Phòng ở không lớn.
Nhưng được dọn dẹp rất sạch sẽ, hiển nhiên trước đó đã từng được người dọn dẹp. Hai căn phòng bình thường đại khái tầm bảy tám chục mét vuông.
Nhưng ở nơi tấc đất tấc vàng như Bạch Nguyệt Thành, có thể phân cho một người một gian phòng là đã tốt lắm rồi.
Đối diện chính là Hách Liên Xuyên... Hách bộ trưởng thế mà cũng chỉ ở loại địa phương này, cũng không biết là do không bằng lòng đổi phòng mới hay do địa vị không ra gì nên chỉ có thể phân đến chỗ này.
Lý Hạo mở cửa sổ, cảm thụ được luồng gió mát thổi qua thoải mái dễ chịu.
Trong lòng âm thầm nghĩ, đúng là Bạch Nguyệt Thành lợi hại.
Thật lợi hại!
Chỗ lớn thế này thôi mà gần đó đã có 7 Siêu Năng Giả tụ tập, còn có mấy võ sư thì hắn không biết.
Hai người hệ Thổ đều trốn ở trong đất, không biết thời gian dài có thể ngạt thở không.
Một người hệ Phong, hóa thành thanh phong, lơ lửng trên không trung.
Một người hệ Ẩn thân, đại khái là một loại năng lực của hệ Ám, đang ở trong ngôi nhà đối diện nhà hắn.
Còn có ba người ở khoảng cách xa hơn chút nữa, không biết có phải có năng lực Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ không.
Lợi hại!
Bảy Siêu Năng Giả, bảy nhà?
Hắn chỉ mới đến mà thôi, trong chớp mắt đã bị nhiều người để mắt tới, thật có ý tứ.
Đang thưởng thức mấy bóng đèn lớn, thì cửa bị gõ lên bên ngoài.
Lý Hạo nghiêng đầu nhìn thoáng qua, không có chùm sáng.
Hắn cũng không sợ, tiến đến mở cửa.
Ngoài cửa là một phụ nhân hơn 30 tuổi, trên mặt đang tươi cười, rất nhiệt tình: "Là Lý tuần sát đúng không? Ta là bộ hậu cần của Tuần Kiểm Ti, nghe nói Lý tuần sát mới đến, chưa quen Bạch Nguyệt Thành, Tuần Kiểm Ti đều có vài sắp xếp tuần kiểm với tất cả những người có cấp tuần sát sứ trở lên. Bình thường Lý tuần sát cần gì thì gọi cho chúng ta là được, quần áo bẩn thì đều giao cho chúng ta đến xử lý, còn về vấn đề đi đường, Lý tuần sát thích môtô hay ô tô... Thêm nữa là về ăn uống, cư xá có nhà ăn miễn phí, nếu tuần sát không thích thì cũng có thể cung ứng riêng..."
Lý Hạo hơi ngoài ý muốn, đãi ngộ tốt dữ vậy?
Mấu chốt là Tuần Dạ Nhân và Tuần Kiểm Ti gần như đã chia cắt, thế mà còn có thể hưởng thụ đãi ngộ của Tuần Kiểm Ti.
Tuần sát sứ ở địa phương nhỏ được xem như một nhân vật lớn.
Nhưng ở đây thì lại không tính là gì.
Rất nhiều người cấp Nguyệt Minh đều sẽ giữ một chức vị tuần sát sứ, một bộ phận Nhật Diệu thậm chí còn là tuần sát sứ cao cấp, cũng không thể thăng cấp.
Tuần thành sứ thì trâu bò hơn.
"Được rồi, cám ơn, ta vừa tới, không hiểu gì cả. Tỷ tỷ không cần để ý đến ta, chờ Hách bộ trưởng trở về, ta sẽ hỏi ý kiến Hách bộ. Dưới tình huống bình thường, ta sẽ ăn cùng Hách bộ..."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt nữ nhân ánh mắt, càng thêm nhiệt tình: "Được, vậy ta không quấy rầy. Điện thoại trong phòng, trực tiếp ấn phím 1 thì chính là điện thoại hậu cần chúng ta, Lý tuần sát có cần thì tùy thời căn dặn!"
"Khách sáo rồi!"
Lý Hạo cũng rất nhiệt tình, không ngừng nói lời cảm ơn, mãi cho đến khi đối phương lưu luyến không rời rời đi thì Lý Hạo đóng cửa phòng, vẫn như cũ duy trì nụ cười trên mặt, phảng phất rất vui vẻ.
"Thật tốt!"
Lý Hạo cười một tiếng, giống như rất hài lòng.
Lần nữa đi tới trước cửa sổ, quan sát phía dưới.
