Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2665 - Chương 2665: Muốn Ăn Cá 6

Chương 2665: Muốn ăn cá 6 Chương 2665: Muốn ăn cá 6

Nhị Miêu gật đầu: "Loại lực lượng của thế giới tân sinh là tốt nhất! Nhưng cũng không phải không có thứ có thể thay thế..."

Lý Hạo vui mừng: "Còn có vật thay thế?"

"Đúng thế."

Nhị Miêu tiếp tục nói: "Thế Giới Chi Nguyên!"

Cái này thì Lý Hạo biết, mỗi một tòa thế giới đều có đầu nguồn của mình, giống như Đại Đạo Chi Nguyên, giống như vũ trụ song đạo trước đó, Đại Đạo Chi Nguyên chính là Ngôi Sao Thời Quang.

Đương nhiên, bây giờ không phải như thế nữa.

Hiện tại Đại Đạo Chi Nguyên của vũ trụ song đạo chính là Đại Đạo Trường Hà của hai vị Đạo Chủ.

"Thế Giới Chi Nguyên... Đại trung tiểu đều được sao?"

"Đều được!"

Nhị Miêu gật đầu: "Hương vị không bằng lực lượng của những thế giới tân sinh, nhưng hiệu quả gần như nhau, tuy nhiên... Ta chỉ có thể hấp thu một phần, còn tạp chất ta không cần, Đại Miêu cái gì cũng ăn, ta chỉ ăn những nguyên tinh thuần."

Lý Hạo cười khổ, thật là một tên khó chiều.

Mèo kén ăn không phải mèo ngoan.

Nhưng Nhị Miêu tốt xấu gì cũng đã đưa yêu cầu, hắn ngược lại thở phào nhẹ nhõm, chuyện tốt.

"Chuyện này... Có thể!"

Lý Hạo gật đầu: "Ta có một tòa tiểu thế giới, trước đó phân chia cho ta, còn chưa có dùng, chờ ta quan sát xong cấu tạo, ta hủy đi tiểu thế giới, đưa Nguyên bên trong đó cho tiền bối hấp thu..."

Nhị Miêu nói khẽ: "Ta muốn nhiều hơn!"

"..."

Một tòa tiểu thế giới bên ngoài bán một ngàn vạn đại đạo kết tinh, mấu chốt là không phải muốn mua là có thể mua được, hơn nữa còn có một số tiểu thế giới kỳ thật tương đối hút hàng, dưới tình huống bình thường, đều là do tam giai Đế Tôn mua.

"Tiền bối muốn ăn bao nhiêu?"

Nhị Miêu lắc đuôi: "Đưa trước 10 cái thử xem."

"..."

Mười toà thế giới?

Tiểu thế giới kỳ thật cũng không tính quá nhiều, có thể mua được thì mười ngàn vạn là đủ rồi.

Mấu chốt là... Chưa hẳn có thể mua được!

Nhị Miêu lại nói: "Ăn mười con cá, ta có thể giúp ngươi làm một chuyện, ngươi sẽ không lỗ vốn."

"Cái gì?"

Lý Hạo cũng không quá quan tâm lỗ vốn hay không, kỳ thật cũng không tính thua thiệt, mua tiểu thế giới, Nhị Miêu chỉ ăn Nguyên trong đó, Lý Hạo có thể phân tích cấu tạo thế giới, đồ còn dư lại, ném cho hai vị Đạo Chủ và Hắc Báo, kỳ thật không lỗ.

Chỉ là khó mua.

Hơn nữa, Nhị Miêu đã từng trợ giúp hắn, người ta muốn ăn cá... Ta có thể hẹp hòi hơn Nhân Vương sao?

Nhân Vương có thứ gì tốt đều sẽ đút cho Thương Đế, ta có thể hẹp hòi hơn à?

Nhị Miêu nhìn thoáng qua Lý Hạo, lầu bầu nói: "Ngươi cho ta ăn no, ta loại bỏ Đại Đạo Trường Hà cho ngươi."

"Cái gì?"

Nhị Miêu lại liếc mắt nhìn Lý Hạo: "Ngươi không phải từng du tẩu Tân Võ sao? Bản chất Đại Miêu là gì, ngươi không rõ sao?"

Lý Hạo khẽ giật mình, hồi tưởng một chút.

Sau một khắc, trong nháy mắt hắn đã hiểu!

Bản chất của Thương Đế là cái gì?

Thương Đế, kỳ thật chính là do Thiên Đế năm đó chủ yếu chế tạo thành thùng rác để loại bỏ những vật dơ bẩn trong thế giới Bản Nguyên, vũ trụ Bản Nguyên cũng có một chút tạp chất, một chút đồ vật không tốt, vũ trụ đại đạo kỳ thật đều có.

Mà Thiên Đế cũng là nhân kiệt, Thương Đế kỳ thật vốn chính là dùng để lọc sạch toàn bộ vũ trụ Bản Nguyên!

