Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 289 - Chương 289: Không Quan Trọng

Chương 289: Không Quan Trọng Chương 289: Không Quan Trọng

Có người vì làm tăng sĩ khí, có người thật sự cảm thấy như vậy, rất nhiều người cũng không còn xa lạ gì đối với Viên Thạc, dù sao Viên Thạc hợp tác với Tuần Dạ Nhân rất nhiều lần, thường xuyên cùng bọn hắn đi thăm dò di tích.

Vừa nghĩ tới Viên Thạc, một chút lo sợ lúc nãy cũng đã biến mất khá nhiều.

Đúng vậy, dù Viên Thạc không phải Tuần Dạ Nhân thì làm sao?

Ở trong mắt Tuần Dạ Nhân Viên Thạc với bọn hắn ở cùng một phe.

Mà Viên Thạc, còn chém Tam Dương đấy.

Đây là lần đầu tiên có Tam Dương cường giả bị giết trong Ngân Nguyệt Hành Tỉnh... Trên mặt nổi.

Hầu Tiêu Trần đã từng giết qua một người, nếu không cũng không lấy được Huyết Thần Tử cấp độ Tam Dương, nhưng mà vì không muốn vạch mặt vơi ba tổ chức lớn nên Hầu Tiêu Trần cũng không công khai quá nhiều.

Hoàng Vân cũng dần dần khôi phục lại bình tĩnh.

Ông không nói cái gì, khôi phục vẻ bình tĩnh, trầm giọng nói: "Được, ta không phải là đối thủ của tên kia... Dù sao ta đã già, thiên phú cũng không được như đám người trẻ tuổi các ngươi. Các ngươi mới là tương lai của Tuần Dạ Nhân, hôm nay ta chiến bại, ngày khác giúp ta lấy lại danh dự, quyền sợ tuổi trẻ, các ngươi còn trẻ hơn hắn, đây mới là những hy vọng mà ta càng muốn nhìn thấy."

Lại nói tiếp: "Nghe nói Vương Minh lúc trước chém một Nguyệt Minh ở Ngân Thành, các ngươi là người cùng một thời đại với hắn, hi vọng các ngươi sẽ không nên bị Vương Minh đánh rớt xuống đài."

"Vương ca giết người?"

"Còn là Nguyệt Minh? Lần trước ta nghe nói hắn chấp hành nhiệm vụ ở Ngân Thành suýt chút bị một người là Nguyệt Minh đánh chết... Đây là trở mình hả?"

"..."

Người tuổi trẻ tâm tư không sâu, nghe được cái này lập tức bước ra khỏi thất bại lúc nãy.

Hoàng Vân không nói gì nhiều thêm, ông mặc kệ bọn hắn thảo luận.

Ông đi vào một lều phía đằng sau.

Tiến vào lều ông im lặng một hồi, rồi lấy ra một khối màn hình thủy tinh có một cỗ năng lượng thần bí nhàn nhạt khuếch tán, một lát sau khuôn mặt Hầu Tiêu Trần xuất hiện ở trên màn hình.

Màn hình hơi run rẩy, thanh âm của Hầu Tiêu Trần truyền đến, cũng có chút run run: "Ở gần khu di tín hiệu không phải quá mạnh... Có việc thì nói nhanh..."

"Bộ trưởng, vừa mới Hổ Phách khiêu khích, ta... Ta nhất thời xúc động nên đã xuất thủ nghênh chiến thất bại! Hổ Phách với ta cùng là Nhật Diệu sơ kỳ, ta thậm chí còn là đỉnh phong, hắn khả năng chỉ là mới vào... Ta... Ta bị hắn đánh bại."

"Hổ Phách?"

Hầu Tiêu Trần nghĩ một lát mới nhớ ra người này, bình tĩnh nói: "Chính là tên tội phạm truy nã kia, năm đó là tay chân Kiều thị thuê ở Ngân Thành?"

"Là hắn."

"Ồ!"

Hầu Tiêu Trần vẫn bình tĩnh như cũ: "Không có việc gì, bình thường. Ngươi hệ Phong không quá am hiểu công kích, hắn ta hình như là hệ Thổ? Còn là hệ Thổ nặng nhất, nói là hệ Thổ thật ra còn xen lẫn một chút lực áp chế, ngươi không trốn, không có tốc độ áp chế hắn thì chắc chắn sẽ bị hắn trấn áp, "

Hắn không có tại hiện trường quan sát lại có thể đưa ra kết luận trong nháy mắt.

Hầu Tiêu Trần vừa cười nói: "Lần sau gặp được hắn ngươi không cần cố kỵ cái gì, lấy tốc độ áp chế là được! Hệ Thổ lực công kích rất mạnh, nhưng vẫn có khuyết điểm, giữa lúc ra chiêu và trở về phòng thủ có một khoảng ngừng lại trong nháy mắt, chỉ cần tìm được thời cơ này thì giết hắn không khó!"

Hắn không có trách móc cái gì.

Nhưng Hoàng Vân vẫn xấu hổ không chịu nổi: "Bộ trưởng, lúc ấy các cường giả các tổ chức đều đang nhìn trận chiến, ta..."

"Không sao cả!"

