Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 483 - Chương 483: Lại Là Ta??

Chương 483: Lại Là Ta?? Chương 483: Lại Là Ta??

Thật ra hắn càng muốn mang về Ngân Thành ăn hơn.

Mấy lần trước đó hắn nhìn thấy Bát Quái đều là bởi vì ăn huyết ảnh mới thấy được, huyết mạch nhận lấy kích phát. Có lẽ huyết ảnh có hiệu quả kích phát huyết mạch, nhưng phải cần huyết ảnh rất mạnh.

Lần thứ nhất nhìn thấy, đó là khi thôn phệ huyết ảnh tầm Nhật Diệu đỉnh phong... Khi đó Lý Hạo còn yếu.

Lần thứ hai nhìn thấy, đó là ăn Huyết Thần Tử Nhật Diệu, lần nữa kích phát huyết mạch.

Mà lần thứ hai Lý Hạo có thu hoạch cực lớn.

Hắn thấy được một kiếm kia!

Bây giờ hắn đã lĩnh ngộ kiếm thế. Lý Hạo cảm thấy nếu hắn lại nhìn thêm lần nữa, nếu còn có thể nhìn thấy một kiếm kia thì có lẽ sẽ có thu hoạch khác, thậm chí cảm ngộ càng nhiều, có khi còn lĩnh ngộ kiếm thế khác cũng nên.

Hắn thầm nghĩ những việc này, Lý Hạo cũng không chậm trễ hấp thu chuyển đổi năng lượng thần bí.

Hôm nay hắn không đơn giản chỉ cường hóa nội phủ mà còn đang chăm học Cửu Đoán Kình. Đến bây giờ hắn cũng chỉ có thể sáu điệt, mặc dù rất nhanh, nhưng vẫn kém không ít so với cửu điểm của Lưu Long.

Ba loại bí thuật, Ngũ Cầm Thuật, Cửu Đoán Kình, Vô Ảnh Kiếm, Lý Hạo đều không chuẩn bị từ bỏ cái nào.

Chỉ là giai đoạn bây giờ có quá nhiều chuyện cần hắn làm, phương diện có thể tăng lên rất nhiều. Trong lúc nhất thời cũng không có nhiều thời gian nghiên cứu từ từ như trước đó.

Trong phòng nghỉ, từng luồng năng lượng bị hắn hấp thu.

Toàn bộ tầng hầm cũng vì hắn tu luyện nên đã dẫn đến năng lượng thần bí tràn lan, năng lượng thần bí tràn ngập toàn bộ tầng hầm. Lần này, những người khác cũng không tán gẫu nữa, tận dụng thời gian, mỗi người bắt đầu tu luyện.

Năng lượng thần bí tràn lan, không tận dụng thời gian hấp thu thì rất nhanh đều sẽ tiêu tán trong không trung.

Lưu Long, Vương Minh đều có thu hoạch, thấy Lý Hạo cũng tận dụng như thế thì hai người cũng không chậm trễ, tự mình bắt đầu bế quan tu luyện, tiêu hóa thu hoạch lần này đoạt được trong di tích.

...

Cùng lúc đó.

Bạch Nguyệt Thành.

Trải qua một đêm, việc của Hầu Tiêu Trần đã hoàn toàn truyền ra.

Nam thành, tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Hôm nay Tuần Dạ Nhân ra vào đều hơi gấp gáp, trong sự gấp gáp lại có thêm chút tự hào và kiêu ngạo, hiển nhiên chuyện lúc trước cũng truyền ra bên phía Tuần Dạ Nhân ở đây.

Lão đại nhà mình dùng một thương giết cường giả đỉnh cấp trong truyền thuyết, đơn giản khiến người ta khó tin.

Thế nhưng chính vì vậy, để trên dưới Tuần Dạ Nhân càng thêm sùng bái Hầu Tiêu Trần.

Đương nhiên việc này cũng đại biểu nguy hiểm.

