Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 396: Chiến Sĩ Bạch Ngân

Chương 396: Chiến Sĩ Bạch Ngân Chương 396: Chiến Sĩ Bạch Ngân

Trương Đình hiểu rõ ý nghĩa của việc tự cân nhắc này.

Khi không có vấn đề, vậy không cần quản gì cả. Khi gặp rắc rối, đầu tiên là nghĩ cách cứu nguy. Nếu như không giải cứu được Lý Hạo, vậy thì giết Lý Hạo, không thể để cho người của Hồng Nguyệt đạt được!

Miễn là phá hủy kế hoạch của Hồng Nguyệt, dù không biết được bí mật của bát đại gia cũng không sao.

Dù sao bọn họ cũng biết ít hơn Hồng Nguyệt.

Trương Đình thầm nghĩ những thứ này, lại nhìn chiến sĩ bạch ngân ở nơi xa, ánh mắt khẽ biến đổi. Di tích lần này phát hiện ở Ngân Nguyệt mạnh mẽ vượt quá tưởng tượng, chuyện này nhất định phải báo cáo lên cấp trên!

Việc khác không nói, chỉ nói việc có hơn một ngàn bộ hắc giáp này, còn có những đồng giáp kia, còn đây là bạch ngân giáp... Những thứ này đều là bảo vật vô giá!

Nếu như thu được tất cả, chế tạo một chiến đội võ sư ngàn người!

Chiến đội như vậy, thậm chí có thể quét ngang một vài hành tinh, vô cùng đáng sợ.

Mà những điều này vẫn chỉ là lực lượng ngoài thành.

Còn nội thành?

Phía nội thành, ít nhất có một thanh Nguyên Thần Binh, hơn nữa nhìn có vẻ cực kỳ cường đại, có thể là Thiên Nguyên Thần Binh trong truyền thuyết.

Nguyên Thần Binh cũng phân đẳng cấp.

Cái gọi là Nguyên Thần Binh, phàm là Thần Binh có sẵn vài đặc thù thì xem như Nguyên Thần Binh. Ví dụ như có thể tự chủ thu nạp chút năng lượng thần bí bổ sung tiêu hao của bản thân, có thể thu nhỏ, phóng to, có thể đặt vào trong cơ thể...

Những điều này đều là định nghĩa của Nguyên Thần Binh.

Nhưng Nguyên Thần Binh cũng có phân chia mạnh yếu, Nguyên Thần Binh mà nàng mang theo chính là loại yếu nhất, mà Hỏa Phượng Thương mà Ngân Nguyệt nắm giữ thì xem như khá cường đại, dù ở Trung Bộ cũng rất hiếm thấy.

Nàng lại liếc mắt nhìn Tử Nguyệt, trước đó nàng không biết Nguyên Thần Binh mà Tử Nguyệt đeo trên người là cái gì, giờ này trái lại đã biết là gì rồi, Lôi Thần Khải.

Đây là một Huyền Thần Binh, cao hơn một bậc so với Hoàng Thần Binh của nàng.

Hơn nữa vì là loại áo giáp, nên nói qua thì có giá trị cao hơn chút. Có điều hễ là đạt đến trình độ Nguyên Thần Binh, không cần để ý thuộc loại, chúng đều rất trân quý.

Tử Nguyệt lấy tư cách là một trong Thất Nguyệt, thu hoạch được một Huyền Thần Binh cũng là bình thường.

Trương Đình lẳng lặng quan sát. Lần này nàng tiến vào di tích không có quá nhiều nhiệm vụ, nàng báo cáo với cấp trên, cấp trên chỉ có một ý kiến, để mắt đến là được, đừng ra tay, nhưng có chút... Nhất định không thể để Thần Binh có tính phòng ngự có khả năng xuất hiện rơi vào tay Hầu Tiêu Trần!

Nguyên Thần Binh có tính phòng ngự, điều này không phải bí mật trong mắt một số người.

Nhưng không cho Hầu Tiêu Trần thu được món bảo vật này, dựa theo lời nói của cấp trên là vì phòng ngừa bây giờ hắn lựa chọn độc lập tạo phản. Một khi hắn giải quyết xong mối lo về sau, Hầu Tiêu Trần có thể sẽ phản!

Thật ra Trương Đình cũng không biết, nhưng nàng biết Hầu Tiêu Trần quả thật đã làm trái mệnh lệnh của cấp trên mấy lần, cự tuyệt không chấp hành, không muốn tham dự cuộc chiến Trung Bộ. Vốn dĩ sau khi Hầu Tiêu Trần rời đi, căn cứ theo ý của cấp trên, là cho nàng đến quản lý Ngân Nguyệt.

Nhưng hôm nay, Hầu Tiêu Trần chậm chạp không đi, lần này đã coi như làm phản rồi!

