Thời khắc này, Lý Hạo bắt đầu suy nghĩ rốt cuộc Hầu Tiêu Trần có biết việc người này làm hay không. Tùy tiện giết một Tuần Dạ Nhân cấp trên là rất phiền phức, dù đối phương có hành tung quỷ dị thì cũng có thể đưa tới vài phiền toái.
Đương nhiên không có quan hệ gì với ta!
Ta chính là một người vô tội bị hại!
Ngẫm lại, Lý Hạo còn cảm thấy rất kích thích, ngày đầu tiên hắn đến tiểu đội Liệp Ma chính là làm mồi nhử.
Hiện giờ hắn tới Bạch Nguyệt Thành, ý của Hách Liên Xuyên cũng rất rõ, Hách Liên Xuyên muốn hắn làm mồi nhử.
Thật ra Lý Hạo thật thích.
Rất yên lặng, khiêm tốn cực kì... Vậy đến đây có ý nghĩa gì?
Đương nhiên muốn tìm vài chuyện để làm, tốt nhất làm vài việc tốt, thậm chí tự tham dự một vài trận chiến đấu, vậy mới có cơ hội cảm ngộ các thế khác.
Một mực được bảo hộ, nếu Hầu Tiêu Trần thật sự thiếp thân bảo hộ hắn thì Lý Hạo còn không vui đâu.
Có thể tìm một vài việc để làm, cuối cùng còn tự xóa sạch liên hệ giữa mình với việc này, việc này rất phù hợp với khẩu vị của Lý Hạo.
Hai người có thể nói, ăn nhịp với nhau!
"Được chưa, vậy chỉ nói đến đây."
Hách Liên Xuyên lại nói: "Ta đi xem thử Hầu bộ đã xuất quan chưa, nếu xuất quan thì để ngươi gặp một lần, nếu chưa thì ta không có biện pháp lấy ban thưởng 5000 viên của ngươi tới được. Đúng rồi, Hầu bộ có ý là đổi ban thưởng thành Huyết Thần Tử cấp Húc Quang kia, ngươi đồng ý không?"
Lý Hạo hơi nhướng mày.
Rất nhanh, hắn gật đầu: "Có thể!"
Huyết Thần Tử cấp Húc Quang... Hắn còn tưởng rằng không thể lấy được, xem ra không có hy vọng.
Không sao, đổi huyết ảnh Húc Quang cũng được.
Bây giờ Lý Hạo cần thứ này, cường hóa chỉnh thể.
Rất tốt!
Huyết ảnh cường hóa nhục thân và nội kình. Lúc này Lý Hạo cần bảo vật, ngũ tạng hắn đã rất mạnh mẽ, nhưng nhục thân vẫn còn hơi yếu, hắn cũng đang chuẩn bị lấy chút năng lượng thần bí hệ Lôi và hệ Phong.
Huyết ảnh có một chỗ tốt, đó là tiêu hao kiếm năng cực ít, không giống năng lượng thần bí, cần rất nhiều kiếm năng mới rút ra được.
Huyết ảnh thậm chí không cần kiếm năng cũng có thể hấp thu tiêu hóa.
"Vậy thì nói đến đây... Mặt khác, nơi ở sắp xếp cho ngươi, ta đã xem qua rồi, sắp xếp đối diện nhà ta đi. Một mặt là để thuận tiện chăm sóc ngươi, một mặt cũng thuận tiện cho ta tùy thời xuất hiện trước mặt ngươi, không lộ vẻ đột ngột!"
"Nhà Hách bộ ở đâu?"
"Không tính xa, cách tổng bộ Tuần Dạ Nhân 10 dặm, rất gần, ngươi là võ sư, đi bộ nửa giờ thì dư sức."
10 dặm quả thực không xa.
Mà lộ trình 10 dặm cũng có thể thu hút sự chú ý và quan tâm của không ít người, suốt ngày đợi tại tổng bộ thì coi như có người có tâm tư thì cũng không dám tùy tiện hành động.
...
Nói chuyện với Hách Liên Xuyên một hồi, Lý Hạo một mình đi xuống.
Dưới lầu.
Có không ít người quay quanh Vương Minh, đang nghe gã khoác lác. Lần này xem như tên này hoàn toàn bại lộ thực lực Nhật Diệu của mình.
Nhìn thấy Lý Hạo xuống lầu, Vương Minh lập tức cười nói: "Lý Hạo xuống, Hách bộ sắp xếp thế nào?"
"Vẫn chưa sắp xếp, chờ Hầu bộ xuất quan rồi sắp xếp tiếp."
Lý Hạo cười: "Chẳng qua Hách bộ nói, vì chăm sóc ta nên sắp xếp chỗ ở của ta đối diện nhà hắn. Vương bộ, ngươi biết chỗ đó không?"
"Ta biết!"
Vương Minh gật đầu: "Ta còn từng đi qua đó mà, nơi đó thật ra là kí túc xá của Tuần Kiểm Ti. Trước kia chúng ta đều thuộc Tuần Kiểm Ti, đó là nơi rất tốt, rất an toàn."
Lúc này, có một người đứng cạnh Vương Minh mở miệng hỏi: "Lý tuần sát, ngươi và Hách bộ là thân thích hả?"
