Ở cuối ngoài thành.
Tại đây, mọi người nhìn thấy một tòa thành khác với những phòng ốc ở ngoài thành.
Không chỉ như vậy, trên cửa còn treo một bảng hiệu, cửa chính mở ra ngoài.
"Sảnh ghìm ngựa."
Lý Hạo nhìn thoáng qua, hắn nhận ra mấy chữ cổ đại này, làm nghiên cứu văn minh cổ đại nên một vài chữ cổ đại hắn vẫn nhận ra.
Mà trong đám người cũng không phải là không có ai nhận ra.
Thật ra lần này mấy tổ chức lớn cũng mang theo một vài chuyên gia về phương diện này.
"Dừng cương trước vách núi sao?"
Có người mở miệng nói một câu mang theo một chút chần chờ, là có ý gì?
Một lối đi vào thành cũng gọi là sảnh ghìm ngựa.
Là để mọi người không được có ác ý?
Hay chỉ đơn giản như mặt chữ, đây là nơi dừng ngựa của bọn họ.
Nhìn thấy bọn Lý Hạo tới, Luân Chuyển Vương mở miệng nói: "Hách Liên Xuyên, các ngươi đã đi vào, vừa nãy mấy người kia cũng đã đi vào. . . Lý Hạo ngươi tới xem bên trong có cái gì?"
Gã biết Lý Hạo!
Thậm chí còn có thể trực tiếp hô lên tên của hắn, đương nhiên những tổ chức lớn này không phải không quan tâm đến tám gia tộc lớn, cũng không phải không quan tâm Lý Hạo, chỉ là bởi vì Lý Hạo quá yếu cho nên bọn hắn tạm thời không có quá để ý mà thôi.
Nhưng lúc này Luân Chuyển Vương lại gọi tên Lý Hạo.
Hách Liên Xuyên là phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân, về phần Lưu Long và Liễu Diễm. . . Lời người phụ nữ nói không đáng tin cậy, huống chi Liễu Diễm cùng Diêm La còn có thù.
Ngược lại Lý Hạo, ít nhất nhìn cũng hiền lành.
Lý Hạo nhíu mày nhìn gã một cái, lại nhìn Hách Liên Xuyên, Hách Liên Xuyên thản nhiên nói: "Nhìn ta làm gì? Ngươi là Tuần Dạ Nhân. . ."
"Hách Liên Xuyên, ngươi im miệng!"
Luân Chuyển Vương quát lớn một tiếng, ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Lý Hạo, lạnh lùng nói: "Lý Hạo, nói những gì ngươi đã nhìn thấy đã trải qua. . . Hơn nữa, lát nữa nữa ta hi vọng ngươi có thể đi vào cùng những người khác một lần nữa!"
Lý Hạo nhíu mày nhìn gã, nửa ngày sau mới nói: "Rất nguy hiểm, nếu như ta chết rồi ta sợ ngươi không gánh nổi trách nhiệm này."
Luân Chuyển Vương cười.
"Ngươi nói Viên Thạc?"
Lý Hạo bình tĩnh nói: "Không phải, ta nói là Hồng Nguyệt! Ngươi hỏi Tử Nguyệt một chút, nếu ngươi giết chết ta thì Ánh Hồng Nguyệt có giết ngươi không?"
". . ."
Yên tĩnh.
Ánh mắt Luân Chuyển Vương hơi thay đổi, mà Tử Nguyệt ở cách đó không xa cũng khẽ nhíu mày nhưng không có phản bác.
Nếu Lý Hạo thật sự chết ở nơi này. . . Thì phiền phức không nhỏ.
Không phải là từ Viên Thạc, nếu như Luân Chuyển Vương giết chết Lý Hạo, tổ chức Hồng Nguyệt có thể thật sự sẽ không bỏ qua cho gã.
Tuần Dạ Nhân dễ bắt nạt nhưng Hồng Nguyệt thì không dễ chọc.
Có đôi khi Tuần Dạ Nhân còn muốn nói đạo lý, nhìn đại cục, nhưng Hồng Nguyệt thì không cần.
Lý Hạo bình tĩnh nói: "Ngươi hỏi ta, ta có thể thành thật nói cho ngươi biết, nhưng nếu ngươi để cho ta - một Phá Bách đi mạo hiểm. . . Không thể nào! Cho nên ngươi cũng không cần đe doạ ta."
Luân Chuyển Vương cười nụ cười có chút ý vị: "Tuổi còn nhỏ mà đầu óc cũng không tệ, lại dám lấy Hồng Nguyệt uy hiếp ta!"
Thú vị!
Không phải Viên Thạc, không phải Tuần Dạ Nhân, Lý Hạo thế mà lại dám lấy Hồng Nguyệt ra uy hiếp gã, buồn cười không?
Rất buồn cười!
