Nếu gã không giết người cũng không muốn đồ vật... Vậy thì những kẻ này, thậm chí ngay cả gã cũng sẽ bị giết, dù sao Phi Thiên cũng không dễ khiêu khích, sau khi giết năm vị Nhật Diệu Phi Thiên, một khi bị cường giả Phi Thiên biết được về nó thì sẽ có rắc rối.
Hồng Nguyệt cùng Diêm La cũng không ngoại lệ, những sát thủ đó không kiêng kị đến bất cứ thứ gì.
Bây giờ gã cũng đã giết người thì đương nhiên sẽ giữ bí mật.
Gã không muốn, Hách Liên Xuyên cũng không khách khí, Thần Năng Thạch là bảo vật chiến lược, gã trực tiếp nói: "Chúng ta bốn người, mỗi người 20 viên!"
Luân Chuyển Vương lạnh lùng nói: "Ngươi có thể ăn nhiều như vậy sao?"
20 viên?
Hồ Định Phương cùng gã không phải đã đi phân chia một nửa sao?
Hách Liên Xuyên cười: "Các ngươi ăn được! Lão Hồ cùng ta có thể không sợ hai người... Tử Nguyệt bị thương không nhẹ, đừng có lại động loạn võ nữa, còn có Luân Chuyển, dòng độc đinh của ngươi... Bảo vệ cho tốt!"
Sắc mặt Luân Chuyển Vương phát lạnh, một lúc lâu mới nói nhỏ: "Ta cùng Tử Nguyệt, mỗi người 25 viên, còn lại 30 viên thì thuộc về các ngươi!"
Theo kích thước của những viên Thần Năng Thạch này, 30 viên thực sự có khoảng 10000 phương.
10.000 phương năng lượng bí ẩn thực ra còn nhiều hơn rất nhiều, nhưng đối với các đại tổ chức cũng không quá thiếu, cũng không xứng để bọn hắn giết năm vị Nhật Diệu bên Phi Thiên.
Tuy nhiên... Thần Năng Thạch không phải là bình thường.
Thứ này không phải là vấn đề về số lượng năng lượng bí ẩn, nó là nguồn sức mạnh phát ra của Nguyên Thần Binh, nó là một kho báu chiến lược, điều mà Lý Hạo bọn hắn muốn là rút ra những sức mạnh bí ẩn, nhưng trên thực tế, việc rút ra năng lượng bí ẩn có thể được nhìn thấy trong các đại tổ chức, đó là một hành động ngu ngốc!
Thứ này chứa 300 phương năng lượng bí ẩn, nếu ngươi bán nó cho một tổ chức lớn, 1.000 phương người ta cũng đều sẵn sàng mua nó.
...
Lúc này, đám người Lý Hạo đều trợn mắt há mồm nhìn về phía bên kia.
Vương Minh cũng trợn tròn mắt!
Gã nghĩ mình cùng Lý Hạo đã đủ tệ rồi...
Hóa ra trong lĩnh vực này toàn là kẻ xấu!
Những người này còn chưa nói hết lời, Phi Thiên đều đã ngoan ngoãn giao bảo vật, trong nháy mắt, mấy vị Tam Dương này có thể không có liên hệ, mới trực tiếp giết người, những người khác còn nói rằng Hồng Nhất Đường không muốn bất kỳ bảo vật nào cho nên bọn hắn mới trực tiếp giết người.… Rõ ràng tiến một bước nhìn ba bước, liền biết được nguy hiểm trong đó!
Gã nuốt nước bọt... Nghĩ thấy thế giới này quá nguy hiểm!
Gã lại quá trong sáng!
Lý Hạo bọn hắn một lời không hợp liền giết Trương Đình mà những người này một lời không hợp liền giết chết tất cả người Phi Thiên, vừa rồi có 19 người nhưng trong nháy mắt liền có 14 người bọn họ!
Lúc này, Lý Hạo thanh âm thấp ghé vào bên tai gã nói: "Đi, thu thập năng lượng thần bí."
"Ngươi điên à?"
Vương Minh mặt mày tím tái!
Lúc này, ngươi để ta thu thập những năng lượng bí ẩn của 5 người này?
"Có hệ Kim... Tuần Dạ Nhân của chúng ta chiếm thế thượng phong, chúng ta cũng không có nhiều chia sẻ nên đoạt đi cái gì!"
Vương Minh thầm mắng một tiếng, sau đó ngươi đi sao?
Nhưng mà… Được rồi, đánh cược một lần!
Gã thận trọng từng li từng tí chạm vào nó, các đại nhân vật kia giống như không để ý đến gã, cho đến khi gã bắt đầu thử thập năng lượng thần bí thì mấy vị Tam Dương mới nhìn về phía Vương Minh, Vương Minh bị bọn hắn nhìn cho tê cả da đầu, khẩn trương nói: "Ta… Ta sợ rằng mấy vị đại nhân bị ô uế tay mà mặt đất sẽ sớm hấp thu những năng lượng bí ẩn này, nên ta giúp mấy vị đại nhân thu thập..."
