Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 3207 - Chương 3207 - Chiến Tất 5

Chương 3207 - Chiến tất 5
Chương 3207 - Chiến tất 5

Giờ phút này, bốn phía, một số Nhân tộc Đế Tôn ngược lại khẽ rục rịch.

Chư vị Đế Tôn Cực Băng càng thêm phiền muộn, điên cuồng trốn chạy.

Đáng chết!

Địa phương quỷ quái này, những tu sĩ Nhân tộc hèn yếu này thế mà nghe theo mệnh lệnh của một tên súc sinh Hỗn Độn, thật là khiến người ta thất vọng, còn tưởng rằng người người đều như Tân Võ Ngân Nguyệt, kết quả đã đánh giá quá cao bọn hắn.

Rất nhanh, đại truy sát bắt đầu!

Một số Đế Tôn thất giai đi theo không ngừng chết đi, rớt lại phía sau thì sẽ bị nhanh chóng vây giết tại chỗ.

Mà bảy vị Đế Tôn bát giai còn lại giờ phút này cũng điên cuồng chạy trốn!

Cho đến khi trốn vào Lôi Vực, lúc này Long Chiến không còn truy sát nữa mà là dừng bước, giờ phút này, khôi phục thành hình người, nhìn ra ngoài, yên lặng cảm giác cái gì đó, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc và ngưng trọng.

Ngoại vực lại bộc phát chiến đấu.

Ai thắng ai bại đây?

Gã không rõ, chỉ là nghi hoặc bộc phát quá nhanh, đám người Lý Hạo và Phương Bình rất có thể đã trêu chọc thị phi.

Trận chiến này, những Đế Tôn đến từ bên ngoài, không hề có thất giai nào chạy thoát được, bát giai ngược lại là đều chạy hết.

Bên cạnh, Phượng Viêm có chút hưng phấn: "Long Chủ, không truy sát ra ngoài sao?"

"Không."

Long Chủ lắc đầu, nhìn về phía Lôi Vực, trầm giọng nói: "Ngoại vực rung chuyển bất an, bộ tộc Hỗn Độn ta bây giờ chỉ có mấy vị bát giai, khu vực phương đông có 16 tòa thế giới bát giai, Đế Tôn bát giai rất nhiều... Nếu liên thủ... Chúng ta hiển nhiên không địch lại."

Chỉ là, bây giờ còn có 16 tòa sao?

Song Tử không còn, xem ra, lần này có lẽ sẽ ít hơn.

Gã quay đầu nhìn thoáng qua thế giới Thiên Phương phía xa, rất xa, nhưng giờ phút này lại có thể thấy rõ ràng, Thiên Phương sáng hơn trước đó, lần này chém giết đại lượng Đế Tôn, thậm chí còn có Đế Tôn bát giai... Ngay ở phụ cận Thiên Phương, Thiên Phương hình như đã hấp thu không ít lực lượng đại đạo.

Có dấu hiệu sắp nhanh chóng khôi phục!

...

Ngoại giới.

Nương theo tiếng nổ tung, mấy vị Đế Tôn thất giai lưu thủ ở Hà Lạc giới trong nháy mắt bị chém giết hầu như không còn, vũ trụ đại đạo trực tiếp bị tước đoạt.

Lực lượng thế giới bị rút hết.

Mà giờ khắc này, một đám người Nhân Vương mới chậm chạp đến đây, thời khắc này, Nhân Vương thở hồng hộc, vẻ mặt tức giận, liếc nhìn Chí Tôn.

Chí Tôn ngược lại không để ý tới hắn ta.

Không chết là được!

Ông ấy nhìn về phía đám người Lý Hạo phía sau, ôm quyền nói: "Đa tạ chư vị tương trợ!"

Đây là lần đầu tiên Lý Hạo chính diện, hoặc là nói trong hiện thực gặp mặt với Tân Võ Chí Tôn, giờ phút này, hắn nhìn thoáng qua đối phương, tóc trắng xoá, có vẻ tiên phong đạo cốt, nhưng Chí Tôn trong trí nhớ không phải như thế.

