Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 411 - Chương 411: Tách Riêng

Chương 411: Tách Riêng Chương 411: Tách Riêng

Càng đi về phía trước Hà bộ trưởng cũng tiện tay giải quyết hai chiến sĩ hắc giáp.

Tiểu đội đến bây giờ con đã sắp càn quét không còn tên nào trên đường này, trừ việc cẩn thận đề phòng chiến sĩ đồng giáp xuất hiện ở hai bên thì việc đối phó với chiến sĩ hắc giáp càng ngày càng thuận lợi.

Những con đường khác cũng đều có tiếng đánh nhau.

Đương nhiên, cũng có một vài người xui xẻo bị chiến sĩ hắc giáp đánh chết.

Dù sao còn có khoảng 300 chiến sĩ hắc giáp, có nhiều chỗ còn khá nhiều, cho nên bị giết cũng là chuyện bình thường.

Một lát sau, Hà bộ trưởng đi tới vứt mấy cỗ chiến sĩ hắc giáp xuống, bây giờ đã có khoảng hơn 10 chiến sĩ hắc giáp, chiếm một địa bàn không nhỏ.

Hà bộ trưởng hơi có vẻ do dự.

Nhiều chiến sĩ hắc giáp như vậy không tiện mang theo.

Nhưng nếu không mang theo đặt ở chỗ này bị người khác cầm đi thì đó chính là họ, trên đây cũng không có ghi tên của ai.

Ngược lại bên ngoài quảng trường thì nhưng đội khác để lại hai, ba người bảo vệ cái mình thu hoạch được.

Hà bộ trưởng nhìn lướt qua đám người, mở miệng nói: "Lưu Long, ngươi với Vương Minh, Lý Hạo, Liễu Diễm hộ tống những áo giáp này về... Được rồi, Vương Minh đừng đi, ngươi là siêu năng bị ảnh hưởng, ba người võ sư các ngươi sẽ bị liên lụy, đi nhanh về nhanh!"

Lý Hạo cảm thấy lạ.

Chỉ ba chúng ta?

Hắn cho là đối phương sẽ sắp xếp Trương Đình ở cùng chỗ... Nhưng không có, xem ra là không phải Hách Liên Xuyên sắp xếp.

Để ba võ sư có dao động không rõ ràng hộ tống những cái này trở về cũng là bình thường.

Nhưng mà mang theo hơn mười cỗ chiến sĩ hắc giáp, mục tiêu quá lớn, trừ khi những người trong thành đều bị mù, không phải bị nhìn thấy thì tất nhiên có thể nhìn thấy rõ làm gì còn quan tâm siêu năng có bị chấn động hay không?

Đột nhiên Lý Hạo cảm giác được... Hà bộ trưởng này không phải muốn giết chết bọn họ chứ?

Đừng trách hắn nghĩ nhiều!

Chỉ có ba bọn hắn thì cho dù có Lưu Long bên phía quan viên là Phá Bách đỉnh phong, không phải là Đấu Thiên, ba người Phá Bách hộ tống hơn mười cỗ áo giáp trở về bị người thấy được thì mặc kệ là ham muốn tiền tài hay là lý do nào khác... Đều rất nguy hiểm.

Không đợi Lý Hạo mở miệng, Hoàng Vân đã chủ động nói: "Hà bộ, như vậy sẽ nguy hiểm, chiến sĩ hắc giáp quá nhiều, mục tiêu tương đối lớn, ba người bọn họ tuy là võ sư nhưng thực lực cũng không quá mạnh..."

"Không có việc gì, ở đoạn đường trước chúng ta đã dọn dẹp, cho dù người đi đường khác tới chúng ta cũng có thể nhanh chóng trở lại cứu viện!"

Hà bộ trưởng nhìn thoáng qua phía trước nói: "Trước tiên chúng ta thanh lý cho xong con đường này, còn phải đề phòng những chiến sĩ đồng giáp đánh lén, Lưu Long là võ sư có nhiều kinh nghiệm, vào thời khắc quan trọng có thể dễ dàng tránh chiến sĩ hắc giáp thoát được, không có chuyện gì!"

Hoàng Vân còn muốn nói tiếp Hà bộ trưởng lại lắc đầu nói: "Không cần nói nhiều, hiện tại chỗ nào cũng đều nguy hiểm, nếu đã tới đây vậy thì không có khả năng một chút nguy hiểm cũng không có..."

Hoàng Vân đành phải im miệng.

Cũng đúng, thật ra hộ tống chiến sĩ hắc giáp trở về an toàn hơn so với bọn hắn một chút.

Lưu Long khẽ nhíu mày, nhưng vẫn nhanh chóng trả lời: "Được!"

Nói xong bọn họ kéo mấy cỗ chiến sĩ hắc giáp lên, Lý Hạo với Liễu Diễm cũng không nói tiếng nào, kéo lấy mấy cỗ chiến sĩ hắc giáp phần của mình nâng lên đi về.

