Hách Liên Xuyên cũng không tiếp tục đề tài này, mở miệng nói: "Về việc của Hồ Định Phương, ngươi đã đoán được một chút, đúng không?"
"Ừm, sư tỷ ta, vợ hắn, đúng không?"
"Thông minh!"
Hách Liên Xuyên gật đầu: "Vậy ngươi nghĩ thế nào? Người sư tỷ kia của ngươi sống không tệ trong Hổ Dực quân, Hồ Định Phương rất ỷ vào nàng, cũng rất nghe lời nàng, nàng hi vọng ngươi đi Hổ Dực quân, ở đó an toàn hơn chút."
"Nói thật, quả thực an toàn hơn chút, trừ khi Hổ Dực quân bị tiêu diệt."
Hách Liên Xuyên cũng không giả bộ ngớ ngẩn: "Nhưng ngươi đi Hổ Dực quân, vậy ngươi gần như chính là chim tước nhỏ nuôi trong nhà, người sư tỷ kia của ngươi... Nói thật, nàng không hiểu võ sư! Thiên phú nàng rất tốt, nhưng nàng không tính là võ sư đúng nghĩa, nàng không rõ một khi võ sư bị nuôi nhốt thì gần như đã bị phế đi hơn phân nửa!"
Hách Liên Xuyên nghiêm mặt nói: "Ngươi muốn đi không?"
"Không muốn!"
Lý Hạo lắc đầu, suy tư một chút lại nói: "Huống chi lão sư chưa bao giờ để cho ta đi tìm sư tỷ. Hồ Định Phương biết Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, không phải lão sư truyền mà là do sư tỷ tự truyền thụ, điều này đã vi phạm với quy củ võ lâm! Không thanh lý môn hộ thì đại khái đều do lão sư không nỡ ra tay độc ác… Sao lúc này ta có thể trái ý với lão sư được."
"Đoán được."
Hách Liên Xuyên đứng dậy, mở cửa sổ, một cơn gió màu xanh lá phất qua, hắn cũng thở hắt ra.
"Hỏi ngươi một lần nữa, ngươi muốn trở thành Siêu Năng Giả hay một mực đi trên con đường võ sư? Điều này cũng có trợ giúp đối với sắp xếp tiếp theo của ngươi."
"Đường võ sư!"
Lý Hạo trực tiếp thống khoái: "Lão sư ta là võ sư Uẩn Thần, ta không lên tới được Uẩn Thần thì sẽ không cân nhắc siêu năng."
"Vậy là tốt rồi!"
Hách Liên Xuyên cười: "Sắp xếp cụ thể với người thì còn phải xem Hầu bộ trưởng, ta chỉ sớm tiết lộ cho ngươi chút thôi. Nếu ngươi kiên trì đi con đường võ sư, xác suất lớn sẽ đi Võ Vệ quân, bên phía Võ Vệ quân đều là võ sư!"
"Điều này bây giờ chưa cần nghĩ đến. Mặt khác, có rất nhiều người muốn gặp ngươi, ngươi có ý nghĩ gì không?"
Lý Hạo suy tư một hồi: "Có thể sắp xếp một hội gặp mặt võ sư, mời một vài Phá Bách viên mãn hoặc võ sư Đấu Thiên gặp mặt, không cần có quá nhiều người. Ta sẽ trả lời bọn họ một vài vấn đề, về phần bọn họ có tin ta hay không thì mặc kệ."
"Ừm, trừ võ sư, còn có người muốn gặp ngươi..."
Lý Hạo hỏi: "Hành Chính Tổng Thự hay là người ở phía trên?"
"Người ở phía trên."
Lý Hạo cân nhắc một phen rồi nói: "Người ở phía trên thì tốt hơn vẫn không nên đắc tội, xác suất lớn là vì việc của bát đại gia, nhưng điều này ta không quá rõ... Gặp mặt thì có thể gặp, nhưng cần phải có người đi theo giúp ta gặp, Ngọc tổng quản đi!"
"Ta không được hả?"
Hách Liên Xuyên cũng tức giận cười: "Vì sao muốn Ngọc tổng quản đi cùng ngươi?"
Lý Hạo không nói lời nào.
Bởi vì ngươi quá yếu!
Người ở phía trên muốn gặp mình, Lý Hạo cũng không muốn suy đoán sẽ là kết quả gì. Hắn chỉ cần biết, vào thời khắc mấu chốt, Ngọc tổng quản là Húc Quang, rất mạnh, như vậy là đủ rồi.
Trở mặt thì cũng có sức mạnh trở mặt.
Còn Hách Liên Xuyên... Chưa chắc có sức mạnh này.
Lúc này Hách Liên Xuyên cũng muốn nghĩ, đột nhiên tự cười, cười một hồi lại nói: "Lý Hạo, đầu óc ngươi ngược lại rất linh hoạt. Vốn ta còn nghĩ ngươi mới đến nên không biết ứng phó với những tình huống này ra sao, xem ra ngươi đã cân nhắc rồi."
Lý Hạo gật đầu.
Nhất định!
Huống chi hắn cũng không quá lo lắng, vì sau lưng hắn còn có Hầu Tiêu Trần.
Coi như cức phương muốn ăn hắn thì cũng phải nhìn phản ứng của Hầu Tiêu Trần.
Nghĩ đến đây, Lý Hạo chủ động nói: "Hách bộ, khi nào ta có thể gặp Hầu bộ?"
"Gấp như vậy làm gì?"
"Có việc muốn nói với Hầu bộ. Hách bộ... Chưa hẳn có thể làm chủ."