Hách Liên Xuyên cười: "Nào, những thứ này là của chúng ta, Thần Năng Thạch sẽ được phân phát theo như lời ngươi nói, không có ý kiến đúng không?"
Tử Nguyệt cùng Luân Chuyển Vương không nói gì.
Sau 5 vị Nhật Diệu, thu thập hơn 1000 phương năng lượng bí ẩn đã cạn kiệt, vẫn chưa thuần khiết, giết người để chiếm lấy năng lượng bí ẩn thực sự là hành động ngu ngốc nhất.
Chia một viên Thần Năng Thạch cũng tốt hơn là giết 5 vị Nhật Diệu.
Năng lượng thần bí trong xác chết thực chất là rất nhiều tạp chất, không tinh khiết, thuộc tính lẫn lộn, cũng không nhất định phải cần cường giả mạnh tu luyện.
Phía sau lưng, Vương Minh thở phào nhẹ nhõm.
Lý Hạo rốt cuộc cũng không hố chính mình!
Những người này thật sự không quan tâm đến chuyện này, nhưng đối với bọn hắn mà nói thì dù có lấy được mấy viên Thần Năng Thạch cùng hàng ngàn phương cũng không phải là con số nhỏ, bọn hắn giết Trương Đình cấp Tam Dương lúc trước cũng chỉ thu được bấy nhiêu.
Cho đến tận thời điểm này, sau cái chết của hai vị Tam Dương thì Phi Thiên mất quyền nói chuyện mà ngay lập tức bị tiêu diệt.
Ngoại trừ 6 cường giả Phi Thiên đã rời đi trước đó, tất cả những người còn lại đều bị chôn vùi tại đây.
Trong 14 người còn lại, Tuần Dạ Nhân chiếm một nửa.
Hồ Định Phương cũng không quan tâm đến người khác, liếc mắt nhìn qua Lý Hạo, thấy Lí Hạo vẫn ổn thì mở miệng nói: "Áo giáp hoàng kim kia bảo vệ Nguyên Thần Binh, e rằng không có cách nào lấy được! Ít nhất, chúng ta không có thực lực này! Các di tích ở đây cũng không phải mở ra một lần duy nhất về sau lại không mở được... Ta không đề nghị nên tiếp tục mạo hiểm ngay bây giờ!"
Lần này, thu được không hề nhỏ.
Thần Năng Thạch, hắc khải, đây đều là những bảo vật.
Không chỉ vậy, khi bước vào tòa nhà, nơi tọa lạc của chiến sĩ hoàng kim, họ còn có thêm một số món lợi khác.
Đã rất nhiều!
Lúc này vẫn muốn vào thành, đó thực sự là đang tìm cái chết.
Trên thực tế, mấy vị Tam Dương đều đã rút lui.
Tử Nguyệt liếc nhìn Lý Hạo, Lý Hạo chưa chết... Phải nói, đó là một điều tốt.
Tên này chết rồi mới là phiền phức.
Thành cổ Chiến Thiên này cực kỳ nguy hiểm.
Nhất định còn có một số lượng lớn Thần Năng Thạch trong thành... Điều này là không thể tránh khỏi.
Mà Huyền Quy Ấn đó cũng là Nguyên Thần Binh đỉnh cấp.
Ngoài ra, trên lầu tháp không thể đi lên kia nhất định cũng có một bảo vật!
Di tích này chỉ mới khai phát một ít đồ vật ở lớp bề mặt thôi, mà phần còn lại, với thực lực của bọn hắn chỉ sợ không thể khai phát được.
Tử Nguyệt suy nghĩ một chút nói: "Lần này nếu không có thu hoạch khác... Lần sau, ta sợ rằng chúng ta sẽ không khống chế được!"
Vẫn có chút không muốn.
Bởi vì lần này có người đã đi ra ngoài trước, nhất định sẽ thông báo tin tức cho bên ngoài, cho dù là tam đại tổ chức hay Tuần Dạ Nhân, sắp tới có lẽ sẽ có một số lượng lớn cường giả tụ tập ở Ngân Nguyệt.
Bọn hắn chỉ là Chúa Tể Giả của Ngân Nguyệt, cường giả Trung Bộ trước đây không quan tâm đến một khu di tích nhỏ thôi.
Nhưng chẳng bao lâu nữa... Những người đó đều sẽ chú ý.
Khi khu di tích mở cửa trở lại vào tháng tới, tất cả những người này có khả năng đều sẽ tiến vào.
Hách Liên Xuyên thở dài một tiếng: "Không có chuyện gì, đó không phải là thứ chúng ta có thể kiểm soát! Đừng nói gì nữa, muốn đối phó với vị chiến sĩ hoàng kim kia... Ta nghĩ một hai vị Húc Quang đều không được! Khả năng cần nhiều vị Húc Quang liên thủ thì mới có hy vọng đối phó với hắn!"
Đó là không thể so sánh với Tam Dương!
Nguyên Thần Binh đều bị đánh bay ra ngoài bằng một quyền, sức mạnh như vậy... Hắn nghi ngờ rằng có lẽ thực lực của đối phương bây giờ còn trên cả Húc Quang.
Ở Trung Bộ, cường giả đã bước ra khỏi phía trên Húc Quang chưa?