Bởi vì người Hầu Tiêu Trần giết là nhân vật cấp bậc trưởng lão của Hồng Nguyệt, Tử Nguyệt thoát đi, Hồng Nguyệt sẽ còn phái người đến nữa không?

Người tới sẽ có thực lực gì?

Trong Thất Nguyệt, Tử Nguyệt yếu nhất, sáu người khác đều không yếu, Ánh Hồng Nguyệt càng mạnh đến đáng sợ.

Dưới tình huống này, mọi người khó tránh khỏi hơi lo lắng.

Lầu nhỏ tổng bộ, lầu nhỏ không cao.

Hách Liên Xuyên đang tính sổ sách, tính được mất khi tiến vào di tích lần này và thống kê, phân phối những thứ như chiến lợi phẩm, nhân số hi sinh, chiến công.

Hắn đang viết thì cửa bị đẩy ra.

Cũng chỉ có số ít người dám trực tiếp đẩy cửa vào bên Tuần Dạ Nhân. Hầu Tiêu Trần nói đang chữa thương, bế quan không ra, hiển nhiên người tiến vào lúc này chỉ có Ngọc tổng quản.

Hách Liên Xuyên không cần nhìn cũng biết, ngẩng đầu nhìn lên, đau đầu nói: "Lại có việc hả?"

Ngọc tổng quản tới đây thì bình thường không có chuyện tốt.

Có chuyện tốt thì người ta đã trực tiếp đi tìm Hầu Tiêu Trần.

Trên mặt Ngọc tổng quản lộ ra chút mỉm cười thản nhiên nhưng rất nhanh đã biến mất, mở miệng nói: "Có việc, người bên Hành Chính Tổng Thự tới, hi vọng có thể nói chuyện, tứ phương hội đàm! Chúng ta, Tuần Kiểm Ti, trú quân, Hành Chính Tổng Thự... Bộ trưởng đang chữa thương, cho nên chỉ có thể để ngươi đi đàm luận."

"..."

Hách Liên Xuyên im lặng, ta đi?

Ta đi để làm gì!

Chẳng lẽ ta có thể làm chủ hay sao?

Sau đó Ngọc tổng quản tiếp tục nói: "Còn nữa, gần đây có khá nhiều người tới, Ngân Nguyệt lại hơi rung chuyển. Mặc dù tập kích quy mô lớn không nhiều, nhưng vài Siêu Năng Giả, võ sư liên tiếp ra tay thì cũng thường xuyên tạo thành chút tổn thương... Có vài cường giả, cần ngươi đến giải quyết."

"Mặt khác, có một nhóm võ sư hội tụ Bạch Nguyệt Thành, hy vọng có thể gặp Viên Thạc một lần. Không gặp được Viên Thạc thì gặp Lý Hạo một lần!"

"Bao quát một vài tổ chức, thế gia ở Trung Bộ, thậm chí bao gồm cửu ti, giờ đây đều có người đến, hi vọng nhìn Lý Hạo một chút, nói chuyện vấn đề Huyết Thần Tử và bí mật Uẩn Thần."

Đầu Hách Liên Xuyên sắp phát nổ!

"Còn gì nữa không?"

"Còn!"

Ngọc tổng quản lần nữa lộ ra một nụ cười, rất nhanh tiêu tán: "Phía trú quân, Hổ Dực quân hi vọng điều Lý Hạo qua..."

"Vô nghĩa!"

Điều khác hắn không thể làm chủ nhưng điều này thì hắn có thể, hắn trực tiếp từ chối: "Để Hồ Định Phương tắm một cái rồi đi ngủ đi!"

Nói xong, hắn vừa cười nói: "Có phải tên Hồ Định Phương này cũng muốn hỏi về việc Uẩn Thần không?"

"Chuyện này hắn không nói, khó nói được."

