Trong ba người, thực lực của hắn mạnh nhất, đạt đến Nhật Diệu hậu kỳ. Nhưng dù vậy khi hắn bộc phát cũng không làm được một kiếm chém Nhật Diệu trung kỳ... Tam Dương?
Hắn quay đầu lập tức muốn thoát thân!
Nhưng giờ đây trọng kiếm mới hoàn toàn rơi xuống, một tiếng ầm vang. Một kiếm rơi xuống, trọng lực vô biên ép đến xen lẫn kiếm khí vô cùng sắc bén, trong nháy mắt, kiếm khí cắt người này ra như huyết nhân.
Trọng kiếm rơi xuống ầm ầm, hoàn toàn đè chết hắn!
Tốt hơn hệ Thổ một chút, không có nổ tung.
Nhưng đây chỉ là một kiếm!
Dưới một kiếm này, Nhật Diệu hệ Thổ trung kỳ nổ tung, Nhật Diệu hệ Kim hậu kỳ bị đè chết...
Giờ khắc này, Nhật Diệu hệ Thủy đâu còn ý nghĩ chiến đấu, chỉ có một suy nghĩ, trốn.
Thừa dịp một kiếm của Lý Hạo rơi xuống, hắn chạy trốn.
Trong nháy mắt hắn đã phóng về hướng ngược lại Lý Hạo.
Đúng vào lúc này, bên tai hắn mơ hồ truyền đến một tiếng sóng nước, sau một khắc, một nắm đấm hiện ra. Lưu Long một mực canh giữ, giờ đây ông như báo săn, trong nháy mắt đã xông ra, đánh ra một quyền!
Cửu Đoán Kình!
Một Nhật Diệu bị sợ mất mật, một lòng chỉ muốn chạy trốn...
Hắn vừa chạy ra hơn mười mét đã bị một quyền này đánh trúng, bịch một tiếng, nó trực tiếp phá vỡ Thủy Thuẫn của hắn. Không chỉ như vậy, một quyền này trực tiếp đánh xuyên qua hắn!
Sắc mặt Lưu Long lạnh nhạt, lần này ông ra tay nhiều lần.
Lúc đánh Lý Đại Hổ, ông không thể một quyền đấm chết gã nên vẫn canh cánh trong lòng, âm thầm ghi nhớ.
Lúc đối phó Trương Đình, ông đã nghĩ cách, nghĩ làm thế nào phá vỡ phòng ngự của Tam Dương. Sau khi giết Trương Đình, niềm tin của ông tăng lên.
Một quyền này cũng một điều tổng kết lần này của ông.
Dưới một quyền, Nhật Diệu trung kỳ trực tiếp bị đánh xuyên lồng ngực. Sau một khắc, quyền của Lưu Long như ảo ảnh, liên tiếp đánh ra hơn mười quyền, thẳng đến đối phương hoàn toàn bị đánh bại thì Lưu Long mới dừng tay.
Thời gian một cái nháy mắt, chiến đấu kết thúc.
Mà ba huyết ảnh trong không trung đang vọt tới bên đầu Lý Hạo, trong nháy mắt đã dừng lại.
Giống như đã mất đi chỉ lệnh.
Có cảm giác hơi giống đưa thịt đến cửa.
Nơi xa, Vương Minh gấp rút vội vã chạy đến. Vừa rồi Lý Hạo bảo gã chờ một lát, chiến đấu bắt đầu thì hãy đánh tới. Gã chờ Lý Hạo vừa ra tày thì lập tức đánh tới...
Sau đó... Hết rồi!
Chiến đấu kết thúc!
Lưu Long đang quét dọn chiến trường. Lý Hạo móc ra một thanh tiểu kiếm, đang đâm loạn, đâm loạn vào hư không, cũng không biết đang làm gì.
Mà gã thì... Tiếp tục mờ mịt.
Kết thúc?
Ba Nhật Diệu chết?
Bộ không phải đánh Nhật Diệu mà là đánh Nguyệt Minh hả?
Vậy gã tới làm gì?
Vương Minh mơ hồ, như đang nằm mộng. Từ khi ra di tích đến giờ, gã vẫn đang mơ.
Không phải hả?
Thẳng đến khi Lý Hạo xử lý xong huyết ảnh, trực tiếp hấp thu hết sức mạnh của huyết ảnh thì Vương Minh lúc này mới hoàn hồn. Gã nhìn về phía Lưu Long, Lưu Long lại không để ý tới gã, tiếp tục làm việc, hưng phấn nói: "Quả nhiên thật sự có Thần Năng Thạch, chẳng qua không nhiều. Lá gan của ba tên này không quá lớn, chỉ tư tàng ba viên, mỗi người một viên. Thổ, Kim, Thủy mỗi loại một viên, xem ra chỉ dám lưu lại một viên Thần Năng Thạch đối ứng."
