Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 391 - Chương 391: Đường Đi Vào Ngoại Thành

Chương 391: Đường Đi Vào Ngoại Thành Chương 391: Đường Đi Vào Ngoại Thành

Vào thời khắc này, cường giả Phi Thiên mở miệng nói: "Nếu cứ thế thì sẽ không hay, lại thăm dò nữa thì người phải chết sẽ chỉ càng nhiều. Người chúng ta tới chỉ có tầm hai trăm, bây giờ tối thiểu chết bốn mươi người... Tổn thất một phần năm!"

Đương nhiên phần lớn đều là Nguyệt Minh, một số nhỏ Nhật Diệu, lực lượng tinh nhuệ chân chính đều còn.

"Ta quan sát chín ngã đường đi, cũng không phải là đường đi thường quy hình chữ tỉnh (井) mà là chín ngã lằn ngang, chặn đường trước mặt chúng ta. Nguy hiểm nhất tự nhiên là tới gần nội môn bên kia, chúng ta có thể từ bỏ!"

"Tám ngã đường đi khác thì chúng ta có thể thanh lý giáp sĩ trong đó..."

Cường giả Phi Thiên mở miệng lại bổ sung: "Không phải để mọi người không công xuất lực, ai giải quyết giáp sĩ thì những áo giáp kia chính là chiến lợi phẩm của người đó! Vật này đích xác là bảo vật. Dù lần này không thu hoạch được gì, lấy được những này áo giáp này thì ta nghĩ chuyến đi này cũng không tệ!"

Hách Liên Xuyên cũng gật đầu, nói: "Ta cũng cảm thấy đúng, có điều nơi đây Luân Chuyển Vương và Tử Nguyệt mạnh nhất, ta đề nghị, hai người này phụ trách hai con đường nhất gần bên trong, thế nào?"

"..."

Luân Chuyển Vương cười lạnh: "Hồ Định Phương không phải tự nhận là đệ nhất cường giả sao? Để hắn đi là được! Tuần Dạ Nhân muốn tiến vào nội thành, tự nhiên muốn đánh đổi một số thứ!"

Hách Liên Xuyên cười: "Không thể nói như thế... Nếu không thì thế này, chúng ta cử ra hai Tam Dương phụ trách hai con đường, nếu nhà ai phụ trách một lối đi, vậy sẽ phụ trách vài nơi nguy hiểm hơn chút!"

"Tuần Dạ Nhân, Phi Thiên, Diêm La, Hồng Nguyệt, Kiếm Môn... Còn những người khác, chúng ta không tính ở bên trong. Năm nhà phụ trách thanh lý tám ngã đường đi, Tuần Dạ Nhân, Diêm La phụ trách hai đầu, có thể tự do lựa chọn, ba nhà khác có ai bằng lòng phụ trách hai ngã không? Không có Tam Dương, Nhật Diệu nhiều, cũng có thể nhanh chóng giải quyết chiến đấu!"

Lời này vừa ra, Luân Chuyển Vương ngược lại không có ý kiến.

Vốn nên như vậy!

Xuất lực nhiều còn phải muốn phụ trách khu vực nguy hiểm... Choáng váng hay sao?

Huống chi phái Phi Thiên cực kì thần bí, ai nói nhất định chỉ có một Tam Dương?

Quả nhiên, cường giả áo choàng Phi Thiên chậm rãi nói: "Vậy chúng ta cũng bằng lòng phụ trách hai đường. Tam Dương không đủ nhưng người lại Nhật Diệu còn mấy người, cẩn thận chút thì cũng có thể giải quyết!"

Ba nhà bằng lòng phụ trách hai con đường.

Còn lại Hồng Nguyệt, Tử Nguyệt căn bản không có cách nào mở miệng nói phụ trách ngã thứ hai... Hồng Nguyệt lần này tổn thất thật sự không nhỏ, trừ Tử Nguyệt ra thì đều chết.

Mà Kiếm Môn, Hồng Nhất Đường điệu thấp kinh người, bây giờ hơi khó khăn, vẫn gật đầu, nói: "Được rồi, thực lực của ta không bằng thủ lĩnh Tử Nguyệt, Kiếm Môn cũng chỉ là tiểu gia tiểu hộ, ta có thể phụ trách đường thứ ba!"

Về phần đường thứ nhất, tự nhiên là tới gần nội thành, trực tiếp bị từ bỏ.

Hiển nhiên gã hi vọng Tử Nguyệt có thể chủ động phụ trách thanh lý ngã đường thứ hai.

Giờ khắc này, mấy người đều nhìn về Tử Nguyệt, điều này đại biểu các nhà khác đều đồng ý, chỉ có Hồng Nguyệt còn không đồng ý.

Tử Nguyệt khẽ nhíu mày.

Nàng là Tam Dương đỉnh phong hệ Lôi Đình, còn có Nguyên Thần Binh trên thân, cũng không quá lo lắng không đối phó được những giáp sĩ kia, mà lo lắng tới gần nội thành quá sẽ nhanh chóng dẫn tới lượng lớn giáp sĩ vây công.

Hắc giáp, nàng không quan tâm.

Nhưng nếu xuất hiện đồng giáp trở lên thì sao?

Lúc này, Luân Chuyển Vương mở miệng: "Nếu thật sự xuất hiện cường địch không cách nào địch nổi... Vì tự vệ hay vì tiếp đó thuận lợi thăm dò hơn cũng được, chúng ta đương nhiên sẽ không mặc kệ Tử Nguyệt ngươi bị vây công!"

