Lý Hạo chỉ im lặng lắng nghe.
Những người này dường như đang có ý định bỏ cuộc.
Hắn không quan tâm đến điều đó, chỉ nhìn cổng thành đằng xa.
Ta đi, cửa thành sẽ mở ra...
Không cần phải đi thông đạo thứ hai, ta bay cũng không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Đây có phải là do huyết mạch của ta không?
Hay cái gì khác?
Mở cửa thành tưởng chừng dễ dàng nhưng thật ra không hề dễ dàng, trước đây phải đi thông đạo thứ hai mới có thể bay qua mở cửa thành... Nhưng bây giờ, Lý Hạo hoài nghi rằng thành này khác một chút so với trước kia...
Bây giờ Tử Nguyệt bọn hắn còn có thể thực sự bay qua để mở cửa thành không?
Sở dĩ có phán đoán này là bởi vì Lý Hạo có chút cảm giác mơ hồ, toà thành này có chút... Có chút sinh khí!
Áo giáp hoàng kim trong thành bao gồm cả tòa tháp kia dường như đều sáng hơn.
Tòa thành được chiếu sáng rọi không còn mờ như trước.
Mấy vị Tam Dương không biết có bị phát hiện hay không... Nhưng Lý Hạo có thể cam đoan với bọn hắn hiển nhiên sẽ không dám để bọn họ bay qua mở cửa.
Lúc này, Lí Hạo thà làm ít một chuyện còn hơn nhiều thêm một chuyện.
Tốt nhất là ra ngoài!
Dù sao thu hoạch lần này của hắn cũng đã ngoài sức tưởng tượng, trong nhẫn có 800 phương thủy năng, còn bọn hắn đã thu hoạch được hơn 30 viên Thần Năng Thạch, lại thêm Vương Minh mới vừa đi rút ra hơn ngàn phương năng lượng bí ẩn.
Điều này chắc chắn không dành cho Hách Liên Xuyên!
Ngoài ra, giết tên Diêm La trước đó cũng thu được hoạch hai ba trăm phương thổ năng…
Hắn còn thu được một chút cảm ngộ từ bên trong hai chữ kia. Được tấn cấp Đấu Thiên...
Có thể nói lần thăm dò này, Lý Hạo có thể là người thắng lớn nhất, mà hắn vẫn như cũ điệu thấp bản thân, ngoại trừ Vương Minh cùng Lưu Long thì ngay cả Hách Liên Xuyên cũng không biết bọn hắn có được thu hoạch nhiều như vậy.
Tất cả mọi người đều cảm thấy mấy người bọn hắn đang đợi ở cổng để chờ lấy mà bọn hắn thậm chí còn không vào thành.
Trong thực tế… Mấy người đã không vào thành!
Trong mắt mọi người, Lý Hạo vẫn là tên Phá Bách viên mãn trước đây.
Hơn nữa, vẫn là loại vừa mới tấn cấp Phá Bách viên mãn.
Mấy vị Tam Dương thảo luận một lúc, dù có bị đánh chết thì Hồng Nhất Đường nhất quyết không muốn đi vào nữa, thật ra những người khác cũng có suy nghĩ như vậy, đến cuối cùng thì quyết định không đi thăm dò nữa.
Quá nguy hiểm!
...
Khi thảo luận xong, Luân Chuyển Vương đưa theo dòng độc đinh của mình đến những nơi khác trong ngoại thành để xem có ngôi nhà cổ nào được mở ra không.
Tử Nguyệt cũng mang theo mấy vị Nhật Diệu của Hồng Nguyệt cùng nhau rời đi, không dám rời đi quá xa Luân Chuyển Vương, lo lắng bị Tuần Dạ Nhân tấn công, hiện tại hai phe bọn hắn hợp lực lại mới có thể chống lại Tuần Dạ Nhân.
Về phần Hồng Nhất Đường thì... Gã này lại càng dứt khoát hơn, dứt khoát đi theo Tuần Dạ Nhân, Tuần Dạ Nhân có đôi khi mang tiếng tốt.
Lúc này, Tuần Dạ Nhân đã tề tựu đông đủ.
Hồng Nhất Đường không đến gần mà trông coi từ xa.
Hách Liên Xuyên liếc nhìn mấy người còn lại, cảm khái nói: "Lần này... May mà để những người khác rời đi trước, có rất nhiều người tiến vào, 80 phần trăm trong số đó đã chết, còn nguy hiểm hơn nhiều so với lần thăm dò trước của chúng ta!"
Chu Bộ trưởng cau mày nói: "Hách bộ, trong thành vẫn có mấy Tuần Dạ Nhân... Thật sự không quan tâm sao?"
Hách Liên Xuyên lắc đầu, nhìn lên bầu trời, trầm giọng nói: "Đừng vào thành nữa, rất nguy hiểm! Bây giờ, ta nghi ngờ dù ngươi đi thông đạo thứ hai cũng có thể không vào được, ngươi nhìn Tử Nguyệt cùng Luân Chuyển, bọn hắn vẫn còn dám bay vào thành sao? Mấy vị kia... Không thể cứu được!"
