Lý Hạo lại hơi hiếu kỳ, mỉm cười nói: "Ti trưởng, Võ Vệ quân chủ yếu làm gì? Chẳng lẽ vẫn y như năm đó, truy nã bắt giết võ sư làm loạn?"
Có Tuần Dạ Nhân, mà lại đơn độc làm ra Võ Vệ quân... Không đến mức luôn nuôi không công chứ?
"Ngươi đi vào thì biết."
Mộc Sâm nở nụ cười: "Bây giờ nói cũng nói vô ích. Lý bộ phó, ta ủng hộ ngươi, làm rất tốt. Qua hai năm, ta tin tưởng ngươi cũng sẽ là bách phu trưởng, nếu lão sư ngươi trở về... Ta cảm thấy thống lĩnh Võ Vệ quân chính là ông ấy!"
Lý Hạo cười: "Lão sư đại khái không có hứng thú..."
Làm thống lĩnh?
Mọi người đều không được!
Đương nhiên bởi vì thiếu chút nhân tình, không làm được việc đã đáp ứng Hầu Tiêu Trần, lão sư có xác suất lớn sẽ hỗ trợ.
Nhưng đại khái lão sư rất chán ghét thứ gọi là Võ Vệ quân....
Dù sao thanh danh Thiên Tinh Võ Vệ quân năm đó không tốt lắm, người võ lâm rất chán ghét.
Lý Hạo ngược lại không để ý, dù sao Võ Vệ quân cũng được, Tuần Dạ Nhân cũng được, đều y như nhau.
Hầu Tiêu Trần làm ra Võ Vệ quân, có thể đã sớm có ý nghĩ thoát ly hệ thống.
Mặc kệ nó!
Mộc Sâm cũng không còn nói thêm gì, chào hỏi vài câu rồi cất bước rời đi.
...
Chờ ông đi, Lưu Long cau mày nói: "Đừng nghe tên mập này nói những điều này, đều là việc không có yên lòng! Ngươi đi Bạch Nguyệt Thành là chuyện đại khái không có cách nào, ta đi Bạch Nguyệt Thành... Ta sẽ cố hết sức từ chối, ta cũng không muốn đi bên kia!"
Ông vẫn không muốn đi.
Lý Hạo cũng không nói gì, Lưu Long không đi thật ra rất tốt.
Ngân Thành... Lý Hạo không thể cứ vậy rời đi.
Bát Quái, cửa đá, huyết mạch, Hồng Nguyệt...
Ngân Thành có rất nhiều bí mật cần hắn đến đào móc!
Sao hắn có thể từ bỏ Ngân Thành, đi Bạch Nguyệt Thành cũng chỉ là tạm thời tránh đầu sóng ngọn gió thôi, chờ mưa gió qua đi, hắn khẳng định sẽ còn trở lại.
Lưu Long ở lại Ngân Thành thì còn có thể giúp đỡ trông coi di tích.
Nơi đó Lưu Long cũng biết.
...
Một nhóm ba người đi vào lầu chấp pháp.
Lầu chấp pháp an tĩnh dọa người.
Mấy người Lý Hạo rời đi, những người còn lại không nhiều, cũng không có nhiệm vụ gì, giờ phút này gần như họ đều ở tầng hầm tu luyện, trong cao ốc đặc biệt an tĩnh.
Liễu Diễm đại khái chưa trở về, một thân một mình trở về lại không quá an toàn.
Xác suất lớn là nàng đã theo Tuần Dạ Nhân đi Bạch Nguyệt Thành, trước đó không thấy được có thể là bởi vì quá yếu, đã sớm rút lui.
Ba người cũng không lên lầu, đi thẳng đến tầng hầm.
...
Quả nhiên người đều ở đây.
Bao gồm cả hai người Lý Mộng và Hồ Hạo. Bây giờ họ cũng đều ở trong tầng hầm.
Khi Lưu Long đẩy cửa đi vào, đám người đầu tiên là cảnh giác, tiếp đó chính là cực kì vui mừng!
"Lão đại trở về!"
"Bộ trưởng trở về!"
"..."
Bọn họ vội vàng tiến lên, cả đám đều rất hưng phấn, kết quả nhìn một hồi lại không thấy được Liễu Diễm... Sắc mặt bọn họ phai nhạt đi trong nháy mắt.
Lưu Long cười: "Liễu Diễm còn sống, đã đi Bạch Nguyệt Thành, chúng ta về tới trước."
Lời này vừa nói ra, đám người lần nữa vui mừng.
Còn sống là tốt!
Tình cảm của tiểu đội Liệp Ma vẫn rất tốt, cuối cùng Lý Hạo xem như đã gia nhập tiểu đội. Trước đó bọn họ đã cộng sự nhiều năm, xuất sinh nhập tử, ai cũng không hy vọng nhìn thấy đồng đội mất mạng.
Vân Dao cũng đi ra từ phía sau tầng hầm, vẫn như cũ đeo kính mắt.
Nàng nhìn thấy bọn họ, không nhìn nhiều Lý Hạo và Lưu Long, ngược lại nhìn thoáng qua Vương Minh, sắc mặt hơi biến hóa, đã là Nhật Diệu?
Thật nhanh!
Trước khi đi, mặc dù tên Vương Minh này miệng rộng, thế nhưng chưa kịp nói gã đạt tới Nhật Diệu. Bởi vì cùng ngày trực tiếp rời khỏi nhà Viên Thạc, sau khi tên kia đột phá Nhật Diệu thì trực tiếp bế quan tại Viên gia.
"Lưu đội, Tiểu Hạo..."
Vân Dao cũng lên tiếng chào, nghe được tin Liễu Diễm đi Bạch Nguyệt Thành cũng không nói gì, rất an tĩnh.