Sắc mặt hắn khẽ biến, nhìn về phía Nhị Miêu.

Nhị Miêu có chút không quá thoải mái, thầm nói: "Nhìn cái gì? Bản miêu cũng là quá khứ của Đại Miêu, Đại Miêu biết, ta tất nhiên cũng biết! Chỉ là lười giúp ngươi làm việc thôi, nếu ngươi để cho ta ăn no... Đầu trường hà của ngươi có vẻ tinh thuần, trên thực tế thì lộn xộn không chịu nổi, ta giúp ngươi lọc sạch một chút, khi đó đầu trường hà này của ngươi mới thật sự tinh thuần!"

Lý Hạo lập tức ánh lên vẻ vui mừng trong mắt!

Nhị Miêu có thể giúp ta lọc sạch toàn bộ trường hà?

Ăn cá là được?

Về phần lười giúp ta làm việc... Chuyện này không quan trọng.

Hiện tại, trường hà của Lý Hạo đích xác rất loạn, với cả cứ mãi lâm vào thời kỳ bộc phát, vẫn luôn sửa đổi con đường, mỗi một lần, Lý Hạo đều phải chải vuốt một chút, cũng là bởi vì quá lộn xộn!

Nhưng nếu Nhị Miêu giúp ta chải vuốt, trực tiếp lọc sạch, Lý Hạo có thể tiết kiệm vô số công sức.

"Mười toà tiểu thế giới là được à?"

"Ăn mười con cá, lọc sạch một lần cho ngươi!"

Lý Hạo không quan tâm, một lần là được rồi, lọc sạch một lần, tối thiểu có thể bảo trì thời gian rất lâu sẽ không lộn xộn nữa, hắn lập tức mừng rỡ: "Được, ta lập tức nghĩ cách, không biết Sâm Lan có đủ tiểu thế giới hay không, nếu có, ta... lần tiếp theo ta sẽ lấy tiểu thế giới!"

"Ừm, cứ như vậy đi!"

Nhị Miêu không tiếp tục để ý đến hắn, quay người, cái đuôi trên mông mèo thật to lắc lắc với Lý Hạo, lười nhác chảy xuôi thuận theo trường hà đi mất.

Trong mắt có vẻ mê mang.

Ta phải chân chính giáng xuống Hỗn Độn sao?

Hấp thu nhiều lực sinh mệnh hơn, nó sẽ trở thành sinh linh Hỗn Độn chân chính, trên thực tế, bây giờ nó đã có một ưu điểm lớn nhất, Lý Hạo vẫn chưa biết, nó, bất tử bất diệt!

Dù đã chết, Huyết Đế Tôn năm đó dùng một số thủ đoạn cũng có thể phục sinh nó.

Mà bây giờ cũng như thế, dù đã chết rồi, lại giống như năm đó, cũng có thể phục sinh lần nữa.

Nhưng nếu như hóa thành sinh linh... Nếu chết đi, muốn phục sinh, đó chính là như phục sinh một Đế Tôn khác... Khó như lên trời.

Không còn như là uẩn dưỡng một phen trong một phương tiểu thế giới là đã có thể phục sinh.

Nhị Miêu cũng không biết vì sao mình sẽ muốn ăn cá.

Có lẽ là vì hoài niệm hương vị của Sinh Mệnh Chi Ngư?

Có lẽ là nhìn thấy Đại Miêu nuôi rất nhiều cá, thậm chí có tiểu ngư đường của mình, mà ta lại không có?

Có lẽ... Là bởi vì dần dần phải dung nhập vào mảnh thế giới này rồi sao?

Ta sẽ quên đi dạy học sao?

Không đâu!

Chỉ là, dạy học, rốt cuộc không quay về được nữa.

Cái mông đối diện với Lý Hạo, không hề quan sát Lý Hạo đang mừng rỡ, người trẻ tuổi luôn luôn hô hô hét hét như thế, dạy học sẽ không như vậy, dạy học từ trước tới giờ không sẽ như thế... Lý Hạo không bằng dạy học.

Cái đuôi nhẹ nhàng lay động, một vòng Ngôi Sao Thời Quang yếu ớt hiện ra trước mặt nó, ôm Ngôi Sao Thời Quang nho nhỏ kia, đầu Nhị Miêu khoác lên trên ngôi sao, tiến vào mộng đẹp.

Dạy học, có lẽ ta... sẽ không nhớ ngài nữa đâu.

Tí tách, từng giọt nước mắt lớn rơi xuống, chảy vào trong trường hà, lại chẳng biết tại sao mà khóc, có lẽ khôi phục tại Ngân Nguyệt chính là mệnh của ta sao?

Phía sau, Lý Hạo quay đầu nhìn thoáng qua, hắn cảm thấy nao nao, hồi lâu cũng không hề tiếp tục phát ra tiếng gì nữa.

Bình Luận (0)
Comment