Vốn dĩ vẫn là sau khi nhìn thấy một kiếm kia, Lý Hạo cảm thấy luyện hóa kiếm cùng tiềm thế đại địa cũng không khác lắm, cẩn thận suy nghĩ một lượt... Hắn cảm thấy trừ khi phổi cường hóa đến cấp độ 1000 phương, nếu không thì tốt nhất đừng đi thử luyện hóa tiềm thế kiếm.
"Cũng được..."
Hắn nói thầm một tiếng, tiềm thế kiếm ở bên ngoài tiềm thế trái đất ở bên trong, trong thủ ngoài công cũng là hợp ý hắn.
Đứng lên bước chân có chút lảo đảo.
Lý Hạo nhìn thoáng qua phía trong thành, mở miệng nói: "Lão đại, đi thôi, chúng ta không chơi với bọn hắn nữa... Đi đến cửa thành bên kia, tình huống của ta bị thương khá nghiêm trọng, ta cũng không muốn làm mất mặt Ngũ Cầm môn."
Trong thành, chỗ tốt lớn nhất chính là thu hoạch được năng lượng thần bí.
Nhưng hôm nay năng lượng kiếm không có, khát vọng của Lý Hạo đối với năng lượng thần bí cũng không có nhiều như vậy.
"Được!"
Lưu Long cũng không nói gì, mục tiêu lần này của ông là giết Lý Đại Hổ đã sớm hoàn thành.
Việc săn giết siêu năng giả thu năng lượng thần bí, thật ra đến giai đoạn Đấu Thiên cũng không thăng cấp siêu năng bằng năng lượng thần bí được... Năng lượng thần bí không có lực hấp dẫn như trong tưởng tượng.
Cho nên những Tam Dương cường giả kia cũng không có quá nhiều khát vọng với năng lượng thần bí.
Tam Dương cần đánh vỡ khóa siêu năng thứ năm, giai đoạn này không phải có nhiều năng lượng thần bí mới có thể đột phá, cần một thời gian dài mài dũa, từ từ đem khóa siêu năng bẻ gãy, cưỡng ép vượt cấp xác suất lớn sẽ trực tiếp nổ tung thân thể!
Với lại đến giai đoạn Tam Dương, thật ra cơ thể cũng tự hấp thu một chút năng lượng thần bí sinh ra trong trời đất, Luân Chuyển Vương nói Hách Liên Xuyên hai tháng liền có thể thêm hơn trăm phương năng lượng thần bí chính là cái đạo lý này.
...
Trong thành, vẫn rối bời như cũ.
Mấy người Lưu Long biến mất, những người Hà bộ trưởng kia mặc dù có chút bất đắc dĩ nhưng cũng không có cách nào... Không có đuổi theo bị mất dấu, đối phương còn là võ sư không dễ tìm, bọn hắn chỉ có thể từ bỏ tìm kiếm.
Bây giờ Lý Hạo bị thương cũng không muốn liên quan đến những siêu năng này.
Hắn thấy những người này cho nên chỉ huy Lưu Long cũng tránh đi những người này đi.
Trong thành... Chùm sáng ít hơn rất nhiều.
Tam Dương của Phi Thiên với Kiếm Môn kia trốn hết, Lý Hạo quét mắt một vòng, hắn mơ hồ thấy được sự tồn tại của bọn họ... Nhưng cũng không có làm chuyện gì tốt, ít nhất Lý Hạo thấy được mấy chùm sáng gần bọn hắn biến mất.
Tam Dương Kiếm Môn đang săn giết ai?
Phi Thiên cũng đang săn giết ai?
Lý Hạo cũng không quá lo lắng cho Tuần Dạ Nhân, đội thứ hai có người kia là Tam Dương trung kỳ, đối phương thật sự có can đảm đi săn giết...
Coi chừng bị phản sát, Trương Đình bị uy hiếp đến sinh mệnh không xuất thủ mới lạ.
