Trước đó gã được chia hơn 100 phương, huống chi trong nhà ga có tiền có thế, cũng không có vấn đề.
Nhưng mà xem ra gia hỏa này cũng rất xoắn xuýt, sợ không có gì dùng vậy thì sẽ lãng phí, xem ra 200 phương đối với gã mà nói cũng coi như là khoản tiền lớn.
Giờ phút này, Lý Hạo đối với siêu năng hiểu nhiều thêm được một chút.
Dựa theo cách Vương Minh nói, gia hỏa này còn có hy vọng tiến vào phía trên Tam Dương, ngược lại là hơi kinh ngạc.
"Ngươi cứ việc đổi đi, ngươi có muốn hay không thì ta còn có tiêu 300 phương mua lại, ngươi còn có thể kiếm lời, được rồi chứ?"
"Thật?"
Vương Minh vui mừng, còn có chuyện tốt này?
Dù là không cần, bán cũng kiếm lời.
Đây là đưa tiền cho mình?
Nếu không Lý Hạo tìm Lưu Long, Lưu Long chắc là cũng nguyện ý giúp hắn đi đổi, dù là chỉ có thể đổi một lần, dù là chỉ có một cơ hội này nhưng chắc là Lưu Long cũng sẽ không để ý.
Lý Hạo gật gật đầu.
Thua lỗ sao?
Sẽ không thua thiệt, hơn nữa hắn cũng tìm không thấy người thích hợp đi đổi, về phần tìm Lưu Long, Lưu Long vừa tiến vào Đấu Thiên, mặc dù Lý Hạo không biết dạng cơ hội đổi như thế này đến cùng là có quan trọng hay không, nhưng đội trưởng có lẽ cần cơ hội như vậy.
Bởi vì tiếp đó bọn hắn sẽ đi di tích, nếu như có thu hoạch, vậy khẳng định là vẫn cần loại cơ hội này.
"Ngươi cũng đừng tìm lão đại đi đổi, chính ngươi có đường luồng, vậy thì tự mình giải quyết!"
Vương Minh gật gật đầu, gã cứ nói chuyện như vậy, lúc đầu cũng không định để Lưu Long làm giúp gã.
...
Hai người tiếp tục đi xuống dưới lầu.
Lý Hạo thấy gã còn đi theo, lần này thật sự bất ngờ, hắn đều đã nói xong, gã nên đổi liền đổi, sao còn đi theo hắn?
"Ngươi..."
"Nhìn xem, ngươi cùng Lưu bộ làm sao so tài, có thể nhìn không?"
Vương Minh giải thích nói: "Gần đây ta không phải cũng đang học Ngũ Cầm Thuật sao? Nhưng lão sư chỉ cho một quyển sổ, cái gì cũng không có, ta cũng không tiện đến hỏi, chỉ có thể tự mình tìm tòi, cảm giác có tiến bộ, lại cảm thấy không có tiến bộ... Lý Hạo, lúc ngươi tỷ thí ta xem một chút được không?"
Bây giờ gã cũng cảm thấy hứng thú với võ đạo.
Gần đây hoàn toàn chính xác là đang nghiên cứu Ngũ Cầm Thuật, đáng tiếc, lúc trước Viên Thạc chỉ cho bọn hắn bí thuật, cộng thêm phương pháp hô hấp phổ thông, gã cảm giác không có tiến bộ gì.
"Ta gần đây tương đối ít dùng Ngũ Cầm Thuật."
Lý Hạo nói lời nói thật, gần đây hắn chủ yếu cảm ngộ tiềm thế cùng kiếm, luận bàn cũng không phải Ngũ Cầm Thuật làm chủ.
"Được rồi, không tiện nhìn thì không nhìn, còn thần thần bí bí... Lần sau ta cùng người luận bàn, tùy ngươi nhìn!"
Lý Hạo cười cười, không nói gì.
Mấy ngày nay hắn có thể sẽ tiến vào trạng thái đại viên mãn, hơn nữa khiêm tốn một chút cũng tốt, hiện tại quá nhiều người biết, mặc dù con người Vương Minh không tệ, nhưng dù sao cùng Bạch Nguyệt thành bên kia dính dáng quá nhiều.
Để lộ bí mật sẽ không tốt...
Mấu chốt là, miệng gia hỏa này quá lớn, nói chuyện có chút thẳng thắn, có chút đơn thuần.
Hỏi cái gì nói cái đó!
Lý Hạo hỏi rất nhiều thứ, thật ra đều là cơ mật, gia hỏa này một mạch nói ra, nếu như hắn Hầu Tiêu Trần, đối với loại người như Vương Minh thì nên một chữ cũng không lộ ra, nghiêm cấm gã nói chuyện!
