Lý Hạo không quan tâm người khác thế nào, chủ yếu hắn vẫn nhìn chằm chằm Tử Nguyệt.
Bây giờ Hồng Nguyệt đã tràn đầy oán niệm đối với hắn.
Cộng thêm lão sư của hắn lại giết nhiều Tam Dương của Hồng Nguyệt, chỉ cần có cơ hội, những người này tuyệt đối sẽ không buông tha hắn.
Nhìn Tử Nguyệt, thứ nhất là xem thương thế nàng ta thế nào.
Thứ hai, đó chính là nhìn huyết ảnh.
Phía Hồng Nguyệt, phần lớn đều có huyết ảnh tồn tại, nhưng hắn lại không thấy huyết ảnh trên người Tử Nguyệt. Đây cũng là điểm Lý Hạo thấy kỳ quái, cho dù trước đó gặp phải nguy cơ lớn như vậy, huyết ảnh của Tử Nguyệt cũng chưa từng hiện ra.
Không có?
Hay là nói... Huyết ảnh của Tử Nguyệt không ở đây?
Thực lực của Tử Nguyệt rất mạnh mẽ. Theo lý mà nói, nếu nàng ta có huyết ảnh, đại khái huyết ảnh sẽ có thực lực Tam Dương, thế nhưng sao lại không nhìn thấy?
Lý Hạo hơi nghi hoặc, nhưng giờ phút này không người nào có thể giải đáp cho hắn.
Nơi xa, Tử Nguyệt thở dốc dữ dội, quay đầu nhìn thoáng qua cường giả bạch ngân bên kia, thình lình quay đầu nhìn về phía Lý Hạo, nàng ta cảm giác có người đang nhìn mình. Mặc dù rất nhiều người đang nhìn nàng ta nhưng ánh mắt kia khiến nàng ta rất không thoải mái.
Nàng thuận theo ánh mắt nhìn lại... Ánh mắt khẽ động.
Truyền nhân Lý gia!
Trước đó nàng ta không thấy Lý Hạo.
Chẳng qua người Tuần Dạ Nhân tiến vào trước Hồng Nguyệt. Trước đó, nàng ta cũng không rõ mấy người Lý Hạo đã vào thành dò xét hay đi làm gì, lúc không thấy, nàng ta còn lo rằng Lý Hạo đã chết ở đây.
Giờ này gặp được Lý Hạo, ngược lại hơi an tâm.
Đúng vậy, nàng ta không hy vọng Lý Hạo chết ở đây hơn bất cứ ai.
Yêu cầu của Hồng Nguyệt là cho dù không bắt được Lý Hạo, cũng phải tận lực cam đoan Lý Hạo còn sống. Đương nhiên còn một điều kiện tiên quyết... không được để Lý Hạo có cơ hội mạnh lên. Lý Hạo âm thầm tiến vào Phá Bách đã khiến cho bên trên biết được, cực kỳ bất mãn.
Có thể bắt sống Lý Hạo càng tốt!
Đương nhiên còn có một yêu cầu mấu chốt cuối cùng, nếu Lý Hạo thật sự không cẩn thận chết đi, thì nhất định phải mang thi thể Lý Hạo nguyên vẹn trở về. Đây là quyết định chỉ có thể làm dưới tình huống vạn bất đắc dĩ.
Chỉ cần có khả năng thì không thể để Lý Hạo chết.
Tử Nguyệt nhìn thấy Lý Hạo, cũng không quan tâm ánh mắt của hắn thế nào. Vài oán niệm lúc bị thương trước đó, giờ đây đều tiêu tán một chút.
Hắn vẫn tồn tại, vẫn còn sống là được!
Nàng biết chuyện của bát đại gia Ngân Thành nhiều hơn người khác một ít, can hệ trọng đại. Hồng Nguyệt bố trí rất nhiều năm vì bát đại gia, vốn muốn âm thầm hoàn thành.
Kết quả trong lần cuối cùng lại xảy ra sai sót ở chỗ Lý Hạo, cực kỳ đáng tiếc.
Dù những người nhà khác chết thì Hồng Nguyệt cũng tận lực ngụy tạo thành tự nhiên tử vong, luôn không để người khác chú ý, thế mà bây giờ lại xôn xao náo loạn.
Đang nghĩ ngợi, trong thành truyền ra một tiếng vang thật lớn.
Hồng Nhất Đường bị đuổi kịp lần nữa, lúc này gã không thể không cầu cứu viện, quát: "Hồ soái!"
Nơi xa, Hồ Định Phương quay đầu nhìn thoáng qua, nhìn thấy cường giả bạch ngân kia trực tiếp đằng không phi hành, tốc độ rất nhanh, chạy dưới đất rất khó thoát khỏi kẻ này.
Cứu Hồng Nhất Đường?
Kiếm Môn của Hồng Nhất Đường mạnh hơn không ít so với ba tổ chức lớn, cộng thêm Hồng Nhất Đường là người sinh trưởng ở Ngân Nguyệt, cũng là người bình thường không gieo họa cho Ngân Nguyệt. Cho nên phía quan phương nhận định ba tổ chức lớn là tổ chức tà năng.
Mà Kiếm Môn lại không bị nhận định là tổ chức tà năng.
