Lời này người bình thường sẽ nghe không hiểu.
Nhưng Lý Hạo lại hiểu trong nháy mắt.
Hình như hắn nghĩ sai rồi!
Khóa siêu năng ngũ tạng mạnh thì lá lách có lẽ cũng có thể được mạnh hơn, tính nguy hiểm thấp hơn một chút, ngũ tạng thật ra là một vòng tuần hoàn lớn.
Dù sao Lưu Long cũng là võ sư uy tín lâu năm, tính ổn định mạnh một chút.
Lý Hạo có tạng mạnh nhất, cũng không phải không được, nhưng tính nguy hiểm cực cao.
Lý Hạo suy tư đơn giản một chút, quyết định hay là nghe ông nói, nghe lời của ông chưa chắc sẽ thiệt thòi, nhưng không nghe lời có thể sẽ bị thiệt thòi lớn.
Chia nội lực thành năm phần, cái này khảo nghiệm lực khống chế của Lý Hạo đối với nội lực... Mà trên thực tế võ sư sẽ rất ít khi xuất hiện dấu hiệu mất khống chế nội lực, nội lực là sinh ra tự nhiên trong cơ thể, không phải là từ bên ngoài, lực khống chế không cần tu luyện quá nhiều, tự nhiên lực lượng có thể khống chế.
Năm cỗ nội lực tràn vào ngũ tạng.
Năm cái khóa siêu năng cũng bắt đầu cường hóa.
Sau một phút bên trong năm cái khóa siêu năng, khóa siêu năng lá lách bỗng nhiên chấn động một chút, Lý Hạo thử uy lực chồng chất khóa siêu năng... Một tiếng ầm vang lên, núi lớn bị trấn áp xuống dưới, nhưng trong nháy mắt Lý Hạo liền cảm nhận được lực trùng kích xiềng xích quá mạnh đem lá lách chấn động nứt ra một chút.
Không chỉ như vậy, trên xiềng xích cũng mơ hồ xuất hiện vết rách.
Trong lòng Lý Hạo giật mình, may mắn hắn chia cỗ nội lực làm năm, nếu không thật sự có khả năng làm gãy mất khóa siêu năng.
Oanh!
Lực lượng Lý Hạo suy yếu một chút, không dám chồng chất nhiều lần, chỉ hai lần, hai lần chồng chất nội lực tràn vào bị khóa siêu năng nhanh chóng hấp thu, mà trong quá trình này, khóa siêu năng cũng chấn động lần nữa.
Núi lớn bị áp chế lần nữa, bị khóa lại một góc!
Một lần, hai lần...
Lý Hạo bắt đầu thử liên tục, bên trong cơ không ngừng sinh ra nội lực, Lý Hạo suy yếu đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy, sắc mặt trắng bệch, tinh hoa trong cơ thể giống như đều bị ngũ tạng hút đi.
Không biết qua bao lâu lại một tiếng ầm vang lên phía dưới, xiềng xích rầm rầm vang lên.
Lại qua một lúc trong ngũ tạng, bên trong lá lách có một tòa núi lớn đứng sừng sững.
Bây giờ đã bị khóa siêu năng hoàn toàn khóa lại.
Lý Hạo mở mắt cả người đều có chút choáng váng.
"Như thế nào?"
Lưu Long vội vàng hỏi.
Lý Hạo thở dốc: "Miễn cưỡng khóa lại... Tiêu hao quá lớn, nội lực hao tổn trống rỗng, ngũ tạng bị tổn thương... Nhưng mà... Đáng giá!"
Rất đáng giá!
Khi khóa siêu năng dung hợp với tiềm thế đại địa, Lý Hạo phát hiện khóa siêu năng khóa núi đang cùng núi lớn trưởng thành, nếu như có một ngày tiềm thế đại địa của hắn có thể đột phá... Hắn chính là luyện hóa giống như cách lão sư luyện hóa.
Nhưng mà bây giờ hắn không làm được.
Bây giờ Lý Hạo chỉ có thể miễn cưỡng vận dụng một chút tiềm thế đại địa, ngọn núi đại diện tiềm thế đại địa, một ngày không thoát khỏi lá lách đại biểu hắn một ngày không phải uẩn thần chân chính, chỉ ở trong Đấu Thiên nhìn trộm con đường uẩn thần của võ sư.
Cho dù như như thế... Cũng rất đáng gờm rồi!
Bởi vì bây giờ Lý Hạo chỉ mới bước vào Đấu Thiên thôi.
"Ngươi... Bị thương rất nặng!"
Lưu Long nhíu mày: "Ngươi không có khả năng chữa thương?"
"Ừ."