Ngay cả Nguyên Thần Binh, gia hỏa này đều nói rõ ràng không che giấu, còn hên không biết tình huống cụ thể, không phải vậy thì Lý Hạo tin tưởng, hỏi gã cũng sẽ nói.
...
Lý Hạo cùng Vương Minh mỗi người đi một ngả.
Vương Minh quay đầu nhìn thoáng qua Lý Hạo tiến vào tầng hầm, bĩu môi, bỗng nhiên cười: "Coi ta là ngốc à, khá lắm, đây là có khả năng tiến vào Phá Bách trung kỳ, thật đáng sợ!"
Gã dương dương tự đắc!
Gã đoán khẳng định không sai, Lý Hạo gia hỏa này còn muốn giấu diếm gã.
Thật nhanh!
Không bao lâu, trên đường gặp Lý Mộng, Vương Minh cảm khái nói: "Lý Mộng, cố lên nha, ngươi còn không tiến vào cảnh Bán Nguyệt thì Lý Hạo liền vượt qua ngươi, hắn hình như tiến vào Phá Bách trung kỳ!"
Trong lòng Lý Mộng căng thẳng, nhanh như vậy?
Bánh bao vừa mua trong tay vẫn có chút không thơm.
Không bao lâu, tin tức Lý Hạo có khả năng tiến vào Phá Bách trung kỳ truyền ra bên trong tổ ba người ở trong Bạch Nguyệt thành, Hồ Hạo cũng biết, trong lúc nhất thời cũng rất khẩn trương.
Lý Hạo đoán không sai, gia hỏa Vương Minh này, gã cảm thấy đối phương là người tốt thì gã đều dám nói.
Dù là đoán, gã cũng dám nói.
...
Cùng thời gian đó.
Tầng hầm.
Lưu Long hít sâu một hơi, nhìn về phía Lý Hạo: "Ta cảm giác, ngươi không sai biệt lắm! Hôm nay ta sẽ khác trước đó, hôm nay ta chủ yếu dùng tiềm thế! Tiềm thế ngươi cũng hiểu, trước đó ta chỉ là đơn giản dùng một chút, cũng không chân chính vận dụng thần ý đến áp bách ngươi, nhưng mà bây giờ ngươi còn thiếu một cước nữa... Ngươi cái tên này, sức khôi phục thật biến thái, cho dù ta thương tổn tới ngươi cũng không phải quá lo lắng."
Mấy ngày nay, ông cũng phát hiện ra chỗ biến thái của Lý Hạo.
Đã như vậy, ông cảm thấy chắc là cho Lý Hạo kích thích càng lớn hơn nữa.
Thậm chí để cho Lý Hạo thể nghiệm một chút, cái gì là sinh tử chân chính.
Viên Thạc nói không sai, Lưu Long có đôi khi là rất có can đảm hạ thủ.
Ngược lại Lý Hạo là không quan trọng, gật đầu: "Lão đại, tới đi, ta cũng muốn nhìn xem, chỗ cường đại của Đấu Thiên chân chính! Dù sao sau khi ta tiến vào viên mãn có thể sẽ tùy thời gặp phải cường giả cấp độ Đấu Thiên hoặc là cấp độ Nhật Diệu, cảm thụ sớm một chút bọn hắn toàn lực ứng phó, cũng biết về sau ứng đối ra sao..."
"Được!"
Dứt lời, Lý Hạo lập tức cảm nhận được nặng nề.
Thân thể trong nháy mắt ép xuống một đoạn!
Giờ khắc này, Lưu Long thật sự không có giữ lại.
Trừ còn không có dùng Cửu Đoán lực.
Không có chín điệt, dùng, vậy thì không phải là Đấu Thiên bình thường, mà là ông tự nhận có thể công phá sức phòng ngự sức tấn công mạnh nhất của Tam Dương.
Thần ý triển lộ!
Trong chớp nhoáng này, trong tay Lưu Long xuất hiện một thanh búa nhỏ, vượt mọi chông gai, trong nháy mắt Lý Hạo bổ ra sức mạnh trái đất.
Trước mấy ngày bọn hắn giao thủ, nắm đấm của Lưu Long bị thương nhiều lần, về sau hai người quyết định, vẫn là dùng binh khí thì tốt hơn một chút.
Giờ phút này, ông bổ ra một búa.
Bịch một tiếng, mặt đất giống như vỡ ra.
Lúc này Lý Hạo chân chính cảm nhận được sức mạnh của Đấu Thiên, bấp bênh.
Hắn rống to một tiếng, đạp đất lần nữa.