Mà là cực kì trẻ tuổi, đây là do già nua khi sống qua ngàn năm, hay là... Cố ý làm như vậy?

Suýt chút nữa đã không nhận ra.

"Ngân Nguyệt Lý Hạo, xin ra mắt tiền bối!"

Lý Hạo khách sáo một câu, vừa nhìn về phía Trương An bên cạnh, giờ phút này, thương thế Trương An đều chưa khỏi hẳn, toàn thân đen như mực, nhìn thoáng qua gia gia, mấy năm trước, ông rất sợ gia gia của mình.

Giờ phút này lại không e ngại như vậy, chỉ là cũng khó tránh khỏi có chút không cam lòng.

Còn chưa gặp mặt, đã bị gia gia hố một lần, suýt chút bị thiêu chết!

Lúc này, thấy Lý Hạo nhìn mình, hiển nhiên là cảm thấy mình có thể sắp trở về...

Trương An lại không nguyện ý.

Nhìn thoáng qua trong đám người Tân Võ, có chút thất vọng, không thấy được vị kia...

Lại liếc mắt nhìn gia gia của mình, còn có phụ thân, ca ca, muội muội trong đám người... Đều thành Đế Tôn.

Ông cũng không nói gì, chỉ là nhẹ gật đầu với gia gia, hoàn toàn không nhắc tới chuyện muốn trở về.

Mà Chí Tôn nhìn thoáng qua tôn tử đen như mực của mình, bật cười.

Cười có chút ý vị thâm trường!

Lá gan không nhỏ, đương nhiên, cũng tốt, ở Tân Võ bị áp chế quá lợi hại, tôn tử đã sống rất nhiều năm, đừng nói Đế Tôn, ngay cả Thiên Vương cũng không bước vào được, bây giờ lại bước vào cấp độ Đế Tôn tam giai, coi như không tệ.

Giờ phút này, người gặp được người quen không chỉ có bọn họ.

Còn có Thiên Cực.

Thiên Cực phía sau đám người Ngân Nguyệt cũng nhìn thấy lão phụ thân của mình, tương tự, lão phụ thân của mình cũng ở phía sau bên Tân Võ, dáng vẻ có chút buồn bực ngán ngẩm.

Hai phụ tử liếc nhìn nhau, cách không nhìn thấy lẫn nhau, nhưng ai cũng rất nhanh chuyển dời ánh mắt.

Ngươi đừng nhìn ta, ta không thấy ngươi đâu.

Hai phụ tử ta, một người một bên, chết một người thì còn một người sống.

Hơn nữa, người nằm ngửa nhiều thì sẽ dễ thấy.

Một bên nằm một người, sẽ không ai để ý.

Hai phụ tử đều nằm ở chỗ này... Vậy quá chói mắt.

Ngầm hiểu lẫn nhau!

Hai phụ tử hoàn toàn không có nhận nhau, cứ như vậy cách không liếc nhau là xong việc.

Người quen, không ít.

Ví dụ như Lực Phúc Hải bên Lý Hạo, phụ thân, lão tổ đều là Đế Tôn, giờ phút này cũng đang ở trong đám người Tân Võ đối diện, nhưng... Hình như đều ngầm hiểu lẫn nhau, không ai đề cập chuyện trở về.

Mà Chí Tôn đánh giá trên dưới Lý Hạo một phen, lại nhìn mấy vị Đế Tôn bát giai, cuối cùng nhìn Không Tịch.

Giờ phút này, Không Tịch ngược lại là không có giả mù, tất nhiên đã nhận ra lão phụ thân của mình, chỉ là... Không tiện nhận nhau lắm, y phát hiện, người bên Lý Hạo đều không hề nhận tổ quy tông.

Chính mình đi nhận lão phụ thân, thích hợp không?

Bình Luận (0)
Comment