Hắc Báo mang theo mấy người tiến về phía trước.
Dưới lỗ tai to lớn, Lý Hạo và Không Tịch đứng lặng, dường như Không Tịch cảm nhận được lửa giận của hắn, truyền âm nói: "Đừng làm loạn... Long Vực rất mạnh, trước tiên quan sát tình hình rồi tính!"
"Ta biết."
Lý Hạo không nhiều lời, hắn rất tỉnh táo, càng phẫn nộ, càng phải tỉnh táo.
Phẫn nộ sẽ không khiến hắn mất khống chế.
Không Tịch dường như muốn nói gì đó, sau đó truyền âm nói: "Mạnh được yếu thua..."
Y kỳ thật muốn nói, có vài chuyện là không cách nào thay đổi.
Lý Hạo gật đầu, truyền âm: "Ta biết mạnh được yếu thua, pháp tắc của rừng rậm hắc ám, nhưng... Ta cảm thấy là một vị cường giả, lấy mạnh hiếp yếu, cũng không phải là vì sinh tồn mà là tàn sát thương sinh, cường giả như vậy, sao lại mạnh được?"
Sinh tồn, cầu đạo, chiến tranh, xung đột lý niệm, đều có thể giết người.
Chỉ có xem Nhân tộc như đồ ăn, chỉ là dục vọng ăn uống đơn thuần, Lý Hạo không cách nào nhẫn nại, nhìn về phía Không Tịch: "Nhân tộc chiếm cứ ba bên vực, thực lực cường hãn, vì sao chưa từng thấy Nhân tộc tàn sát vô số Yêu tộc, chỉ vì thỏa mãn dục vọng ăn uống của các cường giả?"
Không Tịch ngẫm nghĩ mới nói: "Người có lý trí nhiều hơn thú, thú thiên về bản năng hơn, người có giáo hóa, thú chỉ là một chút truyền thừa cổ lão, huyết mạch tương thừa, cho nên, dã tính của thú, tính khát máu sẽ nặng hơn."
Y phân tích từ trên lý luận, mà Lý Hạo lại lắc đầu: "Không, là bởi vì... mấy người cường đại thuộc Nhân tộc có lòng tham quá nặng, tâm tư quá nặng... Tâm tư nặng hay không không quan trọng, mà tham lam quá nặng, để bọn hắn hoàn toàn không dám đắc tội bá chủ như Long Chủ! Ai cũng làm theo, ở trên thì có bát giai, ở dưới thì có Đế Tôn mới ra đời cũng đang lo lắng về chuyện này... Chuyện ở Long Vực kỳ thật nói một cách tương đối thì rất đơn giản, rất dễ dàng giải quyết!"
Đúng, quá dễ dàng.
Chỉ cần mấy vị Đế Tôn bát giai mỗi người nói một câu, Long Chủ có lớn mật đến đâu đi nữa cũng không dám không kiêng nể gì như thế!
Chính là chỉ nhờ một câu nói!
Thế nhưng không ai nói cả, nói, nếu đắc tội với Long Chủ thì địa vị của mình sẽ bị uy hiếp, sẽ sinh ra uy hiếp đối với việc thống trị của mình.
Trong đó cũng bao gồm Quang Minh Đế Tôn.
Không Tịch có chút xấu hổ, ngẫm nghĩ mới nói: "Cũng có một số nguyên nhân khác... Mọi người không phải một thế giới, cho nên..."
Y không biết nên nói thế nào.
Lý Hạo suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói: "Không, ta sẽ làm một giả thiết, chỉ là một giả thiết, nếu như Tân Võ Nhân Vương thống nhất tam vực khác, hắn cũng mặc kệ Long Vực, nhưng thú Long Vực dám xem Nhân tộc như huyết thực không chút kiêng kỵ như thế sao?"
Không Tịch nghĩ, Nhân Vương nhất thống tam vực, nhưng dù cho bên này, cường giả Long Vực sẽ sợ sao?
Sẽ!
Chuyện này có liên quan tới tính cách, Long Chủ biết cách làm người của các Đế Tôn bát giai khác, căn bản không lo lắng bọn hắn sẽ phản đối, nhưng Nhân Vương... Dù đối phương không biết, cũng không quan tâm, nhưng bọn Long Chủ sẽ sợ, sẽ kiêng kỵ.
Bởi vì Nhân Vương lúc nào cũng có thể trở mặt, sẽ giết sạch bọn chúng!
Không Tịch thở hắt ra: "Ý của ngươi là... Là tứ phương vực, bây giờ mấy vị lãnh tụ Nhân tộc quá mức nhát gan, tư lợi quá nặng..."