Lý Hạo cười: "Không phải, chẳng qua Hách bộ đi Ngân Thành và đã có quan hệ rất tốt với sư phụ ta, cho nên cũng để ý ta nhiều hơn một tí. Cộng thêm bây giờ ta có vài phiền phức trên người nên Hách bộ cũng chăm sóc nhiều hơn mấy phần, mọi người cũng đừng hiểu lầm!"
Nói xong hắn lại nói: "Ta mới đến, hoàn toàn không biết gì về Bạch Nguyệt Thành cả, chờ ta dàn xếp lại xong, ta xin mời chư vị tiền bối ăn cơm!"
Lý Hạo rất khách sáo, cũng rất nhiệt tình, nụ cười đặc biệt thân thiện.
"Hẳn chúng ta nên bày tiệc mời khách cho ngươi mới đúng... Chẳng qua quả thực tàu xe mệt mỏi, chờ thêm rồi chúng ta sẽ sắp xếp!"
"..."
Đám người cũng đều cười ha hả. Những người ở lại đây gần như đều là cấp Nguyệt Minh, không thấy Nhật Diệu, Vương Minh xem như lợi hại nhất trong đó.
Những Tuần Dạ Nhân cấp Nguyệt Minh không hiểu rõ nhiều thứ.
Nhưng họ cũng đều biết Lý Hạo được Hầu bộ điều tới, có quan hệ không tệ với Hách bộ, còn là bạn tốt của Nhật Diệu mới Vương Minh...
Kể từ đó, tự nhiên họ đều có thêm ba phần nhiệt tình.
...
Ở đại sảnh khách sáo một hồi, Lý Hạo và Vương Minh cùng đi ra ngoài.
Hách Liên Xuyên đã sớm gặp Lý Hạo, tiếp theo hắn mặc kệ Lý Hạo.
Ngoài cửa, nữ cảnh vệ kia vẫn còn ở đó.
Nhìn thấy Lý Hạo, nàng vội vàng nói: "Lý Hạo tuần sát, ta là..."
Lý Hạo không đợi nàng nói hết, hắn tiện miệng nói: "Xin lỗi, Hách bộ trưởng nói ta không thể tự tiện giao lưu bất kỳ người nào không phải thành viên của hệ thống Tuần Dạ Nhân hệ thống! Bây giờ ta ở trạng thái nửa quản khống."
Nói rồi Lý Hạo tiếp tục cất bước đi ra ngoài. Ngoài cửa lớn, Hạ Dũng cũng ở đó, chỉ là không có vào.
Trừ Hạ Dũng ra thì còn có một số người cũng đứng ở bên kia cửa ra vào, chỉ là đều không tới gần.
Lý Hạo cũng không nói gì, đi ra cửa, lớn tiếng nói: "Nam tiền bối, không cần lại đi theo ta, vừa rồi Hách bộ trưởng nói ngày mai tổ chức một buổi họp báo, võ sư Phá Bách viên mãn và võ sư Đấu Thiên đều có thể trực tiếp tham dự! Hiện trường có nghi vấn gì, có gì cần biết thì ta sẽ thống nhất trả lời chắc chắn. Bao gồm cả một số việc liên quan tới sư phụ ta, chỉ cần không dính đến cơ mật Ngũ Cầm thì ta đều sẽ nói chi tiết cho chư vị!"
"Ngũ Cầm nhất hệ cũng hi vọng võ sư đạt được phát dương quang đại, sẽ không giữ cho riêng mình, điều gì có thể nới thì ta nhất định sẽ nói cho chư vị!"
Nói xong chuyện này, hắn lại dùng âm thanh rất lớn nói: "Còn nữa, trừ võ sư, những người khác có điều gì nghi hoặc hoặc là cần hiểu rõ, thì đều có thể gửi thư thông qua Tuần Dạ Nhân. Nếu như phía trên đồng ý cho ta trả lời thì ta cũng sẽ trả lời cho mọi người!"
Lý Hạo rất thành khẩn: "Ta mới đến, đến bây giờ ngay cả cơm cũng chưa ăn, chỗ ngủ cũng chưa tìm được. Các tiền bối, xin cho ta chút thời gian, chờ ta thu xếp xong thì cũng có thể trả lời các loại nghi vấn của mọi người tốt hơn."
Lúc này, một số người ngoài cửa nghe được Lý Hạo nói vậy thì cũng không nóng nảy.
Cuối cùng cũng có thời gian cụ thể!
Nhưng vẫn có người mở miệng: "Chỉ có thể là võ sư hả? Lý tiểu hữu, có vài người chúng ta năm đó không thể không tấn cấp siêu năng, bây giờ đã không phải võ sư, nhưng trong môn nhân đệ tử cũng có võ sư... Hiện giờ hạn chế chết chỉ có thể là võ sư, vậy chúng ta..."
Lý Hạo lộ vẻ mặt đồng tình, dâng vẻ hơi thương hại nhưng rất nhanh lại không tiện nói: "Ta... Ta không có cách nào quyết định, chư vị tiền bối có thể hỏi bên Tuần Dạ Nhân thử xem. Chỉ cần bên Tuần Dạ Nhân đồng ý thì ta sẽ không có ý kiến, ta không làm chủ được."
Hắn hơi bất đắc dĩ, xem ra rất muốn trực tiếp đáp ứng.
Thấy dáng vẻ này của hắn, mọi người cũng cảm thấy không cần khó xử người trẻ tuổi Lý Hạo này. Hắn đi từ Ngân Thành vào đây, có thể giờ hắn đại khái cũng rất hoảng.