Trước đó bọn họ thu được 32 viên.
Tăng thêm 3 viên này thì có tổng cộng 35 viên!
Vương Minh khô cằn nói: "Cái kia... Lưu bộ, lần sau... Lần sau giao cho ta việc quét dọn chiến trường là được."
Ta chẳng làm gì hết!
Bây giờ chiến trường cũng không cần quét dọn.
Đột nhiên gã cảm giác mình thật sự vô dụng, tiếp tục như thế, lần sau ăn thịt còn có phần của gã không?
Việc này không thể được!
Lý Hạo đang thôn phệ sức mạnh của ba huyết ảnh, lần này không thấy được Bát Quái Đồ, xem ra Bát Quái Đồ chỉ có thể được nhìn thấy ở Ngân Thành.
Tâm tình của gã không tệ.
Không phải vì giết ba Nhật Diệu Hồng Nguyệt này, cũng không phải một kiếm chém một Nhật Diệu hậu kỳ, mà là bởi vì hắn có cảm ngộ mới với Địa Kiếm Thế. Thử một cái, Lý Hạo phát hiện thế mạnh hơn trước đó rất nhiều.
Quả nhiên những lý luận trước đó của Hồng Nhất Đường rất hữu dụng.
Một kiếm này đã chứng minh tất cả.
"Xử lý sạch sẽ nhanh lên, rời đi!"
Tâm trạng Lý Hạo phá lệ tốt, thừa dịp chiến đấu kết thúc nhanh, tranh thủ đi sớm.
Lưu Long cấp tốc phá hư hiện trường chiến đấu, Vương Minh thấy thế cũng vội vàng gia nhập, giúp đỡ thanh lý.
Rất nhanh, mọi thứ đã được thanh lý khá ổn.
Ba người không nói gì, cấp tốc rời đi.
...
Không bao lâu.
Hách Liên Xuyên mang theo mấy Nhật Diệu đuổi tới, giống như cảm nhận được chút dao động, cấp tốc chạy đến bên này. Hắn nhìn một hồi, khẽ nhíu mày: "Nơi này đã phát sinh chiến đấu, không biết có phải là những người Hồng Nguyệt kia không... Chẳng qua hiện trường đã được dọn dẹp, hẳn là có người chết!"
Hắn cẩn thận cảm ứng một chút, giống như có cỗ kiếm ý, không quá rõ.
"Bộ trưởng, còn tiếp tục tìm không?"
Có người hỏi một câu, Hách Liên Xuyên cũng xử lý xong thi thể Húc Quang mới nhớ tới Hồng Nguyệt còn có vài Nhật Diệu ở đây.
Hầu Tiêu Trần có thể không quan tâm nhưng hắn lại quan tâm.
Nhật Diệu vẫn còn có chút uy hiếp.
Bây giờ đã triệt để vạch mặt với Hồng Nguyệt, Húc Quang cũng giết, thì sao có thể làm cho đối phương rời đi được.
Chỉ là truy lùng cả đường, không đuổi kịp.
Vừa rồi hắn cảm giác bên này có vài động tĩnh nên đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, kết quả đã trễ.
Tam Dương ra tay?
Hắn cũng không quá rõ, cảm giác trước đó hơi giống Tam Dương ra tay.
Đương nhiên thời khắc này Ngân Nguyệt không biết đã ẩn giấu bao nhiêu cường giả, hắn cũng không tiện phán đoán được là ai đã xuống tay. Người chết rất có thể là người Hồng Nguyệt, giai đoạn này, đại khái có người dám ra tay với Hồng Nguyệt.
"Đi, trở về!"
Hách Liên Xuyên không còn truy đuổi, đã lãng phí không ít thời gian. Tiếp theo Bạch Nguyệt Thành mới là trọng điểm, Hầu bộ một thương giết một Húc Quang, tiếp đó không biết còn có bao nhiêu phiền phức phải giải quyết.
...
Đêm nay, trong bình tĩnh mang theo không bình tĩnh.
Cảm giác phong bạo đột kích.
Theo Hầu Tiêu Trần tiến vào Bạch Nguyệt Thành, Bạch Nguyệt Thành cấp tốc tiến vào trạng thái đề phòng tốt nhất. Hổ Dực quân điều động tấp nập, Tuần Kiểm Ti xuất động số lượng lớn trong thành, bắt đầu tuần tra toàn bộ Bạch Nguyệt Thành.
Hành Chính Tổng Thự trái ngược với ngày xưa an tĩnh, đêm nay cũng đèn đuốc sáng trưng.
Hầu Tiêu Trần có thể sẽ phản!
Đây là phán đoán của một số người.
Đương nhiên không thể xác định.