Tòa lầu nhỏ của Tuần Dạ Nhân tổng cộng có 6 tầng.
Hầu Tiêu Trần ở tầng thứ sáu.
Phòng làm việc của Hách Liên Xuyên ở tầng thứ năm, tầng thứ năm cũng còn phòng làm việc của 4 bộ phó khác, nhất trưởng ngũ phó. Lý Hạo nhận biết 2 trong số 4 người khác, đó là Chu bộ hệ Kim và Hà bộ hệ Thủy.
Chẳng qua những người này bình thường đều không ở tổng bộ.
Hách Liên Xuyên là đệ nhất phụ tá, những việc Hầu Tiêu Trần không quản thì hắn chính là người chủ sự. Cho nên thật ra tầng 5 cũng là nơi một mình hắn thường trú.
Hách Liên Xuyên và Lý Hạo lên lầu, vừa lên lầu vừa mở miệng: "Ngươi thấy tầng 1 rồi đó, đó chính là đại sảnh tiếp khách. Tầng 2 là phòng hồ sơ. Lầu 3 là phòng tài vụ. Tầng 4 là nơi nghỉ ngơi của bí thư, lái xe làm việc, tầng 5, 6 là phòng làm việc..."
Lý Hạo nghe bố cục tòa nhà, hơi cổ quái: "Vậy... Những người khác đâu?"
Trách không được nơi này rất nhỏ.
Hồ sơ, tài vụ, bí thư, bộ trưởng, phòng làm việc, trừ mấy chỗ đó ra thì nơi này chẳng có gì cả?
"Bọn họ đều có các nhiệm vụ, chẳng lẽ mỗi ngày Tuần Dạ Nhân đều ở mãi trong nhà?"
Hách Liên Xuyên cười nói: "Bạch Nguyệt Thành có nhiều chuyện, dân số đông, Tuần Dạ Nhân cũng phải đi tuần phòng. Nơi này là khu làm việc tổng bộ, Tuần Dạ Nhân không có chuyện gì thì về nhà cũng được, đi Tuần Kiểm Ti cũng được, bên Tuần Kiểm Ti cũng có nơi Tuần Dạ Nhân nghỉ ngơi. Thật ra bên tổng bộ quản lý không tính nghiêm ngặt, không cần đi làm quẹt thẻ, nghe nói ngươi ở Ngân Thành mỗi ngày đều quẹt thẻ đi làm, quá hiếm thấy!"
Đều là Siêu Năng Giả, ai sẽ bằng lòng bị hạn chế như vậy?
Cho nên Tuần Dạ Nhân quản lý rất thoải mái.
Trừ nhiệm vụ khẩn cấp thì hoàn thành một vài nhiệm vụ định kì bình thường là được. Lý Hạo quẹt thẻ đi làm, điều này cũng hiếm thấy trong toàn bộ hệ thống Tuần Dạ Nhân.
Được rồi!
Lý Hạo cũng không nói thêm gì, Tuần Dạ Nhân Ngân Thành tận trung với cương vị công tác, mỗi ngày đều ở trong lầu chấp pháp, gần như không ai về nhà, nhưng lúc này về nhà ngược lại là trạng thái bình thường.
Đi một hồi, đã đến tầng 5.
Nhìn một cái từ giữa thang lầu ra,... Thật sự không lớn.
Cả tầng lầu cũng chỉ có mấy cái phòng làm việc, ngoài ra thì chẳng có gì nữa.
Lý Hạo nhìn thoáng qua mấy phòng làm việc khác, hình như chỉ có một gian có người, còn lại đều trống không.
Phòng làm việc của Hách Liên Xuyên ở tầng cuối cùng.
Hắn dẫn theo Lý Hạo đi vào trong, Hách Liên Xuyên chỉ trên đầu: "Hầu bộ đang làm việc ở phía trên, một mình hắn chiếm một tầng lầu. Nơi của hắn xa hoa hơn ta nhiều, còn có cả phòng nghỉ, ta không có."
Lý Hạo xấu hổ, nói nhỏ: "Tuần Dạ Nhân Ngân Thành của chúng ta, 9 người ở cùng một tòa nhà!"
Thật sự đồng tình ngươi!
Phòng làm việc của hắn ở Ngân Thành cũng có phòng nghỉ.
Đáng thương Hách bộ, ngay cả phòng làm việc cũng rất nhỏ.
Còn không lớn như phòng làm việc của hắn ở Ngân Thành!
Hách Liên Xuyên cười ha hả nói: "Bạch Nguyệt Thành tấc đất tấc vàng, tiết kiệm một chút, dù sao tiền của không dư dả. Ở Ngân Thành, 3000 tinh tệ chỉ đủ mua một mét vuông, phòng ốc như vậy là tính hạng sang, tại Bạch Nguyệt Thành, thêm vào một số không ở cuối, vừa vặn gấp 10 lần!"
3 vạn một mét vuông?
Lý Hạo suy nghĩ, tán đồng gật đầu: "Thật quý, trách không được tổng bộ cũng nhỏ như vậy."
Tiền lương trung bình của người Ngân Thành là một tháng hơn một ngàn.
Phải làm ba năm mới có thể mua một mét vuông phòng ở tại đây, đầu năm nay, phòng ở cũng mua không nổi.
Nói đến đây, Lý Hạo vừa đi theo tiến vào phòng làm việc, vừa lên tiếng nói: "Hách bộ, lúc ta ở Ngân Thành có cấp bậc là tuần sát sứ, đương nhiên chỉ là tuần sát sứ cấp thấp. Theo lý thì lần này ta tới Bạch Nguyệt Thành hẳn có thể tăng một cấp đúng không? Là tuần sát sứ cao cấp hay tuần thành sứ?"
