Trong thành.
Trong hẻm nhỏ, sắc mặt Tử Nguyệt có chút trắng bệch, mà sắc mặt Hồng Nhất Đường cũng trắng bệch, bây giờ hai người Tam Dương đều có chút hối hận.
Trong phòng xảy ra chuyện gì, thật ra bọn hắn cũng nói không quá rõ ràng.
Tổn thất Diệu Thừa không nói, hai người bọn họ cũng bị thương không nhẹ.
Tử Nguyệt càng đau lòng hơn chính là Lôi Thần Khải của mình, bây giờ vì bị thương nặng mà không có cách nào bày ra, chỉ có thể ở trong dưỡng thương, đây mới là điều làm nàng ta đau nhất.
Không có Lôi Thần Khải thì thực lực của nàng ta sẽ nhận tổn thương khá lớn, trước đó lực phòng ngự của nàng ta rất mạnh, nhưng bây giờ phòng ngự lại suy yếu rất nhiều!
Tử Nguyệt đau lòng thì đau lòng, nhìn thấy cường giả bạch ngân kia bay đi mới lộ ra dáng vẻ tươi cười.
Quả nhiên, thật sự có hiệu quả.
Nếu không, bản thân mình càng tới gần đối phương thì chắc chắn là bay thẳng đến phía mình, bây giờ mặc dù phải bỏ ra một chút nhưng có thể giải quyết được phiền phức, chính là bọn Luân Chuyển Vương.
"Chờ một phút chúng ta lại xuất phát!"
Tử Nguyệt truyền âm cho Hồng Nhất Đường, một phút. . . Cũng muốn để những tên kia nhận lấy áp lực, chết một vài người rồi nói tiếp.
Nói xong lại truyền âm lần nữa: "Ngươi thấy được thẻ bài không?"
Hồng Nhất Đường im lặng một lúc, truyền âm nói: "Hình như có. . . Nhưng là cảm giác cách một tầng, thủ lĩnh Tử Nguyệt cũng nhìn thấy sao?"
"Thấy được một vệt ánh sáng. . . Có phải là thẻ bài không thì khó mà nói."
Hai người không nói nữa.
Nhưng xác định được trong phòng kia nhất định có bảo vật, đáng tiếc bọn hắn lấy không được, Tử Nguyệt đã suy nghĩ có cần trở lại tìm cơ hội bắt Lý Hạo, ép hắn đi vào một chuyến thử xem.
Nơi xa, tiếng đao kiếm vang lên.
Đại chiến bạo phát!
Vẫn luôn chờ đợi đại chiến bạo phát, những người ở bên Tử Nguyệt cùng Hồng Nhất Đường mới dẫn đầu đi xuống, lặng lẽ tới gần bên kia.
Hơi thở siêu năng cho bọn hắn cơ hội đánh lén.
. . .
Lý Hạo cầm Địa Phúc Kiếm trong tay, một kiếm chém ra đem một chiến sĩ hắc giáp chém bay xa mấy bước.
Lúc này có chút hỗn loạn.
Khắp nơi đều là đánh nhau!
Số lượng chiến sĩ hắc giáp rất nhiều, có mấy người Tam Dương cường giả cũng không phải để trưng, lần này lá gan rất lớn, vọt thẳng vào trận!
Hai người Hồ Định Phương với Luân Chuyển Vương liên thủ đánh với cường giả bạch ngân kia, mấy người Tam Dương còn lại toàn bộ đều xông vào trận doanh, liên tục đem chiến sĩ hắc giáp đánh ra ngoài!
Nhưng mà số lượng chiến sĩ hắc giáp vẫn còn nhiều lắm.
Lực tấn công, phòng ngự mạnh mẽ, chỉ có Tam Dương chiếm được một chút ưu thế, Nhật Diệu cũng không có biện pháp chiếm được ưu thế quá lớn, còn có 8 người chiến sĩ đồng giáp cũng đem lại cho mọi người phiền toái không nhỏ.
Bây giờ nếu như không có người đến chi viện, lần này chỉ có thể rút lui lần nữa.
Lý Hạo cũng không quan tâm được nhiều như vậy, hắn chỉ là lần lượt xuất kiếm, vận dụng tiềm lực của kiếm.
Những chiến sĩ hắc giáp này là bia ngắm tốt nhất!
Hắn mới không quan chiến sĩ hắc giáp có hư hay không, một kiếm liên tiếp một kiếm, không thể không nói, Địa Phúc Kiếm của Hồng Nhất Đường rất mạnh, sau khi cầm thanh kiếm lên, một kiếm Lý Hạo chém ra đều làm mặt đất chấn động.
Cũng không có xuất hiện dấu hiệu như lúc trước, dung nhập tiềm lực của kiếm sẽ xuất hiện dấu hiệu trường kiếm bị vỡ nát.
Đúng là một người tốt!
Ngay lúc Lý Hạo đang luyện hóa thì những chiến sĩ hắc giáp này đều là đối tượng giúp hắn luyện tập.
Bên tai có tiếng kêu thảm thiết truyền đến Lý Hạo cũng không quan tâm.
Trước mắt chỉ cần lo tốt chính mình là được rồi.