Ngọc tổng quản bình tĩnh nói: "Huống chi, có phải Lý Hạo nhất định sẽ biết không? Còn nữa, trước đó Trần Ngọc Hoa đi Hoành Đoạn hạp cốc... Chưa hẳn không biết bí mật Uẩn Thần, cho nên xác suất lớn cũng không phải vì việc này."

Trần Ngọc Hoa đi Hoành Đoạn hạp cốc?

Hách Liên Xuyên suy nghĩ, không nói thêm gì nữa. Có lẽ Viên Thạc đã thật sự gặp người đồ đệ này, đương nhiên, mặc kệ có gặp hay không, hắn lười quản.

Trực tiếp từ chối, hắn cũng không nhắc lại việc này, đau đầu nói: "Có không ít việc, Hầu bộ cũng không cho điều lệ cụ thể, ta cũng không tiện xử lý."

"Lúc Hầu bộ bế quan có nói... Ngươi tùy ý!"

Tùy ý?

Có ý gì?

Ngọc tổng quản nói thẳng thắn hơn: "Chính là ngươi đồng ý cũng được, không đồng ý cũng được, thật ra cũng không sao. Là chuyện tốt thì bộ trưởng sẽ nhận! Là chuyện xấu thì ngươi ra ngoài gánh trách nhiệm, cùng lắm thì mất chức, ai còn có thể giết Tam Dương như ngươi nữa? Cho nên... Tùy ý!"

Má!

Hách Liên Xuyên thật sự muốn mắng chửi người, đã hiểu.

Lão Hầu lại có tâm tư này, thật mẹ nó... Không biết xấu hổ.

Dù sao đến lúc đó đều là hắn đáp ứng, đâu liên quan gì Hầu Tiêu Trần.

Hắn mặt đen lại, cũng không nhiều lời, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Đúng rồi, ta quên nói, trước đó Lý Hạo nói chúng ta cần phải nhanh chóng thỏa mãn điều kiện đã đồng ý cho hắn! 5000 viên năng lượng thần bí."

"A, bộ trưởng đã đề cập qua việc này, năng lượng thần bí hết rồi, mấy ngày nay hắn đang áp súc Huyết Thần Tử kia, xem như gán nợ. Một Huyết Thần Tử cấp Húc Quang cũng không phải chỉ có mỗi 5000 viên năng lượng thần bí... Bây giờ vô số cường giả đều đang thu mua Huyết Thần Tử, Lý Hạo hẳn sẽ không có ý kiến."

Được!

Hách Liên Xuyên chỉ có thể nói thế. Lão Hầu quả nhiên đa mưu túc trí, thứ này đại khái vốn hắn đã chuẩn bị cho Lý Hạo, nhưng bây giờ lấy ra gán nợ... Lý Hạo cũng không có lời nào để nói.

Về phần Lý Hạo lựa chọn thế nào...

Hắn đặt mình vào Lý Hạo, xác suất lớn sẽ chọn Huyết Thần Tử cấp Húc Quang, thứ này thật sự không rẻ, đương nhiên cũng mua không được.

Toàn bộ Hồng Nguyệt cũng chưa chắc có bao nhiêu Huyết Thần Tử cấp Húc Quang.

Nói đúng thì năng lượng thần bí đạt được cũng dễ dàng, Huyết Thần Tử thì bỏ qua lần này, chưa chắc có lần sau.

Hách Liên Xuyên nói xong việc này, lại nói: "Không có người Tổng bộ đến hả?"

Ngọc tổng quản trong lúc mơ hồ lộ ra chút vẻ trào phúng, rất nhanh tiêu tán: "Có tới hay không chẳng lẽ ngươi không rõ? Chẳng qua hôm nay chưa chắc sẽ xuất hiện, ngày mai, chậm nhất ngày mai, đại khái sẽ tới, ngươi tiếp đãi là xong!"

Lại là ta?

Hách Liên Xuyên rất muốn khóc, hắn không muốn tiếp việc rắc rối này.

Bình Luận (0)
Comment