Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 445 - Chương 445: Kiếm Của Lý Gia

Chương 445: Kiếm Của Lý Gia Chương 445: Kiếm Của Lý Gia

Rút kiếm ra, hướng về phía tiểu xà kia, lúc này, một Ảnh Xà Kiếm xuất hiện bên trên giống như một đầu rắn.

Con rắn đó có mắt.

Mà ánh nhìn.... thật sự rất hoảng sợ!

Dường như nó nhớ ra một điều gì đó, nhưng đồng thời cũng quên đi mất...

Kiếm!

Thanh kiếm này...

Trong trí nhớ đứt đoạt của tiểu xà, dường như đã từng xuất hiện một người dùng thanh kiếm này để chém rách hư không.

Đó là sự tồn tại mà nó chỉ có thể nhìn lên!

Ngay tại thời điểm này… nó dường như nhớ ra rồi.

"Tê tê tê!"

Có tiếng tê tê vang lên dồn dập thế nhưng đã quá muộn.

Lý Hạo thấp giọng kêu một tiếng, dùng kiếm chém ra một chém!

Giết ta!

Một con rắn, có thể chỉ là một cái bóng... liền bị hắn chặt đứt, cắt thành hai khúc.

Cái bóng tán loạn ngay lập tức.

Nhưng ánh mắt Lý Hạo lại không thay đổi.

Lúc này, tiểu kiếm trong tay hắn như muốn nuốt chửng cái bóng kia, một cỗ lực lượng quen thuộc bắt đầu sinh ra trong tiểu kiếm...

Lý Hạo ngạc nhiên, sửng sốt, sung sướng, điên cuồng...

Kiếm năng!

Thậm chí không thể nghĩ về nó mà vào lúc này, một thanh đoản kiếm màu đen trên không trung trong nháy mắt cũng vỡ ra, bịch một tiếng rơi xuống đất.

Thần vận trước đây không còn nữa!

Có vẻ như tiểu xà vừa bị chém giết chính là kinh hồn của thanh kiếm này.

Khi tiểu xà bị chém giết thì thanh kiếm này, thanh Nguyên Thần Binh được xem là bảo vật ở khắp mọi nơi...cũng đồng loạt mất linh tính.

"Phốc!"

Trương Đình, người đang chuẩn bị giết Vương Minh, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, có chút không thể tưởng tượng được mà quay đầu nhìn lại Lý Hạo.

Lúc này, nàng bàng hoàng không thể tin được.

Làm sao có thể!

Ảnh Xà Kiếm... gãy rồi!

Nguyên Thần Binh gãy rồi.

Nàng nhìn kiếm trong tay Lý Hạo thì ngay lập tức, ánh mắt trở nên sắc bén, là kiếm của Lý gia!

Đây… Nhất định là kiếm của Lý gia!

Giờ phút này, nàng đã hiểu.

Kiếm khí của Lý gia vốn dĩ không nằm trong tay Hầu Tiêu Trần, mà luôn ở trong tay Lý Hạo, cũng đúng, Bát đại gia nếu là Vương gia thực lực như vậy, còn Lý gia thì sao?

Kiếm của nhà họ Lý làm sao mà đơn giản được.

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, ngay sau đó, Lý Hạo như một con chim bay, một kiếm chém ra!

Một kiếm này có mang sáu chồng ánh sáng kiếm!

Lý Hạo bị phản phệ dữ dội, ngay sau đó, một bộ giáp giống như áo giáp đồ chơi lượn lờ trên người hắn, không phải Nguyên Thần Binh mà là thực lực của chính hắn!

Hắn thẳng tiến không lùi, liều lĩnh, địa thế phòng ngự, kiếm thế vững vàng!

Trương Đình bị phản ứng dữ dội của Nguyên Thần Binh, phản ứng dữ dội đứt gãy... Lúc này, nàng cũng gầm lên một tiếng, dùng sức vỗ ra một chưởng, vô cùng cường hãn!

Sức mạnh của băng phong trong nháy mắt phong tỏa hết đường đi của Lý Hạo!

Ngươi Đấu Thiên mà cũng muốn giết ta?

Không có khả năng!

Sự đứt vỡ của Nguyên Thần Binh đã vượt quá mong đợi của nàng, khiến nàng nhận lấy một số vết thương, nhưng nàng đã có thể sớm bình phục.

Lý Hạo, ngươi đừng nghĩ muốn giết ta!

Lần này, ngươi nhất định phải chết, còn có thanh kiếm của Lý gia sẽ thuộc về ta!

Với thanh kiếm này... Có thể đó là Nguyên Thần Binh cấp Địa, hoặc thậm chí là... Nguyên Thần Binh cấp Thiên, trong tay nàng có thành kiếm này thậm chí có thể giết đám người Hồ Định Phương cùng chiếm lấy bảo vật trong thành.

