Lý Hạo có thể nhìn thấy siêu năng ở một con hẻm gần đó, ở càng xa thì hắn càng khó thấy được nhưng chỉ cần như vậy là đủ, con đường hai bên cộng thêm con đường bản thân đang đi thì hắn có thể nhìn thấy ba siêu năng giả ở cả ba con hẻm.
Thứ mà Lý Hạo cần đề phòng chỉ có võ sư.
Hắn tò mò nhìn đông tới nhìn tây quan sát từng người siêu năng, chắc là bọn hắn nhiều người cho nên những siêu năng giả đang giấu mình này cũng không tấn công bọn hắn, làm vậy là muốn chết.
Ở bên hắn nhiều người Nhật Diệu nên đúng là không sợ kiểu đánh lén như vậy.
Cho nên Hà bộ trưởng mới dám to gan đi lại trên đường phố như vậy.
Lý Hạo cảm thấy thật đáng tiếc... Nếu là hắn với mấy người Lưu Long hành động một mình thì có lẽ bây giờ mấy tên gia hoả dưới mái hiên kia đã bị xử lý, còn có thể kiếm được một đống năng lượng thần bí, nhưng nếu có người ở đây hắn cũng sẽ không nhắc nhở.
Nhưng mà Hà bộ trưởng không có phát hiện sự tồn tại Tam Dương trung kỳ kia, ngược lại vẫn có thể cảm ứng được một chút động tĩnh.
Nàng cũng nhìn lướt qua phía bên kia, cũng không nói chuyện, cũng không có ý định nhắc nhở.
Thấy Lý Hạo hết nhìn đông lại nhìn tây, Trương Đình cách hắn không xa... Bây giờ cũng thuận thế nhỏ giọng hỏi: "Lý Hạo, trước đó các ngươi vào thành có quen thuộc với bố cục trong thành không?"
"Tạm ổn!"
Lý Hạo nhe răng cười: "Đây là đường đi thứ sáu, mỗi con đường không quá dài, tầm khoảng 1500 mét, hai bên đều có một vài hẻm nhỏ thông với đường đi khác. Trước đó đều có chiến sĩ hắc giáp tuần tra, bây giờ lại không có, có khả năng những chiến sĩ hắc giáp đã trốn đi rồi..."
Đang nói, bỗng nhiên, phía trước truyền ra một tiếng kêu thảm thiết sắc ngọn!
Lý Hạo đám người vội vàng nhìn lại, sau giây sau sắc mặt lập tức thay đổi.
Trước mặt bọn hắn lúc này là một màn vô cùng khác biệt.
Một căn phòng cổ cửa lớn mở rộng xuất hiện một chiến sĩ đồng giáp, một kiếm giết chết siêu năng giả đang trốn ở ngoài cửa, sau đó chiến sĩ đồng giáp kia lập tức đóng cửa lớn lại, biến mất!
Đám người ngạc nhiên!
Làm sao có thể?
Lúc này Hà bộ trưởng không nghĩ được nhiều, hét lớn một tiếng: "Có chiến sĩ đồng giáp xuất hiện tại trong phòng cổ đột nhiên ra tay giết người!"
Đây là chuyện lớn!
Cũng là chuyện trước kia chưa từng xảy ra, nhất định phải coi chừng cảnh giác, những người khác chết không liên quan, có thể một đội khác chưa chắc đã biết tình huống, dù nói cho tất cả mọi người cũng nhất định phải thông báo đến!
Lời này vừa nói ra thì trên tất cả các con đường lập tức rơi vào hỗn loạn lung tung.
Trong phòng cổ có chiến sĩ!
...
Đường đi thứ nhất bên ngoài cửa thành.
Bây giờ cửa thành to lớn đang đóng chặt.
Mấy người Tam Dương đang thương lượng chợt nghe tiếng rống Hà bộ trưởng, vẻ mặt của đám người hơi thay đổi, mặt của Hách Liên Xuyên cũng nghiêm túc, đột nhiên quay đầu nhìn về phía những phương hướng khác, cau mày nói: "Sao lại thế! Trước kia chưa bao giờ phát sinh loại tình huống như thế này... Phải là chiến sĩ đồng giáp mới có thể vào trong phòng cổ, hay là chiến sĩ hắc giáp cũng có thể? Nếu là như vậy... Thì lại có chút phiền phức!"
Còn lại khoảng 300 chiến sĩ hắc giáp cũng không xuất hiện ở đây, bây giờ cửa thành đóng chặt, chỉ có thể nhìn thấy mờ mờ trên tường cao còn có một vài chiến sĩ hắc giáp nhưng bên ngoài cửa thành cũng không có chiến sĩ hắc giáp nào.
Đây là đánh lén sao?
