Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 429 - Chương 429: Khôi Phục

Chương 429: Khôi Phục Chương 429: Khôi Phục

Lý Hạo cúi thấp đầu, con mắt đều đỏ khè.

Chỉ thấy được một bóng lưng kia lại là giống như thấy được cả bầu trời đầy sao.

Lưng đeo cung tên lớn, một thanh thanh đao và một cây bút bút.

Cùng cái gọi là Vương gia con rùa đen... Không chút liên quan nào, nhưng mà một người như vậy lại xuất hiện ở đây, hàng nghìn năm trước từng nâng bút viết xuống hai chữ.

Những người khác không thấy được cái gì, ngay từ đầu Lý Hạo cũng không thấy được.

Nhưng mãi đến hắt máu tươi lên dẫn dắt hai chữ này... Lúc này hắn mới thấy được một màn cực kỳ khủng bố kia.

Hắn kịch liệt thở dốc.

Những người khác xung quanh hơi khác thường, Hồ Định Phương càng bực bội bất an, cũng có chút hối hận, vừa mới nãy hắn cảm thấy ba giọt máu tinh khuyết cũng không có vấn đề gì, Lý Hạo đổi lấy ba viên Huyết Thần Tử là kiếm lời.

Nhưng giờ phút này ánh mắt hắn nếu như có thể giết người thì Tử Nguyệt đã bị hắn giết ngay tại chỗ rồi!

Ban đầu Hách Liên Xuyên còn tưởng là Lý Hạo giả vờ...

Nhưng dần dần hắn không cảm thấy như vậy.

Toàn thân Lý Hạo đều đang run rẩy, mồ hôi rơi như mưa.

Cái này nếu như là giả vờ thì tên gia hỏa này đáng sợ đến cỡ nào?

"Lý Hạo!"

Hách Liên Xuyên hô một tiếng, sắc mặt Lưu Long khó coi, nhìn lướt qua cường giả bốn phía im lìm không lên tiếng.

Trạng thái này của Lý Hạo không đúng lắm.

Lúc lâu sau Lý Hạo mới ngẩng đầu, hai mắt đỏ hồng hiện đầy tơ máu, giống như thống khổ, lại như rung động, thở dốc nói: "Không có việc gì... Chính là... Vết thương trong nội tạng phát tác, hình như... Hình như có cỗ ám lực đang bạo phát trong cơ thể... Không sao."

Hách Liên Xuyên lạnh lùng nhìn thoáng qua phía Phi Thiên bên kia.

Ánh mắt Hồ Định Phương cũng là ánh mắt giết người, quét về phía Khổng Thất.

Ám lực?

Đối phương còn để lại ám thủ?

Khổng Thất bị hai người nhìn chằm chằm, thật sự cảm thấy mình rất vô tội, không có quan hệ gì với hắn ta, hắn ta thật sự không có tập kích Lý Hạo, hắn ta cũng không có gặp Lý Hạo thì tập kích cái rắm!

Nhưng bây giờ... Thật sự khó nói lý được.

Hơn nữa tình huống này Lý Hạo cũng hoàn toàn chính xác giống như là thương thế bị phát tác, hắn ta cũng không thể làm gì, giải thích vô dụng, hơn nữa làm sát thủ hắn ta cũng không hiểu phải giải thích cái gì.

Những người khác xung quanh cũng đều giữ im ắng.

Lý Hạo chỉ là một Phá Bách, thật sự không liên quan hệ đến chuyện này nhưng sư phụ người này không đơn giản, Viên Thạc, võ sư vương triều thứ nhất chém Tam Dương hậu kỳ, Lý Hạo xảy ra chuyện ở nơi này... Làm không tốt thì lại xảy ra một hồi mưa máu gió tanh.

Một lát sau toàn thân Lý Hạo ướt đẫm, vẫn đứng lên lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Thật sự không có chuyện... Thật xin lỗi làm mọi người lo lắng rồi, võ sư đều như vậy, thường xuyên sẽ để lại một chút ám thương, nhưng mà cũng may có Huyết Thần Tử... Có lẽ sẽ nhanh chóng có thể khôi phục!"

Nói xong Lý Hạo lại nuốt thêm một viên Huyết Thần Tử, đây là viên thứ hai, cầm tới tay ba viên, trong chớp mắt hắn chỉ còn lại một viên.

Về phần tiêu hao quá nhanh... Người bình thường đương nhiên sẽ không tiêu hao nhanh như vậy, nhưng vết thương của hắn quá nặng, tiêu hao nhanh một chút hình như cũng bình thường.

Trên thực tế, cái viên thứ hai cộng thêm viên Huyết Thần Tử Nguyệt Minh trước đó đều đang nhanh chóng bị ngũ tạng hắn hấp thu.