Triệu Hoan cùng Chu Bộ trưởng đều không nói nữa.
Mà Hách Liên Xuyên nhìn qua Lý Hạo nói: "Trương Đình chắc chắn đã vào thành mà chưa đi ra?"
Lý Hạo gật đầu: "Vào thành rồi!"
Hách Liên Xuyên chìm trong suy nghĩ.
Kỳ thật nhập thành cũng không sao cả.
E rằng, Trương Đình không vào thành mà trốn ở một nơi nào đó... Điều đó không tốt lắm, đó là thám tử của Trung Bộ, thật ra bọn hắn còn phát hiện ra một chút cơ mật trong thành, nhưng mấy vị Tam Dương đều có ăn ý sẽ không nói lung tung.
Hiện giờ không còn nhiều người sống sót, chắc là cũng sẽ không có quá nhiều đồ vật.
Còn một số tình huống ở ngoại thành thì… Tùy tiện nói cũng được!
Hắn vẫn không từ bỏ đối với Huyền Quy Ấn.
Không chỉ hắn mà toàn bộ Ngân Nguyệt sẽ không bỏ cuộc.
Nhưng Trương Đình... Thực sự vào thành?
Muốn vào thành nhưng một chuyện lớn như vậy vừa mới xảy ra, dù danh tính bị bại lộ thì nàng ta cũng sẽ lộ ra sức mạnh để trốn thoát, dù sao cũng có Nguyên Thần Binh đang hoạt động và là Tam Dương trung kỳ, cũng không trực tiếp bị chiến sĩ hoàng kim đánh chết, cho nên không dễ chết như vậy.
Nhưng không vào thành… Vậy đã chết rồi sao?
Hắn vẫn không thể tin được!
Không tin mấy người Lưu Long có đủ thực lực để giết nàng.
Hắn liếc nhìn Vương Minh liền cảm thấy được, hơi kỳ quái nói: "Vương Minh, thực lực của ngươi xem ra có tiến bộ..."
Vương Minh cười cười, vội vàng gật đầu: "Ừm ừm! Hách bộ, vừa rồi các ngươi vào thành, ta đã hấp thu một ít thu hoạch trước đó, có tiến bộ một ít, Hách bộ có tầm nhìn tốt, ngươi có thể nhìn ra cái này! Thật lợi hại!"
Gã điên cuồng vuốt mông ngựa!
Hách Liên Xuyên hơi nhướng mày, phải không?
"Ngươi không đi vào mà ở cùng đám người Lý Hạo?"
"Đúng!"
Vương Minh kinh ngạc: "Làm sao vậy? Ta không phải là sợ, chính Lý Hạo nói cần ta bảo hộ hắn cho nên ta mới ở lại, không phải ta sợ không dám vào thành, Hách bộ đừng hiểu lầm!"
Được rồi, không sao đâu.
Vương Minh từ trước đến giờ, tên này vẫn là hạt giống tốt Tuần Dạ Nhân bồi dưỡng, đám người Lý Hạo thật có ý nghĩ cũng sẽ không động thủ trước mặt Vương Minh, dù sao tên này mới đến Ngân Thành có vài ngày.
Nếu đã như vậy... Chỉ có thể nói rằng Trương Đình đã không may mắn và có lẽ thực sự đã đi lạc vào một số khu vực nguy hiểm trong thành.
Nếu đã như vậy... Quan tâm nàng sống chết làm gì!
Lần này, Tam Dương chết cũng không phải là một hai vị, Phi Thiên chết hai, Diêm La cũng chết một, chính mình cùng Hồ Định Phương một mực đi theo đám bọn hắn mà hành động, cho dù như thế nào thì Trung Bộ coi như truy tra xuống dưới… Cũng không có lý do gì để đổ lỗi cho bọn hắn.
Hơn nữa, bọn hắn cũng không dám nói thẳng ra.
Chỉ có thể ăn ngậm bồ hòn này!
Lúc này, Lý Hạo lúng túng nói: "Hách bộ... Ta có chuyện muốn nói."
"Cái gì?"
"Cái kia... Lần trước ta giao lên một thanh bảo kiếm, ngươi nói, hoặc là cho ta nhiều bảo vật, hoặc là chọn cho ta tùy ý chọn ba loại bảo vật của di tích, hiện tại... Xem như việc thăm dò di tích kết thúc rồi sao?"
"..."
Yên lặng!
Hách Liên Xuyên không ngờ rằng lúc này tên này vẫn còn nhớ như in.
Lý Hạo lúng túng nói: "Chuyện đó... không phải ta nhất định phải nói, nhưng mà lần này chúng ta gần như không có thu hoạch gì, mọi người cùng nhau tìm ra bộ hắc khải, cũng không liên quan gì đến chúng ta, ta cùng lão đại cùng tiến vào nhưng không có bất kỳ thu hoạch nào... Vì vậy ta mới nghĩ về... "
Không thu hoạch được gì?
Lưu Long im lặng không lên tiếng.
Đúng không!
Có lẽ!
Chúng ta thực sự có thể không nhận được thu hoạch gì.