Trong hỗn loạn, một tay hắn còn nắm một khối xương vận chuyển Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, đó là xương cốt Luân Chuyển Vương cho hắn lúc nãy, bây giờ năng lượng thủy liên tục tràn vào trong cơ thể, không chỉ có hắn làm như vậy, lúc chiến đấu, tiêu hao siêu năng, những người khác cũng bổ sung siêu năng.
Lý Hạo cũng không lộ vẻ quá mức đột ngột.
Muốn năng lượng hỏa, Luân Chuyển Vương lại nhất định cho năng lượng thủy. . . Lý Hạo rất bất mãn, còn cho nhiều hơn 50 phương, cho nhiều năng lượng thủy như vậy, nếu như lập tức bước vào Đấu Thiên. . . Chẳng phải sẽ phiền toái sao?
Nhiều người như vậy, nếu bước vào Đấu Thiên thì cũng phải lặng lẽ bước vào mới đúng.
Cho nên, Lý Hạo vẫn là tương đối kiềm chế một chút.
Coi như cân bằng Ngũ Hành cũng phải kiềm chế một chút.
Những chiến sĩ hắc giáp này rất mạnh, nhưng năng lực phân biệt phương hướng thì không được tốt, hoàn toàn là dựa vào siêu năng dao động, thanh âm phân rất rõ, Lý Hạo bắt đầu dùng thủ đoạn khác đối phó với bọn hắn, ví dụ như một kiếm đánh bay bọn hắn!
Hắn đang thử làm sao đem người đánh bay vào không trung trong nháy mắt, những chiến sĩ hắc giáp này là bia ngắm tốt nhất.
Từng chiến sĩ hắc giáp liên tục bay lên!
Lý Hạo chơi đến quên cả trời đất. . . Thật sự gặp phải nguy hiểm thì hắn lại dựa vào Hách Liên Xuyên bên kia, còn kêu hắn tới gần Hồ Định Phương, Hồ Định Phương đang đánh với chiến sĩ bạch ngân giáp, Lý Hạo mới không đi qua đó tìm chết.
Cân bằng ngũ tạng, cường hóa nội lực, Lý Hạo lại bắt đầu rèn luyện Cửu Đoán Kình. . .
Một phút trôi qua trong chớp mắt.
Lúc này, phía sau từng đạo siêu năng mạnh mẽ trong nháy mắt bộc phát!
Không có dao động siêu năng thì dù là cường giả bạch ngân kia cũng không phát hiện những người này đến, chỉ trong chớp mắt từng đạo chiến sĩ hắc giáp bị đánh bay rơi ra ngoài thành.
"Oanh!"
Cường giả bạch ngân kia lúc này hình như mới cảm nhận được tức giận, kiếm lớn điên cuồng chém ra làm Luân Chuyển Vương với Hồ Định Phương không thể không lui về tránh đi, mà những người phía sau Tử Nguyệt nhanh chóng đánh giết vào chiến trường.
Từng chiến sĩ hắc giáp bị bọn hắn trực tiếp đánh bay.
Hai bên chiến đấu từ bên ngoài đến siêu năng, lần đầu tiên chiếm được thế thượng phong, đánh tan rã quân lính chiến sĩ hắc giáp.
Phanh phanh phanh!
Từng bộ chiến sĩ hắc giáp rơi bên ngoài quảng trường, nhanh chóng không còn động lực, rơi xuống đất tiếp.
Cường giả bạch ngân kia lúc này giống như có chút tức giận, thậm chí còn phát ra một vài tiếng rống giận dữ làm người ta cực kỳ sợ hãi, có chút cứng ngắc, nhưng tất cả mọi người nghe được giống như là đang gào thét!
"Quấn lấy hắn!"
Hách Liên Xuyên hét lớn một tiếng, Luân Chuyển Vương bên kia cũng hét to: "Nhanh, đánh tan những chiến sĩ hắc giáp này, tới giúp chúng ta!"
Cường giả bạch ngân kia điên lên rồi!
Lúc này không quan tâm nữa, từng kiếm liên tiếp đánh xuống!
Mà số lượng chiến sĩ hắc giáp phía dưới nhanh chóng ít đi.
Lúc này cường giả bạch ngân gào thét một tiếng lần nữa, trong đám người mấy người chiến sĩ đồng giáp nhanh chóng mang theo một vài chiến sĩ hắc giáp rút lui, có thể đa số đều bị chặn lại nhưng vẫn có một bộ phận trốn đi được.
"Bọn hắn biết trốn?"
Có người giật mình, bọn gia hỏa này lại còn biết trốn?
Thật là không đỡ nổi!
Ầm ầm, những người khác không có quản những thứ này, tiếp tục tiến công, những chiến sĩ hắc giáp còn lại liên tục mất đi động lực, dần dần bên ngoài đã chất đầy chiến sĩ hắc giáp.
Chỉ là thu hoạch lần này cũng đủ để cho các tổ chức lớn cười nở hoa rồi!
Đường thứ hai, không có uổng phí đi.
Mặc dù chết một vài người, nhưng nếu không phải bọn hắn im lặng đánh tới, lần này cũng không có cách nào nhẹ nhàng tấn công những chiến sĩ hắc giáp cả trước lẫn sau như vậy.
Trong lúc nhất thời sĩ khí mọi người tăng cao.