Thứ nhất, cường giả đi, động tĩnh không nhỏ.
Thứ hai, mọi người cũng hy vọng Viên Thạc có thể tham gia vào cuộc thăm dò, trong thời gian ngắn, đại khái cũng sẽ không ra tay với ông ta.
Hách Liên Xuyên thở dài, không có tiếp tục chuyện này, mà là có chút nặng nề nói: "Ngươi nhìn thấy Tôn Nhất Phi?"
"Không! Nhưng nghe nói mấy ngày nay đã có người nhìn thấy ông ta ở Hẻm núi Hoành Đoạn…Hình như trên cầu vượt bên kia…”
Lúc này, Hách Liên Xuyên mới tỏ ra lo lắng thực sự.
Tôn Nhất Phi…Sẽ không đợi thăm dò di tích bắt đầu, mà nhất định ra tay với Viên Thạc trước?
Nếu là như vậy, e rằng trước khi tiến vào di tích, các bên liền chuẩn bị đánh nhau, Tuần Dạ Nhân chắc chắn sẽ không để Viên Thạc bị giết như thế.
Thật là một rắc rối lớn!
Ai đó cũng nghĩ đến điều này, xúc động nói: " Năm đó Ngân Nguyệt võ lâm, chính là bị những người này làm loạn đến thất bát tao, mỗi ngày đều có người chết, bây giờ Tôn Nhất Phi trở về, Viên Thạc cũng tới. . . Ngân Nguyệt võ lâm hỗn loạn, liệu có tái diễn nữa hay không?”
Trong một lúc, tất cả mọi người đều không nói gì.
Một số người vẫn chưa quên những gì đã xảy ra hàng chục năm trước!
Ngân Thành.
Lý Hạo cùng mấy người lên xe, lần này là Lưu Long lái xe, dù sao vẫn còn cách một đoạn, Lưu Long không khỏi lo lắng cho Lý Hạo cùng Vương Minh.
Trong xe, bốn người cùng một con chó.
Hắc Báo trực tiếp lên xe, Lý Hạo cùng Viên Thạc đều không để ý.
Cả hai đều đi, nếu Hắc Báo không đi, nó sẽ là một con chó hoang.
Về được thì về, về không được thì cùng ở một chỗ thua với nhau.
Ghế phụ trên xe.
Liễu Diễm chịu trách nhiệm cho biết thông tin, một số được gửi đến từ Tuần Dạ Nhân và một số chính mình thu thập ở bên này Ngân Thành.
...
"Hoành Đoạn hạp cốc cách chúng ta hơn một nghìn dặm, khoảng cách rất dài, cũng hơn hàng nghìn cây số. Hẻm núi được mệnh danh là nơi chim bay khó lọt, nơi sâu nhất cách mặt đất hơn 300 mét mà ở những nơi cạn cũng có vài chục mét."
"Hai bên đều có những dốc đá, còn có một số di tích cổ tồn tại trong hẻm núi, nghe nói rằng trong thời kỳ văn minh cổ đại, có thể có một toà thành phố ở đó, về sau, mặt đất sụp đổ thì cả toả thành phố bị chôn vùi trong hẻm núi."
"Lần này, cùng Tuần Dạ Nhân thăm dò một chỗ, phân bộ Ngân 3 có tam đại tổ chức, ngoài ra còn có hai tổ chức quy mô vừa cùng 14 nhà tổ chức nhỏ."
"Không loại trừ, còn có một số Siêu Năng Giả độc lập tham gia!"
Liễu Diễm quay đầu nhìn qua Lý Hạo, Vương Minh cùng Viên Thạc hẳn phải biết tình hình, Lý Hạo có thể chưa rõ ràng, nàng giải thích nói: "Căn cứ tình báo, tổ chức vừa có mời Tam Dương! Có Nhật Diệu, thì chính là tổ chức nhỏ. Trong quá trình thăm dò này, thực lực của các tổ chức vừa có thể không yếu hơn tam đại tổ chức, lực lượng chính của tam đại tổ chức không ở Ngân Nguyệt mà các tổ chức vừa có thể dốc toàn bộ lực lượng chính!"
Lý Hạo biết nàng đang nói với chính mình, liền gật đầu.
Liễu Diễm lại nói thêm: "Hai tổ chức cỡ vừa này, một là Quang Minh đảo, tổ chức còn lại là Kiếm Môn."
Lý Hạo lại gật đầu, ở một bên Viên Thạc đột nhiên xen vào: "Kiếm chủ Kiếm Môn hẳn là Hồng Nhất Đường, là Thất Kiếm một trong Địa Thất Kiếm của Võ lâm Ngân Nguyệt năm đó."