Điều kiện tiên quyết là đối phương còn trong phạm trù Tam Dương.

Nếu vượt qua, trực tiếp giết Tử Nguyệt, vậy hết thảy đều là nói vô ích.

Tử Nguyệt suy tính một phen, lạnh lùng nói: "Được! Chẳng qua ta cũng có đề nghị, Hồ Định Phương phụ trách đường thứ tư, Luân Chuyển ngươi phụ trách đường thứ năm. Người làm chủ phía Phi Thiên bây giờ là Định Trần?"

Phía Phi Thiên, một người mặc áo choàng mở miệng: "Chính là tại hạ, ngược lại để Tử Nguyệt thủ lĩnh chê cười, còn nhớ rõ ta."

"Ngươi phụ trách đường thứ sáu, Hách Liên Xuyên đường thứ bảy, Diệu Thừa đường thứ tám, Phi Thiên cấp Nhật Diệu phụ trách đường thứ chín..."

An bài như thế, có thể cam đoan Tuần Dạ Nhân không ở phía ngoài nhất, có chạy cũng không tiện chạy trốn trước tiên.

Nếu không, nàng cũng lo lắng bị hố.

Việc này, đám người ngược lại không có ý kiến gì.

An bài cũng coi như công bằng.

Có quyết định, đám người bắt đầu thương nghị, lúc nào động thủ, nhất định phải cùng lúc động thủ mới được, nếu không một người bộc phát, dễ dàng gây nên hắc giáp phía khác bạo động, vậy thì phiền toái.

Xác định một hồi, những cường giả này cũng không nói thêm gì, liên tục bắt đầu thẳng tiến về phía ngoài thành, chuẩn bị thanh lý một nhóm hắc giáp trước rồi nói.

...

Lúc này mấy người Lý Hạo còn chưa biết tình huống, cũng không biết vị trí của bọn họ lúc này chính là hẻm nhỏ được vinh dự giữa đường đi thứ nhất và thứ hai.

Lúc này Lý Hạo đã hấp thu rất nhiều năng lượng thần bí.

Cảm giác trong ngũ tạng, lá lách và trái tim đều hơi bão hòa, nhưng Ngũ Hành bị đánh vỡ cân bằng khiến hắn hơi khó chịu.

Thấy hắn dừng hấp thu, Lưu Long nhanh chóng nói: "Được một khoảng thời gian rồi, có thể các tổ chức lớn và Tuần Dạ Nhân rất mau sẽ tiến vào nơi đây, khi đó chúng ta không tiện che đậy. Quá nhiều người, dễ bại lộ."

Lý Hạo gật đầu, đây cũng là chỗ hắn lo lắng.

Nếu người thật sự tới rất nhiều, mà Tam Dương cũng đều tiến vào bên trong, hắc giáp không phải uy hiếp. Khi đó bọn hắn mặc hắc giáp... Ngược lại nguy hiểm hơn.

Đang muốn nói chuyện, bọn hắn lần nữa nghe được tiếng bước chân, lựa chọn im miệng.

Một lát sau, chờ tiếng bước chân biến mất, lúc này Lý Hạo mới nói: "Hắc giáp ở ngoại thành không nhiều, nhất định ngăn không được cước bộ của bọn hắn... Chúng ta cũng không nhất định phải ngăn bọn hắn tiến vào ngoại thành, cũng không có thực lực này. Việc cấp bách là tăng thực lực lên, cùng diệt trừ vài địch nhân!"

Hắn nhìn về phía Liễu Diễm: "Liễu tỷ cảm thấy ngươi có thể nhanh chóng cảm ngộ thế không?"

Liễu Diễm im lặng một hồi, lắc đầu.

Lý Hạo hơi thất vọng. Quả nhiên, thế mới là địch nhân lớn nhất ngăn cản võ sư.

"Lão đại, ngươi còn có không gian tăng trưởng không?"

"Có... Chẳng qua độ khó rất lớn, lão sư ngươi đề nghị ta dưỡng thận trước... Vậy cần lượng lớn thủy năng, tốt nhất phối hợp Huyết Thần Tử mới được. Đến giờ không thấy được người Hồng Nguyệt, thủy năng... Giống như cũng không có cường giả thủy năng có thể giết!"

"Có!"

Lý Hạo cười: "Có một, nhưng... Không dễ giết! Cũng phải nhìn lão đại có dám giết không!"

"Ai?"

"Trương đỉnh trong Tuần Dạ Nhân..."

Lưu Long lập tức nhíu mày, dù có áo giáp ngăn cản nhưng Lý Hạo cũng cảm nhận được bất mãn của ông.

Hiển nhiên, Lưu Long cho là hắn điên rồi, vì tăng lên mà người một nhà cũng muốn giết.

Nói thế nào thì Tuần Dạ Nhân cũng là người một nhà.

"Lý Hạo!"

"Lão đại, đừng nóng vội! Không phải ta muốn giết, là Hầu bộ trưởng nói có thể giết, cũng có thể không giết, không quan trọng... Mà đối phương không đơn giản, là một Tam Dương trung kỳ mang theo Nguyên Thần Binh!"

Lời này vừa nói ra, Lưu Long lập tức hút khí.

Tam Dương trung kỳ?

Còn mang theo Nguyên Thần Binh!

Nói đùa, này làm sao giết?

Bình Luận (0)
Comment