Hắn là Đấu Thiên võ sư, còn luyện hóa một tiềm thế, thật ra tiêu hao đặc biệt nhiều.

Đổi lại bình thường hắn cũng không dám ăn như thế, năng lượng Huyết Thần Tử lúc trước vẫn là tuỳ tiện ngăn chặn kinh mạch của hắn lại, trực tiếp đông cứng lại.

Nhưng hôm nay... Hai viên Huyết Thần Tử cũng chỉ là để vết thương ngũ tạng của hắn khôi phục lại.

Tiện thể tiêu hao máu tinh khiết, bổ sung toàn bộ nội lực trở lại thôi.

Đấu Thiên, với Phá Bách hoàn toàn khác biệt.

Từ chén nước nhỏ đổi thành thùng gỗ lớn, bây giờ nội lực Lý Hạo mạnh hơn trước đó rất nhiều, máu cũng không giống trước đó lắm, triệt để thay máu hoàn thành.

Hắn không có nhìn lên hai chữ phía trên kia... Quá kinh khủng.

Nuốt vào viên Huyết Thần Tử Nhật Diệu thứ hai, hơi thở của hắn khôi phục lại một ít, sắc mặt cũng không trắng bệch nữa.

Mà một màn này ở trong mắt người khác hoàn toàn khác biệt.

Huyết Thần Tử... Là thuốc thần chữa thương!

Cái này dù là không làm cảnh giới võ sư tăng lên nhưng chỉ cái hiệu quả chữa thương này cũng không thể coi thường.

Hách Liên Xuyên không nói cái gì mà là nhìn về phía Tử Nguyệt, trầm giọng nói: "Lý Hạo đã thử, ngươi cũng thấy đấy... Không hề có tác dụng! Hiện tại, hai người có phải nên thử một chút rồi không?"

Lý Hạo đã thí nghiệm rồi, đến lượt các ngươi.

Vẻ mặt Tử Nguyệt bình tĩnh, không nói nhiều lời chỉ là liếc qua Hồng Nhất Đường của Kiếm Môn, lại nhìn về phía Phi Thiên một chút, thản nhiên nói: "Phi Thiên có người từng đi qua con đường thứ hai, bay cao năm mét nhìn xem có bị công kích không."

Bên Phi Thiên Định Trần không nói gì.

Lần này, Diêm La bỏ ra hai viên Huyết Thần Tử trả giá, bọn hắn bỏ ra một viên, Tuần Dạ Nhân ra Lý Hạo, Kiếm Môn ra Hồng Nhất Đường... Quả thật là bọn hắn bỏ ra ít nhất.

Cho nên hắn chỉ là có thể nhìn thoáng qua phía một người cường giả Nhật Diệu.

Người cường giả Phi Thiên cấp độ Nhật Diệu kia thấy thủ lĩnh nhìn qua, cũng không nhiều lời nhanh chóng đạp đất nhảy lên, nhảy lên một cái trong chớp mắt xông vào không trung, cao ba mét, cao năm mét, cao 10 mét...

Trước đó khi đến khoảng chừng 5 mét thì sẽ bị công kích.

Nhưng lúc này lại là không có.

Quả nhiên!

Không ít người mừng rỡ, đi con đường thứ hai giờ phút này còn thừa lại không ít người, trừ Tuần Dạ Nhân không đi con đường thứ hai, những người khác còn sống có hơn một nửa đều đi con đường thứ hai.

Bọn hắn dựa theo đãi ngộ thành cổ thì... Là khách mới!

Mà những người khác bị xem là xâm nhập bất hợp pháp.

Khách mới là có thân phận đàng hoàng, cho nên không có hạn chế, mà người lạ không phải khách thì cần gì quản ngươi có chết hay không!

Khi Lý Hạo nhìn thấy một màn này, không khỏi nhìn về phía Hách Liên Xuyên.

Thật ra để một nhóm người đi con đường thứ hai, cũng không tệ lắm.

Nếu không, một khi kẻ thù tấn công thì làm sao bây giờ?

Bây giờ cũng chỉ có Lưu Long đi con đường thứ hai, chắc là cũng có thể bay lên không.

Về phần những người khác, bao gồm cả hắn... Lý Hạo không biết có được hay không, bởi vì võ sư vốn không có bất hòa với siêu năng, dù sao hắn cũng không dám nếm, trời mới biết người võ sư như hắn có thể bị công kích chết hay không.

Chưa thấy thì không nói, thấy Tử Nguyệt suýt chút nữa bị nổ banh xác, Hách Liên Xuyên không lên tiếng ai cũng không dám làm bậy đi thử, Tam Dương đều chịu không được huống chi là bọn hắn.

Bình Luận (0)
Comment