"Lão sư biết không?"
Ý tứ trong lời nói của Lý Hạo không phải là có biết hay không, mà là... Có thù oán gì không?
Người cứ trực tiếp nói ra!
Người đều đã giết được ba Ngân Nguyệt Thất Kiếm, mà Lý Hạo đều đã giành được truyền thừa Vô Ảnh Kiếm.
Hắn muốn biết bây giờ, lòng hận thù của hai người sâu đến mức nào?
Viên Thạc rõ ràng là đã hiểu, tức giận nói: "Không có thù oán! Không quen với hắn, tên kia hồi đó tương đối ít nổi danh, hững thanh kiếm khác trong Thất Kiếm đều có chút cao điêụ cũng có phần bí ẩn, Địa Phúc Kiếm không trên không dưới lại không đột xuất cũng không rêu rao, năm đó loại người này chết rất ít, cũng không có mấy người tới cửa giết hắn!"
"..."
Đám người đều không nói gì.
Tới cửa giết hắn?
Thì ra năm đó các ngươi đều đã làm chuyện này, trực tiếp giết vào tận cửa?
Lưu Long, người đang lái xe, cũng mở miệng nói vào lúc này: "Kiếm chủ của Kiếm Môn là Hồng Nhất Đường sao? Không có trên thông tin tình báo, nói về điều này, cha ta năm đó có chút liên hệ nào đó với Địa Phúc Kiếm... "
Viên Thạc hờ hững nói: "Đừng lôi kéo làm quen, cũng vô dụng! Hơn nữa Lưu Hạo cha của ngươi đã chết nhiều năm, đối với hắn có chút giao tình cũng đã sớm tản rồi!"
Người chết như ngọn đèn tắt.
Trong võ lâm, trừ phi làm bạn tốt, nếu không đã chết nhiều năm như vậy, hậu nhân đi lên bấu víu quan hệ cũng không còn có chút nào quan hệ.
Lưu Long cũng không nói nữa.
Lý Hạo nhịn không được nói: "Cho nên, rất nhiều võ sư năm đó đều chuyển thành Siêu Năng Giả?"
Ông ta lại nói: "Tại sao trong số Tuần Dạ Nhân lại gặp rất ít như vậy?"
Cả Hách Liên Xuyên cùng Hầu Tiêu Trần đều không nghe nói là võ sư nổi tiếng.
Viên Thạc không nói gì.
Nhưng Vương Minh lại nhỏ giọng nói: "Cái kia... Thật ra ta cũng biết một chút, võ lâm Ngân Nguyệt năm đó võ sư loạn lạc, rung chuyển bất an, dù là thời kỳ sơ khai siêu năng, võ sư cũng đều chém giết khắp nơi, năm đó Tuần Dạ Nhân được thành lập, ý tứ bên trên là... Cố không tiếp thu võ sư tiến vào!"
Vương triều Thiên Tinh thậm chí trực tiếp nói rõ cấm võ một thời gian!
Đó là do võ sư gây ra, những võ sư này, không giống như siêu năng hiện tại, từng người từng tranh giành vị trí tối cao của thiên hạ, kỳ thực các võ sư không mấy hứng thú đến những chuyện này, có thể những người này càng làm càn không kiêng sợ lại càng rêu rao.
Để trở thành đệ nhất thiên hạ mà bọn hắn có thể giết thây ngang ở khắp mọi nơi.
Hôm nay ngươi giết ta, ngày mai ta sẽ giết ngươi!
Thời kỳ đó, Tuần Dạ Nhân làm sao dám chiêu mộ võ sư.
Vì vậy, bên trong Tuần Dạ Nhân, số lượng võ sư không nhiều nhưng có một số tổ chức siêu năng, không có điều gì kiêng kỵ, ai đến cũng có thể được, thậm chí có một số tổ chức siêu năng do chính các võ sư lập ra.
Bọn họ tán gẫu vài câu, Liễu Diễm nói tiếp: "Lần này tam đại tổ chức nhất định sẽ có cường giả Tam Dương tới, cụ thể bao nhiêu, là ai thì đều không có tình báo. Hai đại tổ chức quy mô vừa sẽ có khả năng cao là có Tam Dương đến. Còn 14 tổ chức nhỏ, khẳng định có không ít Nhật Diệu."
"Về phần Tuần Dạ Nhân, hiện tại Hách Bộ đang dẫn đầu đội, ở đây có tới 7 vị cường giả Nhật Diệu."
Trận chiến của Tuần Dạ Nhân này cũng không tính là quá nhỏ.