Suy tính trong nháy mắt, Hồ Định Phương quay đầu, lăng không nhất kích, một luồng kim năng vô cùng sắc bén ngưng tụ, vị này cũng là cường giả hệ Kim. Trong nháy mắt, năng lượng hệ Kim này hội tụ thành một chùm sáng.
Chùm sáng nhanh chóng đánh về phía không trung!
Ầm!
Dưới một tiếng vang thật lớn, thân thể cường giả bạch ngân hơi lùi về sau mấy bước, mà điều này cũng cho Hồng Nhất Đường cơ hội, gã nhanh chóng chạy trốn, trong chớp mắt lại trốn ra chỗ khác.
...
Bên quảng trường.
Lý Hạo không thấy được trong thành, hắn nhìn về phía Kiếm Môn, lúc này, phía Kiếm Môn có rất nhiều người đang lo lắng. Cường giả Tam Dương lúc trước Lý Hạo chú ý, người không rõ có phải tình nhân của Hồng Nhất Đường, giờ này cũng mang theo chút thần sắc lo lắng, xem ra hình như chuẩn bị ra tay, nghĩ cách cứu viện bất cứ lúc nào.
Lý Hạo chỉ liếc mắt nhìn, lúc này bên cạnh mọi người cũng hội tụ không ít chiến sĩ hắc giáp.
Mấy cường giả trốn về như Hách Liên Xuyên liên tục ra tay, đánh những hắc giáp kia không ngừng bay ra, vài tên thậm chí bị đánh bay ra khỏi quảng trường. Một khi bay ra khỏi quảng trường, tiến ra ngoài ngoại thành thì những hắc giáp này sẽ nhanh chóng mất đi sức chiến đấu.
"Những người khác có thể lui ra!"
Hách Liên Xuyên quát to một tiếng, đã hấp dẫn một nhóm lớn hắc giáp tới. Nếu ở lại thêm, đợi lát nữa cường giả bạch ngân tới thì bọn gia hỏa này đều là pháo hôi.
Đám người liên tục lùi về phía sau.
Rất nhanh, tất cả mọi người rút khỏi khu ngoại thành.
Lúc này, Vương Minh vội vã chen từ trong đám người tới, nhìn thấy mấy người Lý Hạo, thở phào một cái, nói: "Các ngươi không sao chứ?"
Vừa tiến vào đã không thấy tăm hơi mấy người này.
Bây giờ vẫn ổn, cuối cùng đã quay về.
"Không sao!"
Lý Hạo cười một tiếng, nói nhỏ: "Hách bộ sắp xếp nhiệm vụ đặc biệt, sau khi tiến vào chúng ta cố ý tách ra hành động với mọi người. Chỉ là không ngờ Tử Nguyệt đột nhiên dẫn đến cường giả như vậy, thật là đáng tiếc, chúng ta suýt chút nữa đã có thể hoàn thành nhiệm vụ."
Nhiệm vụ gì?
Trong nháy mắt, Vương Minh đã hứng thú, hơi tò mò.
Nhưng Lý Hạo lại lắc đầu không nói.
Vương Minh hơi tiếc nuối nhưng cũng không tiện hỏi nhiều, nhiều việc quan hệ cơ mật, không hỏi tốt hơn. Gã cũng sợ bản thân không nhịn được lại nói ra bên ngoài.
Giờ này, cách không xa đám người Lý Hạo, lỗ tai Trương Đình hơi giật giật, cực kỳ nhỏ, nhưng lại nghe được nhất thanh nhị sở cuộc nói chuyện của hai người.
Nhiệm vụ?
Cố ý tách ra?
Không phải Hách Liên Xuyên nói là truyền tống xảy ra vấn đề, cho nên dẫn đến việc bọn họ tách ra... Hóa ra không phải!
Ba võ sư biến mất, tiến vào ngoại thành... Võ sư ở ngoại thành xác thực khá có ưu thế, hắc giáp không dễ dàng phát hiện, nhưng thực lực ba người này không tính quá mạnh, có thể chấp hành dạng nhiệm vụ đặc biệt như nào?
Trương Đình nhìn Hách Liên Xuyên vẫn đang chiến đấu bên kia. Hách Liên Xuyên này nhìn quang minh chính đại, đương nhiên, dáng vẻ cũng hơi vô năng... Nhưng bây giờ xem ra cũng có suy tính riêng.
Trương Đình cũng rất chú ý Lý Hạo.
Một trong bát đại gia Ngân Thành, truyền nhân của Lý gia.
Chuyện Ngân Thành vừa lộ ra ánh sáng, không phải Trung Bộ không chú ý, chỉ là Trung Bộ say sưa chiến đấu, thật sự không cử ra được quá nhiều nhân thủ, nhưng Lý Hạo ở Tuần Dạ Nhân, phía trên cũng truyền vài mệnh lệnh xuống.
Thứ nhất, tận lực thu thập thông tin của bát đại gia, tất cả tin tức.
Thứ hai, tốt nhất có thể lấy được kiếm Lý gia nộp lên.
Thứ ba, tiếp cận Lý Hạo, xem thử có thể thu được vài tin tức đặc biệt hay không.
Thứ tư, không được để Hồng Nguyệt đắc thủ... Về phần làm sao có thể phòng bị trước tình huống như vậy thì tự cân nhắc.