Đi một đoạn, bóng tối đã che khuất những người kia lại.

Lưu Long nhíu mày, thấp giọng nói: "Hà bộ trưởng này... Là có ý gì?"

Dù nói nhiệm vụ hộ tống không tính là khó khăn nhưng bây giờ để bọn hắn rời đi một mình thì chính là có ý để bọn hắn đi chịu chết...

Lý Hạo lại không để ý những thứ này, hắn nhìn chung quanh một lần, lại nhìn thoáng qua phía sau, bĩu môi nhỏ giọng nói: "Lão đại, ngươi không phải rất thích dùng chiêu này sao? Mồi nhử! Chắc là cảm thấy mấy võ sư da dày thịt béo, sẽ không bị xử lý ngay lập tức... Những người này đi theo ở phía sau!"

Lưu Long lúc này mới thoải mái, nhưng vẫn không nhịn không được chửi nhỏ một tiếng: "Ta nói mà! Đang yên đang lành lại để cho chúng ta trở về, cho dù muốn chúng ta chết... Cũng không cần rõ ràng như vậy, có tên khốn khiếp cũng không nói một tiếng!"

Nói với ông một tiếng thì ông cũng không có ý kiến gì.

Quan trọng là nếu không phải Lý Hạo phát hiện, ông cũng không biết những người kia đi theo phía sau, đương nhiên khoảng cách vượt qua phạm vi cảm nhận của ông.

Lý Hạo thờ ơ nói: "Cũng không phải là lần đầu tiên, lúc ta mới vào tiểu đội Liệp Ma không phải lão đại cũng làm mà không nói sao? Dùng ta làm mồi nhử."

"Nói bậy, ta đã hỏi ý kiến của ngươi rồi!"

Lưu Long bất mãn, ông cũng không phải trực tiếp sắp xếp hắn làm mồi nhử, chính hắn tự nguyện mà bây giờ lại nói cái này.

Lý Hạo cười một tiếng: "Vậy coi như bọn hắn không tồn tại... Lão đại, ba người chúng ta tiếp theo nên hành động thế nào? Ta phát hiện rất nhiều kẻ ngốc đang lén lén lút lút trốn ở đó, chúng ta cũng sờ thử... Nói không chừng có thể giết thêm mấy tên nữa thêm một chút năng lượng thần bí."

Bây giờ Tam Dương không có ở chỗ này.

Lại không sợ chiến sĩ xuất hiện, có thể lớn mật hơn lúc trước một chút, còn những người ở phía sau... Vứt đi là được.

Ba người võ sư muốn bỏ lại bọn hắn thì rất đơn giản.

Lý Hạo cũng muốn tìm một cơ hội chiến đấu thêm mấy lần, hấp thu một ít năng lượng thần bí xem xem có thể thăng cấp lên Đấu Thiên không.

Lưu Long nghe vậy nhìn chiến sĩ hắc giáp trong tay một chút, hỏi: "Những cái này làm sao bây giờ?"

"Ném ở đây... Đợi chút nữa bọn hắn đi theo tự nhiên sẽ mang theo!"

"Ngươi..."

Lưu Long im lặng, ông vẫn còn tuân thủ quy củ một chút, vẫn là đưa về thôi, những chiến sĩ hắc giáp này có giá trị không nhỏ, Lý Hạo thì hay rồi, trực tiếp muốn vứt mấy cái này.

"Lão đại, không mất được! Yên tâm đi."

Lý Hạo lại nói: "Nếu thật sự không yên lòng vậy thì đưa về, dù sao cũng không xa."

Lưu Long tính một chút vẫn nói: "Vẫn là đưa trở về đi, đưa trở về rồi chúng ta nghĩ biện pháp vứt những người này, sau đó hành động một mình."

Mặc dù Lý Hạo cảm thấy lãng phí thời gian nhưng vẫn nghe Lưu Long, ba người tiếp tục kéo áo giáp đi về phía trước.

Mục tiêu ba người vẫn quá lớn… Nhưng vẫn phải nói, có lẽ số lượng chiến sĩ hắc giáp quá nhiều, mặc dù trên đường Lý Hạo phát hiện một hai siêu năng đang ẩn mình nhưng đều không dám ra tay.

Mà Lý Hạo cũng không có cố ý gây chuyện với những siêu năng, hắn có thể trông thấy đương nhiên cũng có thể tránh đi.

Về tới quảng trường đem chiến sĩ hắc giáp ném cho Tuần Dạ Nhân trông coi, ba người Lý Hạo lần nữa tiến vào trong bóng tối lần nữa, lần này Lý Hạo cố ý cắt đuôi đám người Hà bộ trưởng.

Ở một chỗ với những người này rất ngại ngùng không được tự nhiên.

Bình Luận (0)
Comment