Thật ra Hách Liên Xuyên rất khó chịu, phối hợp đi đến bàn làm việc của mình trước.
Hắn nhìn thoáng qua Lý Hạo, thật lâu sau mới thở dài, nói: "Ngươi giả bộ hay thật lòng vậy?"
Lý Hạo cười: "Điều này có gì có thể giả bộ đâu, đương nhiên là thật!"
Thăng quan thì làm sao không cần?
Còn giả bộ chi nữa, có được gì đâu.
Hách Liên Xuyên im lặng một hồi rồi nói: "Nói thật, không có bao nhiêu người Tuần Dạ Nhân quan tâm cấp bậc đâu."
"Đó là bởi vì bọn họ không có kiến thức!"
Lý Hạo nói chuyện cũng không khách sáo: "Cấp bậc trọng yếu biết bao nhiêu! Bây giờ vương triều vẫn là vương triều, cửu ti vẫn là cửu ti, một ngày vương triều và cửu ti còn tồn tại, thì cấp bậc không quan trọng trong mắt mọi người đều cực kỳ trọng yếu! Vương triều đẳng cấp sâm nghiêm, ngươi là một tuần sát sứ mà lại chống đối tuần thành sứ thì ngươi đã phạm thượng... Dù cho thực lực ngươi mạnh thì vậy cũng không đúng, liền nhìn người khác quan tâm không cần thiết."
"Cũng theo đạo lý này, nếu một tuần kiểm chống đối ta, coi như ta dùng một quyền đấm chết hắn… thì sau đó cũng có thể quang minh chính đại báo cáo cho các bộ phận của vương triều rằng người này phạm thượng, phải giết. Lúc đó ta không những vô tội mà còn có công!"
"Chỉ cần vương triều còn nhận quy củ này thì khi nó còn chưa sụp đổ, thì sẽ không ai có lý tìm ta gây chuyện... Điều kiện tiên quyết là, chúng ta còn ở trong hệ thống này!"
Hách Liên Xuyên cười, lần này cười thật.
Hắn ra hiệu Lý Hạo ngồi xuống, gật đầu, nở nụ cười: "Ý nghĩ không tệ! Không thể không nói, rất có đạo lý, chỉ là bây giờ mọi người coi quyền không quan trọng, nhìn thực lực nhiều hơn."
"Đó là bởi vì bây giờ mọi người vẫn còn trong giai đoạn chém chém giết giết."
Lý Hạo cũng cười nói: "Chờ đến ngày nào đó thiên hạ thái bình, tự nhiên sẽ dần dần dung nhập hệ thống."
"Tiểu tử ngươi thật sự là một người mê làm quan..."
Bây giờ Hách Liên Xuyên cười rất vui vẻ, có đôi khi Lý Hạo rất thú vị.
"Vậy ngươi nói xem, ngươi muốn làm gì?"
"Tuần thành sứ!"
Lý Hạo cũng không khách khí: "Tuần thành sứ có hai các loại, một loại là như Lưu Long bộ trưởng - tuần thành sứ cấp thấp, Hoàng Vân Hoàng tiền bối bọn họ cũng thế, còn loại còn lại là bộ trưởng ngài - tuần thành sứ cấp cao. Ta chỉ cần tuần thành sứ cấp thấp là được rồi... Nếu vậy, xét theo địa vị, toàn bộ hệ thống Tuần Kiểm Ti Ngân Nguyệt, trừ 6 bộ trưởng ra thì không ai có thân phận cao hơn ta."
6 bộ trưởng, 5 người trong số đó đều là tuần thành sứ cấp cao.
Về phần Hầu Tiêu Trần phía trên, hắn người cao hơn một bậc.
Đến một bậc này, trong hệ thống Tuần Kiểm Ti được xưng là tuần phủ, phủ an nguy một tỉnh, phủ nhân dân một tỉnh.
Cấp độ này đã có thể xem như Đại tướng nơi biên cương.
Toàn bộ Ngân Nguyệt cũng chỉ có nhân vật đầu não của tứ đại cơ cấu là người thuộc giai tầng này.
Hách Liên Xuyên cứ nhìn Lý Hạo như thế.
Tiểu tử này vẫn nghĩ rất nhiều.
Hắn nhìn Lý Hạo một hồi rồi cười nói: "Tuần thành sứ thì cũng được thôi. Dưới tình huống bình thường thì yêu cầu cơ bản đều là Đấu Thiên hoặc Nhật Diệu, lúc ấy Lưu Long là trường hợp đặc biệt, thủ lĩnh của cả Ngân Thành cho nên mới đặc biệt tấn cấp."
"Ngươi thì sao?"
Hắn nhìn Lý Hạo, Lý Hạo cười nói: "Ta cảm thấy ta có thể đánh một trận với Vương Minh cấp Nhật Diệu."
"Ngươi đó!"
Hách Liên Xuyên cười ha hả: "Được rồi, ta làm một báo cáo cho ngươi, việc này cần bộ trưởng phê duyệt, ta không có tư cách này."
Quả nhiên Vương Minh nói rất đúng.
Có chuyện thì tìm Hách Liên Xuyên, nhưng người này không nhất định sẽ làm thành, chẳng qua gần như đều sẽ đáp ứng.
Dù sao có việc thì đẩy lên đầu Hầu Tiêu Trần là được.