Yên lặng nhìn Nhị Miêu rời đi, Lý Hạo cũng dần dần biến mất trong trường hà.
Có lẽ, quyết định khôi phục Nhị Miêu của Huyết Đế Tôn lúc trước là sai lầm.
Có lẽ Huyết Đế Tôn biết chuyện gì đó, biết bản chất của Ngân Nguyệt, y hi vọng đền bù một chút tiếc nuối... Nhưng Huyết Đế Tôn vẫn tính sai, có lẽ Nhị Miêu đã phục sinh hoàn toàn không hy vọng mình được phục sinh...
Hôm nay, Nhị Miêu muốn ăn cá.
Muốn tu luyện!
Lý Hạo trở về hiện thực, lặng yên suy nghĩ, tu luyện... Đối với ta là một loại niềm vui, đối với Nhị Miêu có phải như thế không?
Nó biết mình con đường ở đâu, nó biết làm như thế nào để mình cường đại, nó cũng biết cách để mình có thể trở thành sinh linh chân chính... Nhưng trước đây, Nhị Miêu chưa bao giờ đề cập, cho đến hôm nay.
Vì sao?
Là bởi vì... Hình thức ban đầu của vạn giới hiện ra khiến Nhị Miêu cảm nhận được gì sao?
Thời gian khôi phục pải không?
Lý Hạo lặng yên suy nghĩ.
Hắn biết rõ, Nhị Miêu kỳ thật cũng không phải tu luyện vì mình, có lẽ... Chỉ là muốn nhìn vị dạy học đã mất thêm một chút.
Nhìn một cách chân chính!
Từ nơi sâu thời gian, lôi kéo người kia ra, nói cho hắn ta biết, ngươi nên tỉnh lại, ngươi nên... Nhìn xem!
Thế gian này, thật sự không có thứ gì đáng giá để ngươi lưu luyến sao?
Vứt bỏ những ý niệm này.
Ăn cá... Để được thỏa mãn.
Nhị Miêu chưa bao giờ mở miệng yêu cầu cái gì, mặc kệ là vì tu luyện hay là vì thỏa mãn nhu cầu ăn uống, nếu mở miệng, Lý Hạo tất nhiên sẽ thỏa mãn.
Mười toà tiểu thế giới sao?
Trong tay mình có một tòa, vậy còn thiếu chín tòa tiểu thế giới, thế giới Sâm Lan có tiểu thế giới không?
Hẳn là có!
Dù sao cũng là một phương đại thế giới... Những đại thế giới trong Hỗn Độn, ai không phải người ăn người?
Tiểu thế giới nhiều như vậy, nhưng Lý Hạo không thấy được bao nhiêu, hoặc là nói hắn không quá để ý đến tiểu thế giới, nhưng không có nghĩa là những người khác không gặp được trong nhiều năm như vậy.
Chưa chắc là cướp đoạt mà có, còn có các loại phương thức như giao dịch, được dâng tặng.
Có vài tiểu thế giới chi chủ có lẽ sẽ chủ động dâng tặng thế giới của mình cho đại thế giới.
Vì che chở, vì tài nguyên, vì mặt khác, vì đạo pháp, vì gia nhập đại thế giới... Những chuyện này cũng có thể xảy ra.
Mà tiểu thế giới có thể giúp người tiến từ nhất giai đến giữa tam giai, nhanh chóng tấn cấp, có lẽ còn giúp được Đế Tôn tam giai có một tia hi vọng sau khi thôn phệ bước vào trung giai, đương nhiên, cơ hội rất nhỏ.
"Hòe Vương tiền bối!"
Cách đó không xa, Hòe Vương nhanh chóng đứng dậy, phá không bay tới.
Lý Hạo tương đối khách khí đối với bọn họ, mở miệng là một tiếng tiền bối kêu, nhưng Hòe Vương cũng không dám tự ngạo, người ta khách khí... Nhưng người ta ra tay cũng hung ác, mấy vị Đế Tôn Ngân Nguyệt đều tất cung tất kính đối với vị này, hắn ta còn có thể cậy già lên mặt sao?
"Ngân Nguyệt Vương..."
"Không nên xưng hô như vậy."
Lý Hạo ngắt lời: "Gọi tên ta là được."
Hòe Vương khẽ cười, nhưng lại không đáp lời.
Lý Hạo mở miệng nói: "Tiền bối và Thiên Cực tiền bối, thời khắc nguy nan bỏ đi bản nguyên, gia nhập Ngân Nguyệt ta, việc này vốn nên nghĩ kĩ rồi mới làm, nhưng tình huống khẩn cấp... Bây giờ Thiên Cực tiền bối giảm cảnh giới, so sánh với ta, tổn thất của hai vị tiền bối không nhỏ..."
Hòe Vương vội vàng nói: "Có gì đâu, chúng ta đều là người một nhà, nên như vậy."
Lý Hạo cũng chỉ khách sáo vài câu, rất nhanh nhân tiện nói: "Mấy người Càn Vô Lượng đang tu luyện, có mấy chuyện phải làm phiền tiền bối giúp ta chạy một chuyến."