Mà bên đội thứ nhất Chu bộ trưởng hệ Kim, Nhật Diệu đỉnh phong, năng lực chiến đấu vẫn rất mạnh, còn có nhiều người Nhật Diệu đi theo, hành động cùng một chỗ Tam Dương dám ra tay... Cũng chưa chắc có thể tốt hơn.
Nghĩ đến những chuyện này mấy người Lý Hạo đã đi xuyên qua từng con đường, tới gần khu vực cửa trong thành.
Bên kia hiện ra từng chùm sáng.
Xa xa, có người nghe được tiếng bước chân.
Trong nháy mắt, Hồ Định Phương phá không mà đến, không dám bay trên trời nhưng tốc độ cũng cực nhanh, chờ đến khi nhìn thấy Lưu Long cõng Lý Hạo mà sắc mặt Lý Hạo lại trắng bệch, nội lực trống không, cả người đều là máu thì sắc mặt lập tức thay đổi.
"Xảy ra chuyện gì?"
Hách Liên Xuyên cũng nhanh chóng chạy đến, nhìn thấy bộ dạng như vậy ban đầu còn nghĩ là Lý Hạo giả trang... Nhưng vẻ mặt cũng nhanh chóng thay đổi, không giống, thân thể Lý Hạo gầy hơn một chút, giống như tiêu hao quá lớn nội lực trống rỗng, đây không phải giả vờ!
"Ai làm?"
Bọn hắn đều có chút chấn động, Lưu Long là Đấu Thiên, mà còn có Tuần Dạ Nhân đi theo bọn hắn, ai có thể làm Lý Hạo bị thương thành như vậy?
Đâu chỉ bọn hắn quan tâm, mấy người Tử Nguyệt ở xa cũng là khẽ nhíu mày.
Lý Hạo... Làm sao lại thành ra như vậy rồi?
Tử Nguyệt đã đánh tiếng với Hồng Nguyệt, thấy được Lý Hạo có thể bắt thì bắt, bắt không được thì mặc kệ hắn.
Sẽ không phải là Hồng Nguyệt nhằm vào Lý Hạo... Cái kia chẳng lẽ là Phi Thiên hoặc là Diêm La?
Lý Hạo ho khan một tiếng, khóe miệng còn có một ít máu chảy ra, nhìn mọi người một cái, thở dốc nói: "Không có việc gì... Chỉ là ngũ tạng bị tổn thương một chút, nội lực trống rỗng, có chút thương tổn tới căn bản..."
Cái này còn gọi không có việc gì?
Sắc mặt mấy người rất khó coi, Hồ Định Phương càng có chút bực bội, hơi nổi nóng nói: "Ai làm?"
Cái này... Sẽ không bị thương quá nặng đến mức không thể chữa đúng không?
Cho dù có thể trị hết, dưới tình huống như vậy Lý Hạo thì tiếp tục luyện võ hay không, cũng là một vấn đề.
Chính mình bắt cóc đệ tử truyền thừa của Viên lão quỷ, nếu đệ tử thứ hai ở nơi này bị... Hắn thật sự không có cách nào bàn giao được.
Lý Hạo ho khan một cái lần nữa, lắc đầu: "Không... Không quá rõ… Thậm chí không thấy được người... Quá mạnh, cũng quá nhanh..."
Hắn thở dốc một tiếng: "Chỉ có thấy được một đạo bóng đen, lóe lên một cái rồi biến mất, ta chỉ kịp nâng lên nội lực ngăn cản một chút… Đối phương là cường giả hệ Ám..."
Lời này vừa nói ra không ít người nhìn về phía Tam Dương cường giả của Phi Thiên.
Người kia tên là Định Trần.
Hệ Ám phần lớn đều thuộc tổ chức Phi Thiên.
Định Trần mang áo choàng, lúc này cũng không nói chuyện.