Sắc mặt của mấy người Tử Nguyệt cũng thay đổi liên tục, nhao nhao nhìn về phía Hách Liên Xuyên: "Phòng cổ... Có Tam Dương từng đi vào chưa?"
Hách Liên Xuyên lắc đầu: "Không có, có Nhật Diệu đã từng đi vào nhưng lại không thể trở ra.”
Đám người nhíu mày.
Lần này có chút phiền phức.
Vừa mới nghĩ đám gia hỏa này đi ở trên đường phố thì dễ giải quyết.
Nhưng bây giờ...
Đang nghĩ thì lại có một tiếng rống to truyền đến: "Chiến sĩ hắc giáp không thể tiến vào phòng cổ... Chỉ có chiến sĩ đồng giáp mới có thể!"
Vừa nghe thấy như vậy thì mấy người mới thở phào nhẹ nhõm.
Còn được!
Xem ra quyền hạn của chiến sĩ đồng giáp cao hơn chiến sĩ hắc giáp một chút, cũng đúng, chiến sĩ đồng giáp là nhân vật trung tâm xem như quan rồi, mà chiến sĩ hắc giáp chỉ là binh lính bình thường, quyền hạn đương nhiên không giống nhau.
"Chỉ có 5 người chiến sĩ đồng giáp... Cẩn thận một chút, vấn đề không lớn."
Đám người mới an tâm một chút, nhanh chóng nhìn về phía cửa thành.
Cửa thành to lớn bày biện những thanh đồng màu sắc cổ xưa.
Cửa thành rất cao, chắc phải gần trăm mét.
Bay trên trời là không có khả năng, chỉ có thử mở cửa thành ra.
Luân Chuyển Vương cũng không nhiều lời, nhanh chóng ngưng tụ một cơn lốc gió bắn về phía cửa thành, bịch một tiếng cơn lốc nổ tung, nhưng cửa thành không có chút tổn thương nào, lần này hắn là Tam Dương đỉnh phong cũng có chút nhức đầu.
"Hách Liên Xuyên, không thể bay trên trời, không có cách mở ra... Cửa thành này, ngươi xác định có thể mở ra?"
Hách Liên Xuyên thở dài một tiếng: "Vẫn có hy vọng... Thật ra lúc trước khi để Viên Thạc đi vào là vì để hắn nghĩ biện pháp mở cửa thành ra, các ngươi thì hay rồi, hắn còn chưa tới còn đuổi hắn đi... Nếu không thì với kiến thức của hắn, ta cảm thấy có hy vọng rất lớn."
Đám người không nói gì.
Là chúng ta không cho ông đi vào sao?
Là do ông cứ muốn quyết chiến với Tôn Nhất Phi, trực tiếp giết chết Tôn Nhất Phi, giết nhiều người của Hồng Nguyệt như vậy, còn bại lộ cảnh giới Uẩn Thần, chúng ta có biện pháp khác?
Một đám người bắt đầu nghiên cứu cửa thành.
Cùng lúc đó cũng có người đề phòng cường giả bạch ngân kia xuất hiện.
Có thể nói... Muốn dẫn dụ hắn ra ngoài, bởi vì dựa theo suy đoán của Hách Liên Xuyên thì trên người hắn có thể sẽ có một vài đồ vật quan trọng, ví dụ như là chìa khoá có thể mở được cửa thành?
Mà chìa khoá này theo lý phải nằm trong tay những người bảo vệ thành, ví dụ như thanh kiếm lớn kia của hắn, bọn họ cảm thấy rất khớp với cái khe hở trên cửa thành, cho nên có khả năng đó chính là chìa khoá!
Đáng tiếc, tên kia lại không xuất hiện.
Trong lúc mơ hồ hình như thấy được một thứ màu trắng bạc lóe lên trên tường thành rồi biến mất.
Trong lòng mọi người đoán chờ sau khi giải quyết được toàn bộ chiến sĩ hắc giáp với chiến sĩ đồng giáp trong thành xong thì tên gia hỏa này có thể sẽ nhịn không được mà xuất hiện.
...
Ầm!
Trong thành.
Mấy người Lý Hạo liên thủ với nhau đánh bay một tên chiến sĩ hắc giáp, ngươi một quyền, ta một chưởng, có người dùng năng lượng gió quét sạch...
Chỉ một lúc sau mấy tên chiến sĩ hắc giáp đã bị bọn hắn đánh vào trong không trung.
Dần dần đám chiến sĩ hắc giáp không giãy dụa nữa, đây là tên thứ ba mà bọn hắn giải quyết, đến bây giờ tiểu đội không có gặp được mấy người siêu năng mà ngược lại gặp được chiến sĩ hắc giáp, những chiến sĩ hắc giáp này ý thức không rõ, lại không thể giống như những chiến sĩ đồng giáp kia núp ở trong phòng cổ, thế là chỉ có thể bị bọn hắn liên thủ giải quyết hết.