Hòe Vương vui mừng, vội vàng nói: "Cứ phân phó là được."
Có việc làm, vậy là tốt rồi.
Trước khi nằm ngửa cũng phải làm việc, không phải bỏ mạng là được, coi như thật sự phải bỏ mạng, trước đó chắn chắn phải làm việc, làm việc, lập công lao, sau đó lại nằm ăn uống ngủ nghỉ trên sổ ghi chép công lao, lúc đó sẽ không có ai quản.
Tại Tân Võ lập công, hắn ta nằm ngửa một ngàn năm, lần này, làm gì làm cũng phải nằm lâu hơn một chút chứ hả?
"Đầu tiên, đi bàn bạc với Sâm Lan một chút, tốt nhất giúp ta hỏi thăm, tiểu thế giới, thế giới trung đẳng của bọn hắn có nhiều hay không, lần giết Đế Tôn tiếp theo, ta hi vọng đổi những thứ này."
Hòe Vương ghi nhớ, gật đầu.
"Thứ hai, đi tìm những tán tu kia, uy hiếp cũng được, đe doạ cũng được, vô luận như thế nào... Truyền đạt ý của ta, mau chóng rút lui khỏi Sâm Lan, nếu không, ta sẽ bắt bọn hắn khai đao! Bọn hắn tụ tập chung một chỗ, đó là kết quả tốt nhất."
Hòe Vương khẽ nhúc nhích trong lòng, cố ý để bọn hắn tụ tập?
Một mẻ hốt gọn sao?
Bụng dạ đen tối thật!
"Đã rõ!"
Hòe Vương gật đầu, chuyện này cũng không khó, đối với hắn ta, đây coi là chuyện phiền toái gì?
Hai chuyện đều rất đơn giản.
Hắn ta tiếp tục chờ đợi, trên thực tế hy vọng có thể được giao chuyện khó hơn chút, thế mới có thể thể hiện ra giá trị của bản thân.
"Thứ ba..."
Lý Hạo dừng lại một chút, chậm rãi nói: "Nếu như... Ta nói nếu như..."
Hắn nhìn về phía Hòe Vương, truyền âm nói: "Nếu như tình huống thay đổi, tiền bối nổi tiếng bên ngoài, giúp ta một chuyện, được chứ?"
Lý Hạo truyền âm nói, Hòe Vương chấn động trong lòng.
Chuyện gì?
"Ngân Nguyệt Vương cứ nói thẳng!"
Cái gì mà nổi tiếng bên ngoài?
Ta có thanh danh gì đâu?
Thanh danh của ta đều là danh thanh thối, tiếng xấu rõ ràng, gia nô ba họ, ở Tân Võ thối đến mức không ngửi được, bên Ngân Nguyệt, người Tân Võ phản bội thì người ta nghĩ tới ai trước?
Hòe tướng quân!
Vì sao?
Bởi vì tổ tiên của Hòe tướng quân là Hòe Vương xen lẫn Yêu Thực, phải biết rằng chỉ là hậu đại xen lẫn Yêu Thực, kết quả, người ta trước tiên nghĩ tới chính là Hòe tướng quân, ngươi nói có thảm hay không?
Trong lòng của hắn ta hẫng một cái, luôn cảm thấy không đơn giản.
Quả nhiên, Lý Hạo truyền âm nói: "Ta chưa hẳn có thể giấu diếm được mấy nhân vật tồn tại đỉnh cấp, hơn nữa, đến lúc cuối, Hồng Nguyệt chưa chắc sẽ thu nạp ta, thậm chí thân phận sẽ bị bại lộ... Nếu có nguy cơ bại lộ, tiền bối hãy đánh lén ta, đánh giết ta, đoạt bảo kiếm của ta, dâng tặng cho Hồng Nguyệt Chi Chủ!"
"..."
Vãi!
Hòe Vương mắng to trong lòng, chuyện này... Muốn mạng người đó!
"Tiền bối nổi tiếng bên ngoài, thực lực không mạnh, hiểu Tân Võ như lòng bàn tay... Thật sự có lúc đó, hãy bán mọi chuyện của Ngân Nguyệt và Tân Võ, đối phương tất nhiên sẽ không giết tiền bối, mà sẽ nuôi dưỡng cho tốt! Một vị Đế Tôn nhị giai, còn là Tân Võ Đế Tôn, có lẽ cũng là vị Tân Võ Đế Tôn thứ nhất bị Hồng Nguyệt bắt làm tù binh... Không phải tù binh, mà là chủ động gia nhập, sau khi mấy vị thất giai của bọn hắn bị Tân Võ đánh chết, có thể nghĩ, Hồng Nguyệt sẽ cần một vị Tân Võ Đế Tôn, làm lá cờ vãn hồi uy danh!"
"Tiền bối rất thích hợp điểm này... Đối phương thậm chí sẽ không suy nghĩ nhiều, hoài nghi nhiều thêm gì, coi như hoài nghi... Vậy cũng sẽ không để ý thái quá, Đế Tôn nhị giai thường xuyên phản bội... Lời này hơi có vẻ khó nghe, tiền bối chớ trách."
"..."