vị Bán Đế!

Thế nhưng dưới tình huống nghiền ép toàn diện, lại là không thể đánh bại đối phương.

Về phần nguyên nhân, kỳ thật mấy vị Đế Tôn trong lòng đều rõ.

Mọi người có quá nhiều tiểu tâm tư!

Đế Tôn đang áp chế Hắc Báo vội truyền âm: "Mấy vị, đừng lưu thủ thêm nữa! Kéo dài quá lâu, đêm dài lắm mộng! Nơi đây cách Hồng Nguyệt quá gần, nếu cường giả Hồng Nguyệt tới, chúng ta sẽ không vớt được gì cả... vũ trụ đại đạo một phương này chỉ là vũ trụ tân sinh, không tính quá mạnh, dung nạp mấy người chúng ta vẫn được... Nhiều nhất chính là chênh lệch giữa Đạo Chủ và không phải Đạo Chủ... Chúng ta sau đó có thể thương nghị lại!"

Lại tiếp tục như thế, tất cả mọi người không muốn dùng toàn lực, vậy sẽ kéo tới những người khác lưỡng bại câu thương, dần dần, những người khác chạy đến đây, nhanh chân đến trước thì sẽ phiền toái.

Đế Tôn tam giai vẫn không kém.

Sau khi người này nói xong, một số người trước đó lưu thủ, giờ phút này, bỗng nhiên bộc phát, một cỗ lực lượng hỏa diễm cường hãn hiển hiện, thiêu đốt toàn bộ hư không, thân thể khổng lồ của Hắc Báo kia trong nháy mắt bị nhóm lửa!

Một vị Đế Tôn tam giai khác thấy thế, ánh mắt cũng lóe lên một cái, một cỗ cương phong quét sạch thiên địa!

Hai đầu Đại Đạo Trường Hà dung hợp lập tức bị rung chuyển, bị cương phong xé rách.

Hai vị Đế Tôn tam giai lúc này còn tính là đoàn kết, cũng miễn cưỡng nhất trí với nhau.

Trước tiên giải quyết bọn hắn rồi tính!

Hai vị Đế Tôn còn lại thấy thế thì cân nhắc một phen, sau một khắc, cũng đồng loạt xuống tay độc ác, Lâm Hồng Ngọc là thê thảm nhất, không phải Đế Tôn, gặp phải một vị Đế Tôn chân chính, đối phương lưu thủ còn đỡ, một khi ứng phó toàn lực... Vậy chênh lệch rất lớn!

Dưới tình huống bình thường, năm sáu vị Bán Đế cũng khó địch nổi một vị Đế Tôn.

Mà bên kia, Thiên Cực cũng rất hùng hổ, toàn bộ chiến trường cũng chỉ có hắn ta nói nhiều nhất, giờ phút này, lớn tiếng chửi rủa: "Các ngươi đều đang tìm chết, lão tử chính là Thiên Cực Tân Võ! Phụ thân ta chính là Tân Võ Tây Hoàng, lão tử chỉ là phân thân, bản tôn đang ở gần đây, các ngươi dám giết phân thân của lão tử, chỉ là mấy tên Đế Tôn cấp thấp, các ngươi sẽ chết chắc, mặc cho các ngươi chạy trốn tới đâu, đều sẽ chết chắc!"

Vị Đế Tôn nhị giai đang giao thủ với hắn ta khẽ nhíu mày, ra tay càng thêm ngoan độc!

Đều là tán tu Hỗn Độn, ai sợ ai?

Giết ngươi, đào vong là được!

Tuy Tân Võ mạnh, nhưng Tân Võ cũng không phải bá chủ Hỗn Độn, trước tiên giải quyết Hồng Nguyệt lại nói, nếu không, chỉ là một tên Tây Hoàng, bọn hắn cũng biết tình huống, Đế Tôn ngũ giai, nhưng... Thì sao nào?

Hù dọa ai đấy!

Hơn nữa, Tân Võ Tây Hoàng, chiến tích... Rất dở.

Bọn họ đến từ Thiên Phương vực, không tính hiểu rất rõ Hồng Nguyệt vực, nhưng cũng biết một chút chiến tích của cường giả đỉnh cấp, nhưng Tân Võ Tây Hoàng, nghe nói chiến tích mạnh nhất cũng chỉ là đánh bại một vị tứ giai... Đánh bại mà thôi, sau đó thì không có gì nữa.

Hình như cũng không có ký lục chém giết!

Vậy thì sợ cái gì?

Huống chi chỉ là phân thân, cũng không phải giết bản tôn ngươi!

Bình Luận (0)
Comment