Lý Hạo lại nói: "Chắc không phải là người Phi Thiên... Mọi người đừng hiểu lầm!"
"Vì sao khẳng định như vậy?"
Hồ Định Phương nhíu mày.
Lý Hạo giải thích nói: "Người kia... Quá mạnh! Chỉ là tùy tiện ra một kích, suýt chút đánh chết ta rồi, có Lưu bộ trưởng ở bên người còn tốt… Lưu bộ trưởng... Thật ra đã bước vào Đấu Thiên! Nhật Diệu cũng vậy, căn bản không làm được đến mức này... Cho nên... Người kia chắc là Tam Dương!"
"Khụ khụ..."
Lý Hạo ho khan một trận: "Là cường giả Tam Dương tập kích ta! Phi Thiên hình như chỉ có người này mới là Tam Dương, nếu hắn không có rời đi... Đương nhiên không phải cường giả Phi Thiên làm... Ta nghi ngờ... Nghi ngờ có phải có người từ bên ngoài tới không? Nếu không, Tam Dương ở đây mọi người không có lý nào lại không phát hiện... Khụ khụ khụ..."
Lời này vừa nói ra ánh mắt không ít người đều thay đổi.
Tam Dương!
Còn là một Tam Dương cường giả không bị phát hiện!
Lý Hạo nói không phải Phi Thiên, có thể giờ phút này tâm tư của không ít người cũng có suy nghĩ, 99%... Là người Phi Thiên!
Bọn hắn am hiểu ẩn nấp, nếu như đeo một vài vật phẩm siêu phàm thì thật sự có khả năng ẩn giấu Tam Dương.
Với lại Phi Thiên thần bí, cả đám đều mang theo áo choàng không dám dùng mặt thật gặp người...
Lúc này Hồ Định Phương cũng lạnh mặt, nhìn về phía Định Trần kia, lạnh lùng nói: "Xem ra lần này Phi Thiên chuẩn bị không tệ! Lưng chừng núi còn không đến, các ngươi vẫn có lực lượng!"
Hai người Tam Dương!
Không cần hỏi chính là Phi Thiên.
Người Phi Thiên vui buồn thất thường, nhìn Lý Hạo không vừa mắt tùy ý đánh một quyền, vỗ một chưởng... Đó là chuyện rất bình thường.
Những sát thủ này bình thường đều là như vậy.
Định Trần trầm giọng nói: "Hồ thống soái, việc này còn không có kết luận..."
Hồ Định Phương lạnh lùng nói: "Tốt, ta chờ người Phi Thiên của ngươi tụ hợp... Một người Tam Dương, nếu không chú ý thì thôi, cẩn thận quan sát ta không tin một chút sơ hở cũng không có, nếu phát hiện không thuộc về Tam Dương Phi Thiên các ngươi... Chúng ta trực tiếp liên thủ chém giết được chứ?"
Ngươi nếu không thừa nhận, vậy thì nếu như xuất hiện một Tam Dương thì trực tiếp giết là được!
Dám sao?
Lúc này trong lòng Định Trần cũng rất nôn nóng, bực bội bất an, còn có chút oán trách.
Đang yên đang lành đối phó Lý Hạo làm cái gì?
Nếu thật sự muốn đối phó... Trực tiếp đánh chết đi!
Kết quả không có đánh chết Lý Hạo, còn để đối phương còn sống trở về, thật đáng chết.
Bây giờ cho dù hắn nói như thế nào cũng không thích hợp.
Một khi người kia trở về, mọi người nói không sai, không cẩn thận quan sát không có chú ý tới thì rất khó phát hiện, chỉ là khi những ánh mắt của
Tam Dương này đều tập trung vào Phi Thiên bên này, một người Tam Dương... Rất khó lẩn trốn!
Khi đó thì phiền toái rồi.
Hắn lựa chọn im lặng.
Thật ra cũng chính là chấp nhận Phi Thiên có người Tam Dương thứ hai.