Giờ phút này, bốn phía, bỗng nhiên có từng hồi âm phong, không chỉ như vậy, trong chớp mắt, vô số oan hồn xuất hiện, cả đám đều toát ra khí tức Đế Tôn, thậm chí có chút oan hồn còn hiện ra khí tức thất giai!
Còn cường hãn hơn oan hồn ngày đó Phù Sinh hiện ra.
Trong chớp mắt đã vây khốn đám người Lý Hạo tại trung tâm, Luân Hồi Đế Tôn cười, mà sắc mặt Nhân Vương lần này đã thật sự thay đổi, không nhịn được mắng một câu: "Mẹ nó, có cần thiết hay không?"
Tám vị bát giai!
Vậy thì thôi đi, còn có đại lượng oan hồn, lần trước gia hỏa này giao thủ với Long Chiến cũng không triển lộ ra.
Lần này thì không xong rồi!
Hắn ta lại không nhịn được quát Lý Hạo: "Mau mau xéo đi... Đi tìm người cứu ta..."
Tìm ai?
Tìm mấy người lão Trương.
Thừa dịp còn chưa bị vây quanh, hiện tại không đi, chưa chắc có cơ hội, lần này xui xẻo rồi, hắn ta cũng không ngờ đối phương còn có bát giai đang ẩn nấp!
Trước đó nhìn thấy bọn Lý Hạo đến, hắn ta còn cảm thấy lần này ổn rồi.
Kết quả... Nhân Vương đã thanh tỉnh lại, lần này đã chủ quan, khinh thường Luân Hồi, chủ yếu là gia hỏa này lần trước quá phế, bị Long Chiến giết chết một vị Đế Tôn bát giai ở trước mặt, hắn ta cảm thấy quá phế vật.
Nhưng sự thật chứng minh, Luân Hồi Đế Tôn suýt chút đã trở thành bá chủ phương đông, cũng không rác rưởi như vậy.
Lần trước bị đánh trở tay không kịp, nhưng rất nhanh đã có phản kích.
Xung quanh mấy người Lý Hạo, tam đại Đế Tôn bát giai cấp tốc vờn quanh, sắc mặt ai cũng lạnh nhạt nhìn bọn họ, như là nhìn người chết, dù cảm giác được bên này cũng có ba vị bát giai.
Thế nhưng là... Ba bát giai vừa tấn cấp mà thôi, bọn họ lại là Thế Giới Chi Chủ, Đại Đạo Chi Chủ, đều là Đế Tôn uy tín lâu năm!
Ba cặp ba, cũng có thể dễ dàng trấn áp bọn hắn!
Về phần bọn thất giai bên Lý Hạo, Luân Hồi Đế Tôn có vô số u linh, trong đó cũng có một số u linh thất giai, đều là vong hồn thủ hạ của Luân Hồi Đế Tôn trong nhiều năm qua!
Bây giờ đều đã biến thành u linh.
Cấp độ Đế Tôn càng vô biên vô hạn.
Thế giới Luân Hồi có thể đi đến hôm nay, đã qua nhiều năm như vậy, cũng không thiếu giết chết Đế Tôn, thôn phệ những giới vực khác, chỉ là động tĩnh không quá lớn mà thôi.
Bây giờ, những Đế Tôn chết đi này đều biến thành vong hồn.
Lý Hạo không nói một lời.
Hơi nhíu mày.
Có thể đi không?
Có Thời Quang Trường Hà, giờ phút này còn chưa chính thức tiếp xúc giao thủ, thừa dịp hiện tại còn có cơ hội thoát khỏi vòng vây.
Thế nhưng tám vị bát giai xuất hiện, hắn vừa đi... Nhân Vương hẳn phải chết không chút nghi ngờ.
Nhân Vương tính sai rồi!
Không chỉ Nhân Vương, Tân Võ thế mà không đến, có lẽ cũng không ngờ tới kết quả sẽ là như vậy, trên thực tế, trước khi đến, Lý Hạo cũng không nghĩ tới sẽ là như này, bọn họ đều xem thường Luân Hồi Đế Tôn.
Vẫn luôn thuận lợi, xuôi gió xuôi nước, tâm tưởng sự thành, để bọn họ cảm thấy Luân Hồi không gì hơn thế, một lần đã giết chết tam đại bát giai của đối phương, còn cần lo lắng Luân Hồi Đế Tôn làm gì mình?
Dù là vây công Nhân Vương... Muốn giết chết Nhân Vương, cũng khó như lên trời!
Sự thật chứng minh... Bọn họ vẫn đánh giá cao chính mình.