Sau đó, lấy thêm Nguyên Thần Binh phòng ngự của toà thành này... Tấn công cùng phòng ngự hai Nguyên Thần Binh đỉnh cấp hàng đầu, Húc Quang của nàng có thể chiến đấu một trận.

Đây không phải là nguy cơ, mà là một cơ hội!

Mà lúc này kiếm khí của Lý Hạo vô cùng hung tợn không gì sánh được mà sát ý thì ngập trời, tuy còn hơi non nớt nhưng sát khí này vẫn mạnh mẽ như cũ, thậm chí nó còn có vẻ khơi dậy chút tiếng vang trong thành cổ.

Nó dường như đến từ quân Chiến Thiên đã chết trong trận chiến!

Một kiếm xuyên qua băng, một kiếm xuyên xẹt qua trời cao tạo ra tiếng răng rắc, lại bịch một tiếng một cánh tay rơi xuống đất.

Trương Đình mở to hai mắt nhìn... Tay của ta!

Nàng... Thực sự đã bị một võ sư Đấu Thiên chặt đứt tay!

Cái tay còn lại vỡ ra một chưởng, bịch một tiếng, bộ áo giáp địa thế trên người Lý Hạo vỡ ra ngay lập tức mà Lý Hạo phun ra một ngụm máu tươi, lá lách của hắn dường như vỡ tan.

Địa thế không cản được một chưởng này!

Tuy nhiên, phần lớn sức tấn công của hắn vẫn yếu đi hơn phân nửa, phòng ngự của Lý Hạo được coi là cực kỳ vững chắc, hắn vẫn không thể chặn được một chưởng này, điều này cho thấy thực lực của Tam Dương trung kỳ cực kỳ cường đại.

Ầm!

Cùng lúc đó, Lưu Long đánh ra một quyền, chín đợt sóng chồng lên, khi Trương Đình bị Lý Hạo đánh trúng, liền đánh ra một quyền, bịch một tiếng nổ đập vỡ lớp băng giáp phòng ngự, đập mạnh vào lưng Trương Đình một tiếng ầm ầm, Trương Đình phun ra một ngụm máu tươi.

Sức mạnh băng phong thuận thế truyền đến cánh tay của Lưu Long, khiến cánh tay của hắn lập tức cứng đờ.

Lưu Long nhíu mày!

Cái này vẫn có sức chống đỡ cùng đánh trả… Tam Dương thực sự mạnh như vậy sao?

Hai vị võ sư Đấu Thiên cường đại hợp lực, cộng thêm một vị Nhật Diệu lại thêm một thanh kiếm của Lý Hạo đã mạnh mẽ chặt đứt Nguyên Thần Binh... Hoặc là đánh lén, nhiều lần đánh tới Trương Đình vậy mà cũng không bắt được Trương Đình.

Cánh tay của mình dường như bị chết cứng!

Oanh!

Đúng lúc này lại có một tiếng động rất lớn, băng giáp mà Lưu Long vừa tách ra còn chưa khôi phục lại, Vương Minh vừa rồi mới sợ muốn chết lại ngưng tụ ra một thanh kiếm, trực tiếp nổ tung!

Phía sau lưng của Trương Đình nổ ra, máu thịt văng tung toé.

Trương Đình nhìn về phía gã với ánh mắt đỏ như máu...

Đau nhức ở lưng khiến nàng có chút phát điên.

Mà nàng không ngờ rằng loại thương tích này không phải do Lưu Long tạo thành, mà là của tên phế vật Vương Minh!

Vương Minh vẻ mặt sợ hãi, nhanh chóng lùi lại, khiếp sợ nói: "Không... Không phải ta... Ta chỉ là... chỉ là vô ý thức..."

Đúng vậy, vô ý thức đã bắt được chiến cơ.

Gã cũng được coi như là một nhân tài!

Vô ý thức phát nổ thanh kiếm hệ Kim của chính mình, vô ý thức xuất thủ, vô ý thức chuẩn bị giết một vị Tam Dương...

Vì vậy, việc gã đánh lén thành công vào lúc này là cứ như vậy mà tự nhiên vô cùng.

Trực tiếp nổ ra một lỗ máu lớn phía sau lưng vị Tam Dương này.

Một kiếm này, Lý Hạo không ngờ tới, Lưu Long cũng không ngờ tới.

Cả hai người đều không nói nên lời.

Nhân tài!

"Phốc!"

Trương Đình phun ra một ngụm máu tươi, không rõ là do tức giận hay do bị thương quá nặng.

Cánh tay bị chém đứt, phía sau lưng là bị Lưu Long đấm một cú, thật ra vết thương không nghiêm trọng, nhưng thương càng thêm thương, lúc này Thiên Nữ Tát Hoa đi tới, trực tiếp làm cho phía sau lưng nàng bị thương nặng mà lan truyền đến ngũ tạng lục phủ.

Lần này vết thương thực sự nghiêm trọng!

Bình Luận (0)
Comment