Hách Liên Xuyên tức giận cười: "Nói thử xem có việc gì mà ta không cách nào làm chủ?"
"Nhiều!"
Lý Hạo tuyệt không khách sáo: "Ta đến Bạch Nguyệt Thành, không có quá nhiều yêu cầu, cũng không có tư cách có yêu cầu gì. Nhưng nếu để cho ta tới Bạch Nguyệt Thành, không phải là để cho ta đánh xì dầu, ngài cũng nói võ sư không phải nuôi nhốt mà thành được!"
"Cho nên ta có suy nghĩ của mình."
"Thứ nhất, ta muốn quyền chấp pháp!"
Lý Hạo bình tĩnh nói: "Phàm là Siêu Năng Giả, võ sư bên ngoài hệ thống Tuần Dạ Nhân thì ta đều có quyền chấp pháp. Nếu ta cảm thấy đối phương sẽ sinh ra uy hiếp với ta hay với sự yên ổn của xã hội thì ta có quyền đánh chết đối phương. Mà tất cả những điều này cần toàn bộ hệ thống Tuần Dạ Nhân gánh chịu hậu quả, chứ không phải cá nhân ta!"
Quyền chấp pháp!
Ánh mắt Hách Liên Xuyên khẽ động.
"Thứ hai, ta cần quyền được miễn! Nói đơn giản thì toàn bộ hệ thống, phía chính phủ, trừ Tuần Dạ Nhân ra, trừ Hầu bộ và Hách bộ ra thì những người khác, bất kỳ ai cũng không có quyền tiến hành can thiệp vào việc của ta, cũng không có quyền xử phạt ta! Ta có quyền lợi không để cho bất kì ai ngoài hai bộ trưởng chỉ lệnh!"
"Thứ ba, ta cần quyền lợi với xứng đôi tuần thành sứ. Dựa theo quy củ của Tuần Kiểm Ti và Tuần Dạ Nhân, một khi phát sinh tình huống khẩn cấp thì ta có quyền điều động tất cả nhân viên bốn phía của hệ thống Tuần Kiểm Ti và Tuần Dạ Nhân. Chỉ cần cấp bậc thấp hơn hoặc ngang cấp ta, thì trong lúc lâm thời chiến quản, ta đều có quyền điều động bọn họ, ra lệnh cho bọn họ!"
Hách Liên Xuyên im lặng không nói.
Hắn không nghĩ tới Lý Hạo vừa đến đã muốn ba quyền lợi... Nhưng điều này quả thực không phải hắn có thể quyết định, điều này cần Hầu Tiêu Trần mới có thể trả lời.
Hắn nhíu mày: "Ta nghĩ ngươi tới đây sẽ chọn khiêm tốn, hoặc dù có làm vài chuyện thì cũng âm thầm tiến hành. Nhưng nghe ý ngươi, ngươi giống như còn có vài ý khác đúng không?"
Lý Hạo gật đầu: "Đương nhiên là có vài ý nghĩ, ta không thể tới làm bài trí được. Khiêm tốn thì khiêm tốn, nhưng khiêm tốn là vì có sức mạnh mới có thể khiêm tốn, ta không có sức, cho nên ta cần trong bộ giao phó cho ta chút sức mạnh."
"Ngươi cảm thấy Hầu bộ sẽ đồng ý?"
Hách Liên Xuyên cười: "Ta ngược lại không có ý kiến, nhưng ngươi vừa đến đã há miệng muốn quyền, dựa vào cái gì?"
"Dựa vào cái gì?"
Lý Hạo suy tư một chút, mở miệng nói: "Bằng ta bây giờ có chỗ đáng giá để Hầu bộ xem trọng. Hầu bộ điều ta tới, một mặt là bởi vì lão sư ta, mặt khác là bởi vì ta!"
Chính ngươi?
Hách Liên Xuyên rơi vào trong trầm tư.
Lý Hạo... Phải chăng đã bước vào Đấu Thiên?
Nếu đã bước vào Đấu Thiên, Lý Hạo lại biết được Uẩn Thần chi pháp, có lẽ tên này thật sự có hi vọng Uẩn Thần rất nhanh.
Đương nhiên, thật ra Hách Liên Xuyên cũng không phải quá để ý việc Lý Hạo bước vào Đấu Thiên.
Chẳng qua nếu bước vào Uẩn Thần, dù kém xa Viên Thạc nhưng khi đó Lý Hạo cũng có sức mạnh của Tam Dương, điều này cũng không thể khinh thường. Một võ sư Uẩn Thần đáng tiền hơn so với một Tam Dương nhiều.
"Được, ta cũng sẽ chuyển đạt cho Hầu bộ những điều này!"
Hách Liên Xuyên nói lời này.
Tiếp theo hắn cười nói: "Ngươi cái tên này, ngược lại có chủ ý, vốn ta còn cảm thấy ngươi chưa hẳn bằng lòng giúp ta vài chuyện nhỏ, bây giờ xem ra vấn đề không lớn."
"Hách bộ cần ta hỗ trợ hả?"
Lý Hạo bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt khó khăn: "Thực lực của ta yếu ớt..."
"Chờ một chút!"
Hách Liên Xuyên khoát tay: "Hãy nghe ta nói hết! Ta bây giờ cần kỹ thuật diễn cao siêu này và biểu cảm thật thà của ngươi, để cho người ta thấy ngươi là người thành thật, chất phác vô cùng, là một thanh niên chưa thấy việc đời."
Lý Hạo ngượng ngùng, nói ai vậy?