Đế Tôn bát giai, còn là bát giai đỉnh cấp, còn chuẩn bị xưng bá thành bá chủ phương đông, bị thua thiệt một lần trong tay Long Chiến để Lý Hạo khinh thường đối phương, mà cái giá phải trả chính là... Giờ phút này mình rời đi, Nhân Vương hẳn phải chết không chút nghi ngờ!
Bên cạnh, ba vị bát giai Vụ Sơn, Lôi Đế, đạo kỳ cũng biến sắc.
Không Tịch, Nhị Miêu, Sâm Lan cũng đều ngưng trọng.
Lúc đầu mọi chuyện thuận lợi... Tất cả mọi người chỉ muốn tới đây xem trò vui, sao đột nhiên lại bị người vây khốn rồi?
Lý Hạo cũng không lên tiếng, nhìn thoáng qua, bỗng nhiên nhìn về phía Nhân Vương, trầm giọng nói: "Mấy người Chí Tôn có thể tới không?"
Nhân Vương thở dốc một tiếng, tránh đi một quyền của Hỗn Độn Thú bá đạo, cũng là lần đầu tiên không có chính diện va chạm với đối phương mà là lựa chọn né tránh, chứng tỏ Nhân Vương sắp không chống đỡ được nữa.
Giờ phút này, hắn ta vẫn dành thời gian, cười một tiếng, cười ha ha: "Không biết... Mấy tên này... Đại khái giống như ta... Cảm thấy... Ta không sợ bất kì bát giai nào... Sẽ không chết ở đây, chưa hẳn... Sẽ đến..."
Hay là đi đánh lén Luân Hồi rồi?
Cũng có thể là đi đánh thế giới bát giai khác, nhưng lão Trương đại khái cũng không nghĩ tới có tám vị Đế Tôn bát giai tới đúng không?
Nói cách khác, viện binh chưa chắc sẽ tới.
Nhân Vương kỳ thật vốn có thể lừa dối, nếu là phe thứ ba, hắn ta sẽ lừa dối, nói lập tức sẽ đến, còn có thể uy hiếp bọn Luân Hồi, thế nhưng... Ngân Nguyệt xem như hậu bối của hắn ta.
Lần này, ở trước mặt Ngân Nguyệt Vương ném mặt mũi thì thôi, nếu mấy tên này thật hết lòng tin mấy người lão Trương có thể lập tức đuổi tới, ngược lại không muốn chạy đi... Phán đoán sai tình thế, rất có thể toàn quân sẽ bị diệt!
Cho nên Nhân Vương không nói dối.
Hắn ta cũng có chút tự giễu.
Sóng to gió lớn đều đã trải qua, thế mà thua ở trong tay gia hỏa không đáng chú ý như Luân Hồi, đúng vậy, không đáng chú ý, dù sao lần trước gia hỏa này bị Long Chiến đánh bại, hắn ta sẽ không coi trọng Luân Hồi Đế Tôn.
Kết quả... Hắn ta thất bại.
Mà giờ khắc này, Luân Hồi Đế Tôn cũng không nói nhiều, vẫn lạnh nhạt như cũ.
Chỉ là lực lượng sinh tử không ngừng hiển hiện, gia cố Đạo Vực bốn phía, muốn vây khốn hai phe, trấn sát ở đây!
Như vậy mới có thể rửa sạch sỉ nhục của Luân Hồi!
"Giết bọn hắn! Giết chết bọn hắn, tất cả lực lượng đại đạo, đại đạo kết tinh, mọi thứ... Đều là của mấy vị đạo hữu, thế giới Luân Hồi ta không lấy một xu!"
Thanh âm trầm thấp của Luân Hồi Đế Tôn truyền vang tứ phương, vẻ mặt lạnh nhạt vô tình.
Vô số oan hồn cấp tốc bao phủ tới nhóm Lý Hạo.
Đám người Vụ Sơn đồng loạt nhìn về phía Lý Hạo, có chút lo lắng, là chiến hay là đi?
Một khi giao chiến, bị dây dưa kéo dài, dù có Thời Quang Trường Hà... Cũng khó thoát thân.
Mà Nhân Vương rõ ràng đã chống đỡ hết nổi, một khi Nhân Vương chết trước... Năm vị bát giai lập tức ép tới đây, bọn họ sẽ xong đời.
Lý Hạo suy nghĩ rất nhiều chuyện trong đầu.
Điên cuồng lấp lóe.
Rất nhanh, hắn cười một tiếng: "Nhân Vương tiền bối... Lần này, ngài nợ ta rồi đó!"
Dứt lời, hắn khẽ quát một tiếng: "Nghênh chiến!"