Tâm trí Trương Đình liên tục suy nghĩ, liếc qua mấy người Tử Nguyệt phía trước, nhìn thấy từng hắc giáp bị đánh ra ngoài thành, biến thành áo giáp. Nàng đang nghĩ, những khải giáp lúc trước Tuần Dạ Nhân lấy được đâu rồi?

Chẳng lẽ Hầu Tiêu Trần âm thầm đào tạo rất nhiều cường giả để chuẩn bị cho cuộc phản loạn sau đó?

Việc này cũng phải nhanh chóng báo cáo lên cấp trên!

Có lẽ Hầu Tiêu Trần thật sự muốn phản!

Nàng thật sự nghĩ không thông, tại sao phải phản?

Nhưng việc này không liên quan đến nàng.

Nàng là cường giả Tam Dương ẩn nấp ở đây ba năm, nếu như luôn ở Trung Bộ, nói không chừng nàng sớm đã tiến vào Tam Dương hậu kỳ, thậm chí là đỉnh phong. Lãng phí thời gian ba năm, nàng cũng hơi không kiên nhẫn được nữa.

Lần này, nàng hi vọng thu được càng nhiều chứng cứ Hầu Tiêu Trần làm phản. Nói như vậy, phía Trung Bộ cũng sẽ trực tiếp bắt Hầu Tiêu Trần, dưới tình huống có chứng cứ xác thực thì vấn đề không lớn.

Về phần ba tổ chức lớn ngăn cản... sẽ không, ba tổ chức lớn còn ước gì Hầu Tiêu Trần rời đi.

Còn cả Hồ Định Phương...

Nàng nhìn thoáng qua Hồ Định Phương ở phía xa. Không nói những thứ khác, Hầu Tiêu Trần cấu kết Hồ Định Phương chính là tội lớn. Quân đội là độc lập, dựa theo luật pháp vương triều, Tuần Kiếm Ti và quân đội là hai hệ thống, không thể xuất hiện bất kỳ mức độ thông đồng nào.

Một khi xuất hiện chuyện quân đội cấu kết, đó chính là điềm báo phản loạn!

Mặc dù lần này là cá nhân Hồ Định Phương hành động, nhưng hắn là thống soái Hồ Dực quân, có lẽ lần này cũng bắt Hồ Định Phương luôn.

...

Trương Đình đang quan sát những người khác, mà Lý Hạo thỉnh thoảng cùng sẽ quan sát nàng một chút.

Rất nhanh, ánh mắt Lý Hạo nhìn về phía quảng trường.

Lúc này Luân Chuyển Vương cũng chạy về. Một lát sau, Hồ Định Phương hét dài một tiếng, một bước vượt qua trăm mét, rơi xuống trên quảng trường, Hồng Nhất Đường phía sau mặt đầy bụi đất, ho ra máu, cũng nhanh chóng xông về.

Tam Dương hội tụ!

Mà nơi xa, cường giả bạch ngân cầm đại kiếm trong tay, toàn thân bị bao phủ trong khôi giáp, lần này nó không vọt thẳng tới giống những chiến sĩ mặc giáp khác, mà là trong khải giáp phát ra một âm thanh không rõ cho lắm, âm thanh bén nhọn, hơi chói tai.

Sau một khắc, trong thành, tất cả hắc giáp hay đồng giáp cũng thế, chúng liên tục rút lui, hội tụ về phía nó.

Tất cả mọi người giật mình!

Chiến sĩ bạch ngân còn bảo trì ý thức?

Hoặc là có chỉ lệnh không giống những người khác?

Vậy mà nó có thể ra lệnh cho những giáp sĩ này, mặc dù đã biết trước đây là một nhánh quân đội, nhưng dù hắc giáp, đồng giáp ra tay thì cũng đều vô thanh vô tức, khác hoàn toàn với bây giờ.

Một lát sau, dưới thân chiến sĩ bạch ngân hội tụ lượng lớn hắc giáp, tám đồng giáp tự dẫn đầu một đội riêng, chia làm tám tiểu đội, hợp thành một đội hình chiến đấu khá đặc biệt.

Chiến sĩ bạch ngân cầm đại kiếm trong tay, mắt nhìn về phía trước.

Phía trước, nhiều Tam Dương vẫn chưa rút lui khỏi quảng trường, mà là ngưng trọng quan sát. Bọn hắn cũng muốn xem thử, thăm dò xem nhánh quân đội này còn có thể biến ra trò gì?

Vào thời khắc này, chiến sĩ bạch ngân kia vung đại kiếm lên!

Phía dưới, một đội trăm người trong nháy mắt đã phân tán ra, giờ phút này, vậy mà rút ra từng đại thuẫn từ trong khải giáp!

Thuẫn Chiến Sĩ!

Mà trước đây lại chưa thấy được khiêng đại thuẫn của bọn hắn.

Bình Luận (0)
Comment