Nhưng sự uy hiếp buồn cười này Luân Chuyển Vương gã lại nhận lấy.
"Vậy ngươi nói xem, lúc ngươi vào trong ngươi nhìn thấy cái gì, xảy ra chuyện gì?"
Lý Hạo mở miệng: "100 phương năng lượng thần bí!"
"Cái gì?"
Gã cho là mình nghe nhầm, ngạc nhiên nhìn Lý Hạo.
Lý Hạo vẫn như cũ, cắn răng nói: "100 phương năng lượng thần bí! Ta muốn hệ Hỏa! Ngươi cho ta ta mới có thể nói cho ngươi. . . Những tổ chức lớn như các ngươi chắc sẽ không thiếu một tí năng lượng thần bí như thế chứ!"
". . ."
Luân Chuyển Vương cười, bỗng nhiên nói: "Ngươi không nói cũng không sao. . . Tuần Dạ Nhân phái người đi một chuyến là được!"
Hách Liên Xuyên nhìn hắn một cái, cười: "Ngươi xác định?"
Luân Chuyển Vương có chút nhíu mày, nửa ngày sau mới nhìn về phía Lý Hạo: "Chỉ cần ngươi thành thật trả lời, 100 phương năng lượng thần bí không tính là gì. . . Nhưng chúng ta không có dự trữ hệ Hỏa, Thủy hệ thì được!"
Lý Hạo nhíu mày: "Hệ Thủy. . . Ta cần hệ Hỏa, Tâm Hỏa Viên. . ."
Nói đến đây hắn lập tức im miệng.
Mà những người khác lại là dựng lên lỗ tai.
Chắc chắn có quan hệ với Uẩn Thần, mà trước đó Viên Thạc bộc phát chính là do Tâm Hỏa Viên kia, năng lực hệ Hỏa làm cho người ta cảm thấy có chút giống với siêu năng.
Quả nhiên, Lý Hạo cũng cần siêu năng hệ Hỏa!
Lúc này trong lòng mọi người đều có một chút phán đoán. . . Sau khi rời khỏi đây muốn thông báo với cấp trên dự trữ nhiều năng lượng thần bí hệ Hỏa một chút.
Tâm Hỏa Viên vừa ra mọi người đều cảm thấy có quan hệ rất lớn với Huyết Thần Tử, bây giờ xem ra còn cần có năng lượng thần bí hệ Hỏa.
Hắn càng nói như vậy Luân Chuyển Vương càng cười tươi nói: "Thật sự không có dự trữ hệ Hỏa, hệ Thủy cũng giống vậy, ta cho ngươi 150 phương, ngươi mang đi ra ngoài tìm người đổi, cũng có thể đổi lấy 150 phương năng lượng thần bí hệ Hỏa."
"Đương nhiên, nếu như ngươi đổi không được. . . Tìm Hách Liên Xuyên đổi, hắn là siêu năng hệ Hỏa, tích lũy một hai tháng không tiêu hao thì cho ngươi 100 phương dễ như trở bàn tay."
Lý Hạo có chút bất mãn, hắn nhìn thoáng qua Hách Liên Xuyên, Hách Liên Xuyên khẽ nhíu mày.
Lý Hạo cảm giác hình như không thể tốt hơn nữa, đành phải rầu rĩ nói: "Đưa ta!"
Sau một phút, một khối xương người giống như đồ chơi bị ném qua.
Lý Hạo không dám chụp lấy, cũng không đi nhận.
Hách Liên Xuyên thấy thế trong lòng thầm mắng một tiếng, không nói cái gì chỉ bắt lấy nó, dò xét một lượt rồi mới ném cho Lý Hạo.
Lúc này Lý Hạo mới mở miệng nói: "Sau khi ta tiến vào trong phòng tối đen như mực, mà không gian còn lớn hơn bây giờ nhiều!"
Lý Hạo nhớ lại nói: "Không phân rõ được phương hướng, có loại cảm giác giống mê cung! Với lại. . . Với lại trong quá trình ngươi đi ở trong đó hình như có người luôn giám thị ngươi, không chỉ như vậy còn có một loại cảm giác giống như có vô số tay nhỏ đang khẽ vuốt ngươi, đụng vào ngươi!"
Lý Hạo chần chừ một lúc lại nói: "Ngoài ra, ta có cảm giác nghẹt thở! Cảm giác nghẹt thở trong bóng tối giống như có thứ gì đó đang phong ấn ngươi, trước đó ta không hiểu, bây giờ đoán thì có khả năng chính là phong ấn năng lượng thần bí. . . Cũng không phải phong ấn. . . Chính là cảm giác giống như đem lỗ chân lông của ngươi chặn lại, rất khó chịu! Ta là võ sư, cho nên cảm giác không rõ ràng, có lẽ siêu năng sẽ cảm thấy rõ hơn một chút."