Hầu Tiêu Trần cười: "Ngươi cảm thấy những tên kia sẽ vì một trận chiến giữa Nhật Diệu mà lựa chọn dựa vào ai sao? Nếu như dựa vào ba tổ chức lớn vậy thì cũng có nghĩa bọn hắn tính toán như vậy từ trước, ngươi không quan trọng."

Lời này vừa nói xong Hoàng Vân đầu tiên là an tâm một chút, nhưng sau đó lại có chút khó chịu.

Ông... Không quan trọng?

Hầu Tiêu Trần hình như cũng cảm thấy nói như vậy không tốt lắm, nên nói: "Không phải không quan trọng, là Nhật Diệu không quan trọng..."

Lời này càng đả thương người hơn!

Hầu Tiêu Trần ho nhẹ một tiếng: "Mặc dù có chút khó nghe nhưng cũng là lời nói thật, ở Ngân Nguyệt nhìn Tam Dương tranh đấu. Ở Trung Bộ nhìn phía trên Tam Dương. Tuần Dạ Nhân bên này ta, Hách Liên Xuyên vẫn còn ở đó, những tên kia sẽ xem xét rõ ràng. Lần này Viên Thạc cũng sẽ đi qua, mặc dù ta không đi qua đó nhưng mấy nhà đều sẽ nghĩ kỹ nên làm như thế nào mới không bị tiêu diệt."

"Tổ chức nhỏ và vừa mặc dù yếu hơn một chút nhưng không có nghĩa là kẻ ngu, tùy tiện tham gia cuộc tranh giành của chúng ta với ba tổ chức lớn, chúng ta bị diệt thì cũng chỉ là một cái phân bộ, nếu cường giả bên trong thật sự tới những người này có còn muốn sống nữa không?"

Nói như thế này làm Hoàng Vân an tâm hơn nhiều.

"Bộ trưởng, vậy ta..."

"Ngươi cứ an tâm trấn giữ bên đó là được, lúc này bọn hắn cũng sẽ không làm cái gì đâu, mấy ngày nữa Hách Liên Xuyên sẽ đến."

Hầu Tiêu Trần nói đến đây lại suy nghĩ một chút, nói: "Hổ Phách... Hổ Phách đã qua rồi... Ta hiểu được!"

Hắn trực tiếp dập máy liên lạc, gương mặt trên màn hình biến mất.

Hoàng Vân im lặng, hắn thì hiểu cái gì?

Nhưng mà bộ trưởng nói như vậy ông cũng an tâm rất nhiều, vậy là tốt rồi, sẽ không ảnh hưởng quá nhiều, hình như ông đánh giá bản thân mình hơi cao.

Cũng tốt!

Vẫn là bộ trưởng biết an ủi người, nếu như là Hách bộ, làm không tốt thì đều sẽ mắng chửi người.

...

Cùng lúc đó.

Bạch Nguyệt thành.

Hầu Tiêu Trần gõ bàn suy tư một chút , ấn xuống một nút.

Một lát sau dáng người thon dài của Ngọc tổng quản đi đến.

"Bộ trưởng."

"Lần trước để cho ngươi tra Kiều gia, tra đến đâu rồi?"

"Không có quá nhiều manh mối, nhưng là căn cứ theo đội trưởng bảo an của Kiều gia phản bội chạy trốn tới Diêm La, phân tích được Kiều gia có khả năng có quan hệ với Diêm La, nhưng vì thời gian quá lâu, một vài hành tung của Kiều Phi Long trước khi trở lại Ngân Thành tạm thời chưa xác định được."

Ngọc tổng quản nói tiếp: "Nhưng mà cũng không phải không thu hoạch được gì, khả năng có thể che giấu thực lực của Kiều Phi Long, hoặc là gã âm thầm nuôi một vài cường giả, mấy năm trước ở Ngân Thành có mấy thương nhân bị mất tích hoặc là chết ngoài ý muốn, đều có xung đột với Kiều Phi Long trên phương diện làm ăn, chúng ta tra được trong đó có một thương nhân bị chết ở trong nhà vẫn còn một người Phá Bách tọa trấn!"

"Chuyện xảy ra bao lâu rồi?"

"Năm năm trước."

Năm năm trước!

Năm năm trước, Kiều gia đã có thể giết chết một người Phá Bách.

Nghĩ đến việc này Hầu Tiêu Trần đoán một chút, lại nghĩ tới cái gì đó, nhanh chóng nói: "Ngươi để Tuần Kiểm ti Mộc Sâm chuyển lời tới Lưu Long, di tích lần này bên Diêm La phái tới một Nhật Diệu, cao thủ hệ Thổ nặng, tên gọi là Hổ Phách, tên thật Lý Đại Hổ. Vừa nãy mới đánh bại Hoàng Vân, thực lực sâu không lường được!"

Ngọc tổng quản gật gật đầu: "Được, bộ trưởng còn có căn dặn gì khác không?"

Hầu Tiêu Trần chần chờ một chút.

Nhưng trong nháy mắt, lại nói: "Ngoài ra nói với Mộc Sâm, để hắn chuyển lời cho Viên Thạc, Hồng Nguyệt ở khu vực miền trung thiếu một người cường giả, không biết tung tích."

Sắc mặt Ngọc tổng quản thay đổi: "Đến Ngân Nguyệt rồi?"

"Có khả năng này."

Bình Luận (0)
Comment