"Thời điểm Thiên Phương Chi Chủ vẫn còn, Long Vực dám làm như vậy không?"
Lý Hạo hỏi ngược một câu.
Không Tịch lắc đầu: "Khi đó Hỗn Độn Thú cũng không thành lập căn cứ địa ở tứ phương vực, Long Vực còn không phải Long Vực, mấy năm trước, nơi đây cũng là lãnh địa của Nhân tộc."
"Đây không phải hiếp yếu sợ mạnh sao?"
Lý Hạo hỏi lại: "Cho nên, mấy vị bát giai bây giờ, bao gồm đám Đế Tôn thất giai, ở trong mắt Long Chủ đều là quả hồng mềm, đúng không?"
"Có thể nói như vậy."
Không Tịch lại gật đầu, có thể nói như vậy.
Giờ phút này, y cũng là không tiện nói thêm gì nữa, bởi vì những người này, bao gồm cả phụ thân y.
Y cũng không nói tiếp chuyện này, mà là hỏi: "Vậy ngươi chuẩn bị làm thế nào? Long Vực có Đế Tôn bát giai, có Đế Tôn thất giai... Vả lại thất giai rất nhiều, cũng chiếm cứ lợi thế sân nhà! Đây cũng không phải là không có Đạo Chủ như Hồng Nguyệt, thất giai nơi này, trừ Long giới, cơ hồ đều là Đạo Chủ tồn tại, chiến lực mạnh hơn Kỳ Thủy chúng ta đã giết chết trước đó nhiều, Kỳ Thủy là bởi vì rời khỏi thế giới Kỳ Thủy cho nên mới có thể bị chúng ta trấn sát!"
Chúng ta không đối phó được.
Trước mắt, hai người bọn họ liên thủ có thể đối phó một vị thất giai, điều kiện tiên quyết là thất giai này không nương tựa đại thế giới, hoặc là cường giả không phải là Đạo Chủ Giới Chủ của thế giới bát giai, hai người bọn họ có thể đối phó.
Chỉ khi nào là thất giai chi chủ, hai người liên thủ cũng không có cách nào đối phó.
Đây chính là điểm khác nhau giữa chúa tể và không phải chúa tể.
Long Vực là địa bàn của người khác, ở đây, bọn họ với cả Ngân Nguyệt, có thể sánh ngang với một phương thế giới thất giai nhỏ yếu là đã xem như cực hạn, nhưng thế giới thất giai Long Vực tối thiểu có hơn mười nhà.
"Lấy chiến dưỡng chiến là được!"
Vẻ mặt Lý Hạo bình tĩnh: "Bây giờ, ta đã mở hơn ngàn tiểu giới, nhưng tiểu giới chân chính có năng lượng chỉ có năm sáu trăm, vẫn chưa tới một nửa! Đợi hơn ngàn tiểu giới của ta bão hòa, một mình ta có thể chiến thất giai!"
Đương nhiên, chỉ là mong muốn, đến cùng có thể làm được hay không, hoàn thành trước lại nói.
"Long Vực có rất nhiều giới vực..."
Lý Hạo nhìn về phía tứ phương, chậm rãi nói: "Dựa theo lời của người Ngân Nguyệt ta, chuyến này chính là để trừ bạo giúp kẻ yếu, thủ hộ chính nghĩa! Kể từ đó, ta sẽ có đầy đủ lý do tàn sát bọn chúng!"
Hắn nhìn về phía Hỗn Độn hoang vu, ánh mắt dần dần kiên định: "Không chỉ như vậy! Cái sai không phải ở chỗ Hỗn Độn Thú Long Vực, nói cách khác, không đơn giản chỉ là lỗi của bọn nó, còn có... Quy tắc hỗn loạn, cường giả không làm, ngày xưa, ta đã từng nói với bộ trưởng Diêu Tứ của Tuần Dạ Nhân, đừng can thiệp vào những công việc không thuộc vị trí của mình!"
"Muốn làm người thượng vị, muốn trở thành bá chủ Hỗn Độn, muốn làm lãnh tụ một phương... Vậy thì không thể như vậy!"
"Đối nội thì trọng quyền xuất kích! Đối ngoại thì khúm núm! Giờ khắc này, ta nghĩ đến một số người, nghĩ đến một số người bị ta giết chết, ngày xưa, bọn hắn đối xử với thế giới Ngân Nguyệt ta, là thống trị, áp bách sâm nghiêm Nhân tộc! Đối ngoại, đối với một số Yêu tộc, rõ ràng là Yêu tộc yếu đuối, nhưng vẫn quỳ liếm như cũ..."