Lưu Long khẽ gật đầu.
Ông nhìn Vân Dao, cười nói: "Lần này đi di tích thu được không ít năng lượng thần bí hệ Thủy, trở về lại phân cho ngươi một ít..."
"Không cần!"
Vân Dao từ chối: "Chúng ta không có đi theo cực khổ phân phối, không có công lao, lấy năng lượng thần bí của các ngươi không thích hợp."
Lưu Long cũng không nói thêm gì, có đôi khi người của tiểu đội cực kỳ khát vọng năng lượng thần bí, nhưng có lúc cũng rất giảng nguyên tắc. Dưới tình huống không xuất lực thì không quá bằng lòng lấy đồ của người khác.
Liễu Diễm cũng sốt ruột báo thù, chứ nếu không nàng cũng không dám lấy Huyết Thần Tử Lý Hạo cho.
Lúc này, Hồ Hạo bỗng nhiên nói: "Vương bộ... Nhật Diệu rồi?"
Lúc này Vương Minh giống như mới tìm được cảm giác tồn tại, lập tức vui vẻ ra mặt: "Đúng vậy, tấn cấp Nhật Diệu!"
"Thật hả?"
Lý Mộng kinh ngạc, mặt mũi tràn đầy không dám tin: "Nhanh dữ vậy?"
Vương Minh cười ha hả, nói: "Còn khá, bình thường, mới Nhật Diệu sơ kỳ, đại khái còn phải qua mấy ngày nữa mới được trung kỳ, lần này tăng lên không quá lớn."
Đây là tiếng người hả?
Lý Hạo liếc mắt nhìn gã, tên này biểu hiện rất khiêm tốn trước mặt hắn và lão đại, nhưng lần này lại lớn lối.
Chẳng qua... Nhật Diệu quả thật đáng giá để bọn Lý Mộng hâm mộ.
Lần này cuối cùng Vương Minh cũng tìm tới cơ hội trang bức. Trước đó gã bị đả kích không nhẹ, Lý Hạo và Lưu Long đều là Đấu Thiên, mà chiến lực còn mạnh hơn gã, gã không có cơ hội, cũng không tiện trang. Lần này gã gặp được hai Nguyệt Minh, vậy nên không thể kìm được bắt đầu nói khoác!
Sau đó chính là thời gian gã biểu diễn.
Việc nơi di tích được gã nói kinh hồn động phách, tất cả mọi người chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lộ ra một dáng vẻ kinh ngạc.
Hắc giáp đều có thực lực Nguyệt Minh đỉnh phong, thậm chí có thể giết Nhật Diệu.
Đồng giáp là cường giả Nhật Diệu.
Ngân giáp, có thể giết Tam Dương.
Còn có sau cùng hoàng kim giáp...
Nhưng tốt xấu gì tên này cũng biết phân biệt, không nói ra việc giết Trương Đình, Lý Hạo và Lưu Long cũng lười quản.
Cũng không bằng lòng lại nghe những điều này, Lý Hạo đứng dậy, bay thẳng đến phòng nghỉ phía sau.
Hắn chuẩn bị luyện hóa những năng lượng thần bí kia ở ngay đây.
Lão sư không ở nhà, nếu không thì đi nhà lão sư an toàn hơn chút. Chẳng qua bây giờ bên này cũng không tệ, Lưu Long và Vương Minh ở trong di tích bộc lộ không tính mạnh, nhưng trên thực tế, Nhật Diệu là chiến lực đỉnh phong ở Ngân Nguyệt.
Mà lần này chết một nhóm cường giả lớn, thậm chí xuất hiện một vài khu vực siêu năng trống rỗng ở Ngân Nguyệt.
Nếu không phải có rất nhiều cường giả Trung Bộ tới, cộng thêm những cường giả ở hành tỉnh xung quanh nghe tiếng chạy đến thì bây giờ Nhật Diệu đã có thể xông pha.
...
Trong phòng nghỉ.
Rất an tĩnh.
Hiệu quả cách âm không tệ.
Lý Hạo suy nghĩ một chút, quyết định hấp thu thổ năng và kim năng trước. Hai loại năng lượng này hắn hấp thu ít nhất.
Năng lượng thần bí tràn ra, Lý Hạo bắt đầu hấp thu.
Kiếm năng chiết xuất, bây giờ kiếm năng trong tiểu kiếm ngược lại vẫn còn đủ.
Thời gian trôi qua từng chút.
Lý Hạo hấp thu thổ năng, lá lách bắt đầu tăng cường.
Năng lượng nguyên tố Thổ thuần túy không ngừng cường hóa lá lách, liên đới thanh Trọng Thổ chi kiếm trong cơ thể cũng chiếm được chút cường hóa, xiềng xích càng thêm cường đại, khóa chặt Trọng Thổ chi kiếm lại!
Càng là như vậy, càng khó phá thần mà ra!
Thật ra điều này cũng thể hiện nội tình.
Lần này, Lý Hạo cũng hạ quyết tâm, muốn cường hóa ngũ tạng đến 1000 viên, không đủ thì dùng Thần Năng Thạch để hấp thu bổ sung, thẳng đến khi ngũ tạng cân bằng thì hắn mới có thể ra ngoài.
Ba ngày, chăm chú cực kì, hắn đã đáp ứng Hầu Tiêu Trần... Vậy thì phải đi.
Dù sao người đó quá kinh khủng.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, đại huyết ảnh của Húc Quang!
Hầu Tiêu Trần nói cho hắn ăn, kết quả lại không cho nữa, nói hắn không đủ mạnh, chưa hẳn có thể ăn hết... Lý Hạo rất động tâm, đại huyết ảnh Húc Quang nhất định rất bổ!