Lý Hạo gật đầu, lộ ra bộ dạng ốm yếu tươi cười: "Không sao, nhìn suy yếu nhưng chờ nội lực khôi phục, ta sẽ mạnh mẽ hơn!"
Lưu Long gật gật đầu, một lát sau bỗng nhiên nói: "Tiềm thế nhập ngũ tạng, ngươi cũng có thể chống đỡ, tiềm thế sóng biển của ta cũng không có xâm nhập nội tạng của ngươi, nội tạng của ngươi bị thương, tại sao nội tạng của ngươi lúc thì yếu lúc thì mạnh mẽ?"
"..."
Yên tĩnh.
Lý Hạo ho nhẹ một tiếng: "Lão đại, hiện tại ta là bị thương thật!"
Lưu Long lạnh lùng liếc hắn một cái, tên rùa đen này lần này không phản đối?
Lười so đo với hắn, Lưu Long trầm giọng nói: "Ngươi cảm thấy... Ta có thể thử không?"
Lý Hạo há to miệng im ắng nửa ngày.
Lưu Long sắc mặt khó coi: "Không thể, thật sao?"
Lý Hạo gượng cười: "Không phải là không thể được... Nhưng mà... Lão đại, chúng ta vẫn cứ từ từ dưỡng tiềm thế, nuôi ngũ tạng... Ta... Tình huống của ta có chút đặc biệt, ngươi biết cho nên đã luyện hóa rất mạnh mẽ trước đó cũng chỉ miễn cưỡng thử một lần. Nhưng mà lão đại yên tâm , chờ ta nghĩ được biện pháp lấy được đồ tốt... Ta giúp lão đại..."
"Được rồi!"
Lưu Long có chút chán nản nhưng nhanh khôi phục bình tĩnh: "Nói thật, có thể bước vào Đấu Thiên ta đã rất thỏa mãn! Ít nhất bây giờ còn có đường, Đấu Thiên cũng chỉ là vừa mới bắt đầu thôi, nội lực của ta còn đang mạnh mẽ mà ngũ tạng của ta cũng vậy... Còn chưa tới cực hạn, cực hạn chân chính ít nhất cũng có thể đối phó Nhật Diệu đỉnh phong, ta cũng không gấp gáp như vậy."
Con đường võ sư từ từ đi.
Lý Hạo là đi đường tắt, đây cũng là cơ duyên của hắn, có thể nói là cơ duyên tổ tiên Lý gia để lại.
Nếu như ông cũng có tổ tiên vô cùng cường đại để lại bảo vật, để cho mình có thể thuận lợi vượt qua mấy ngưỡng cửa, có lẽ ông còn vội vàng hơn Lý Hạo, nhưng cũng vô cùng lo lắng Lý Hạo không có giấu diếm bao nhiêu bí mật đối với bọn hắn.
"Ngươi cảm thấy vết thương của ngươi nếu tốt thì đang ở khoảng giai đoạn siêu năng gì? Có thể giống như lão sư ngươi đối phó Tam Dương hậu kỳ không?"
"..."
Lý Hạo ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Long, có chút im lặng nói không nên lời.
Tam Dương hậu kỳ?
Ngài... Thật quá coi trọng ta rồi!
Huống chi hắn chỉ đang giai đoạn uẩn thần, cũng không phải uẩn thần thật sự, vẫn là có khác biệt lão sư, tiềm thế của lão sư đã lớn rồi, tiềm thế của hắn chưa trưởng thành còn chưa nói, khóa siêu năng cũng không đủ mạnh.
Tiềm thế của hắn đến bây giờ chỉ là mới là giai đoạn đầu mà thôi, hoàn toàn không giống với tiềm thế của Viên Thạc!
Người ta vài thập niên trước đã luyện hóa tiềm thế thành công!
Làm sao so được?
"Lão đại, chờ ta luyện hóa tiềm thế thành công... Ta sẽ nói cho ngài biết!"
Lý Hạo cười khổ, nói tiếp: "Bây giờ tiêu hao quá lớn nội lực trống không, tiềm thế thứ hai không cách nào dung nhập được, chờ ta khôi phục lại thử tiếp!"
Tiềm thế kiếm tạm thời chỉ có thể từ bỏ.
Chờ đã!
Với lại Lý Hạo có cảm giác tiềm thế kiếm sẽ càng khó, nguy hiểm hơn, tốt nhất đừng thử bây giờ, bởi vì hắn không nhịn được nghĩ đến khi tiềm thế kiếm xuất ra, một kiếm kia... Hắn sợ phổi của mình sẽ bị một kiếm trực tiếp phá nát!
Vốn dĩ kiếm không bị trói buộc.