Nơi đây ở tầng 12, không tính thấp, ngoài cửa sổ không có quá nhiều cảnh sắc, có một tòa nhà phía trước khá cản tầm mắt.
Chẳng qua cư xá xanh hoá cũng không tệ lắm.
Khi hắn tới thì thời gian đã không còn sớm, giờ này càng là sắp tối, sắc trời đã dần dần ảm đạm. Hách Liên Xuyên ở đối diện lại vẫn chưa trở về, xem ra vị bộ phó này cũng cần tăng ca, thật đáng thương.
Hách Liên Xuyên không trở về, Lý Hạo cũng không nóng nảy, tiếp tục đi qua đi lại xưng quanh phòng.
Phòng ở không lớn, ngoài hai căn phòng thì còn có một thư phòng.
Trong thư phòng có trưng bày một vài thư tịch.
Đều là một vài thư tịch cơ sở.
Lý Hạo nhìn một hồi, cầm một vài thư tịch xuống, đặt vài cuốn thư tịch mình mang tới lên… Lý Hạo chẳng mang thứ gì khác, chỉ mang vài cuốn sách ở hàng thứ ba trên giá sách của lão sư đến.
Đó đều là trân tàng của lão sư trân tàng, lão sư rất ưa thích, Lý Hạo sợ lão sư trở về, tìm không thấy, cố ý mang đến cho ông.
Chẳng qua hình như thiếu một bản, có lẽ nó đã được lão sư mang đi.
Lão sư thật sự yêu sách như mạng, nguy hiểm vậy mà còn có thể mang theo một quyển sách trước khi đại chiến... Thật sự cảm động quá!
Trừ một vài cuốn sách ra thì Lý Hạo không mang những vật khác.
Những thứ như quần áo, ăn cơm nhà nước, không cần mang, đến lúc đó tự nhiên có người phân phối chuẩn bị.
Trừ sách ra thì còn có một tấm thẻ ngân hàng.
Bên trong cất mấy tháng tiền lương của Lý Hạo. Tháng trước hắn lên chức, tiền lương cộng thêm tiền thưởng cũng không ít, tính ra thì Lý Hạo cảm thấy trong thẻ của hắn có thể có mấy vạn tiền tiết kiệm.
Mấy vạn tinh tệ, mời khách ăn cơm hẳn đã đủ nhỉ?
Bận rộn một hồi, đối diện giống như có vài tiếng động.
Lý Hạo không thấy, mà là nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ.
Mấy bóng đèn gần đó, lúc này đã biến mất, ngay cả mấy bóng đèn trong đất cũng đã không thấy đâu. Xem ra những người này vẫn kiêng kị Tam Dương, nếu một mình hắn ở đây thì những bóng đèn này đại khái vẫn luôn sẽ ở.
Lý Hạo nhẹ nhàng thở hắt ra, mặc dù hắn thích nhìn bóng đèn, nhưng những bóng đèn này một mực không đi, khi hắn vung giội nước tiểu họ cũng quan sát, rất khó chịu.
"Cộc cộc cộc!"
Cửa bị gõ vang.
Lý Hạo vội vàng ra ngoài mở cửa, Hách Liên Xuyên hơi mỏi mệt, nhìn lướt qua trong phòng, lại nhìn xung quanh một lần, gật đầu: "Thu xếp tốt thế là được. Bình thường ta đều ở bên Tuần Dạ Nhân, chẳng qua ban đêm không có việc gì thì sẽ trở về ngủ."
"Hách bộ, ăn cơm chưa?"
"Chưa, ngươi cũng chưa ăn hả?"
"Chưa."
Lý Hạo cười, nói nhỏ: " Huyết Thần Tử của ta đâu?"
Hách Liên Xuyên liếc mắt: "Không vội, ngày mai là được! Sau khi ngươi đi thì ta có hỏi Ngọc tổng quản, đại khái ngày mai có thể cho ngươi, chờ ngày mai ngươi mở họp báo xong thì đại khái có thể lấy được."
"Hầu bộ đâu?"
"Nghe nói thương thế tăng thêm nên lại bế quan mấy ngày."
Nhắc đến thương thế, Hách Liên Xuyên cười, Lý Hạo cũng cười.
Thương thế này thật nghiêm trọng.
Đều đã mấy ngày mà còn chưa xong.
Nói rồi, Hách Liên Xuyên lại nói: "Ta để người ta đưa chút thức ăn tới. Đúng rồi, trước đó chồng của sư tỷ ngươi gọi điện tới, chỉ có một ý, ngươi không muốn đi Hổ Dực quân cũng không sao, có chuyện tùy thời tìm hắn."
"Có lòng!"
Lý Hạo gật đầu, không có biểu lộ, lộ ra rất lạnh nhạt.