Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 499 - Chương 499: Ngân Nguyệt Võ Lâm Truyện

Chương 499: Ngân Nguyệt Võ Lâm Truyện Chương 499: Ngân Nguyệt Võ Lâm Truyện

Hách Liên Xuyên thấy thế hơi hiếu kỳ: "Lúc ngươi nịnh nọt ta thì cũng không cần sỉ diện, sao lại không muốn nịnh hắn? Nếu ngươi bằng lòng thì tên này nhất định bằng lòng giúp ngươi càng nhiều hơn."

"Hách bộ không phải võ sư."

Lý Hạo chỉ nói một câu.

Hách Liên Xuyên lập tức nhíu mày.

Lý Hạo không giải thích, hắn cũng không nói thêm.

Bởi vì ngươi không phải võ sư, cho nên ngươi không hiểu.

Truyền thừa không thể loạn truyền, cũng không thể loạn học!

Viên Thạc muốn học Cửu Đoán Kình, nhưng vô luận là Lý Hạo hay là Lưu Long, dù quan hệ đã rất khá, thế nhưng... Có truyền không?

Viên Thạc có truyền Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật cho Lưu Long không?

Võ sư đều giảng một vài quy củ cơ bản, không thể truyền chính là không thể truyền. Coi như trong lúc vô tình học được thì không đạt được sự cho phép, ngươi cũng không thể hiển lộ ra. Hồ Định Phương sử dụng Ngũ Cầm Thuật, còn là Ngũ Cầm Thuật bản chính trước mặt mọi người... Đây là không hợp quy củ!

Dù cho sư tỷ năm đó truyền thụ cho hắn, hắn nhờ vào đó có thực lực cường đại, lão sư không truy cứu thì cũng thôi đi.

Thế nhưng... Không thể sử dụng ngay trước mặt những người khác, mà còn nhiều lần thi triển Ngũ Cầm Thuật!

Đây là tối kỵ!

Bí thuật độc nhất vô nhị của Ngũ Cầm, ngươi thi triển nhiều lần nhưng lại không phải môn nhân Ngũ Cầm, điều này khiến ngoại nhân thấy được, còn tưởng rằng Ngũ Cầm môn bị người diệt nữa.

"Được rồi, vậy ta sẽ không nói gì hết."

Hách Liên Xuyên cũng không còn nhắc đến chuyện này, đơn giản hàn huyên vài câu, lại nói: "Ta đi về trước nghỉ ngơi một hồi, ngươi có chuyện thì tìm ta, không có chuyện thì ngươi tự ăn cơm, ta không quá muốn ăn cơm cùng ngươi."

Lòng dạ của tên mặp này chưa đủ lớn, vừa rồi còn bảo cùng ăn cơm, chỉ nói hắn không phải võ sư mà hắn còn tức giận.

Lý Hạo cũng không nói gì, chỉ mở cửa, nhìn Hách Liên Xuyên đi vào phòng, đóng sầm cửa, xem ra cơn giận không nhỏ.

...

Trong phòng đối diện.

Hách Liên Xuyên quay đầu nhìn thoáng qua, cười.

Gia hỏa này, ngược lại có ý.

Không xen vào Lý Hạo nữa, hắn tiến vào thư phòng, suy nghĩ, lấy một quyển sách đã hơi cũ nát từ trên giá sách.

« Ngân Nguyệt Võ Lâm Truyện »

Khúc dạo đầu: Ngân Nguyệt Võ Lâm Anh Hùng Phổ

"Nói đến anh hùng giang hồ, tính đến ngày cuốn sách này được thành sách thì Ngân Nguyệt võ lâm có 36 anh hùng!"

"Đề cập võ lâm, không thể không nhắc đến một người, Ngũ Cầm Vương Viên Thạc, một thân Ngũ Cầm Thuật, hổ gấu hươu vượn chim, trong bảy năm đạp biến võ lâm. Ngũ Cầm chiến thư vừa tới, tiếng kêu than dậy khắp trời đất, người nhận chiến thư đều sợ vỡ mật... Môn nhân đệ tử chuẩn bị tốt quan tài..."

Hách Liên Xuyên xem say sưa, đây là một quyển sách cũ sắp có niên đại 20 năm, thật lâu không lại đổi mới, cực kỳ đáng tiếc.

Chẳng qua trước kia người xem không nhiều, bởi vì không có quá nhiều hứng thú với một số người trong sách.

Mà bây giờ, một vài nhân vật trong sách lần lượt bắt đầu hiện thân.

Viên Thạc khiêm tốn, Nam Quyền lỗ mãng, Tề Mi Côn một côn trấn trời, Địa Phúc Kiếm long trời lở đất, Ngân Thương bệnh sàn, Ánh Hồng Nguyệt dương danh thiên hạ… và trùm phản diện trong sách, tam đại thống lĩnh của Thiên Tinh Võ Vệ quân, trong sách lấy ba danh hiệu Thực Nhân Ma, Cáp Cáp Quái, Bệnh Thạp Quỷ thay thế.

Hầu bộ là ai trong số họ?

Cáp Cáp Quái?

Hay là Bệnh Thạp Quỷ?

Bệnh Thạp Quỷ càng đáng tin hơn chút, chẳng lẽ Hầu bộ sớm mấy năm trước đã như thế?

Có phải Hầu bộ là một trong tam đại thống lĩnh không... Hách Liên Xuyên cảm thấy tám chín phần mười là vậy. Chẳng qua đáng tiếc, sách này nhắc đến Bệnh Thạp Quỷ không nhiều, ra sân đều là làm mọi chuyện xấu, hiển nhiên giang hồ võ lâm có cái nhìn rất kém về tam đại thống lĩnh!

Đọc sách một hồi, trong đầu hắn lại hiện ra một người —— Ngọc tổng quản.

Tiếp theo, hắn đọc lại sách, trong sách cũng không nói qua người giống nàng, nhưng Ngọc tổng quản theo Hầu bộ khá nhiều năm rồi, Hầu bộ cũng không có đi chỗ khác, hiển nhiên đã quen nàng ở đây.

Hắn cũng ở Bạch Nguyệt Thành rất nhiều năm, Ngọc tổng quản xuất hiện quỷ dị như vậy nên nhất định không tầm thường.

Quyển sách này lại có thể cho hắn chút manh mối nào không?

Trước kia hắn không quan tâm.

Bây giờ thật ra cũng không quan tâm, nhưng rất ngạc nhiên, rất muốn tìm tòi nghiên cứu một hai ra xem thử. Ngọc tổng quản có thân phận gì?

Hắn xem tiếp từng trang, hồi tưởng tất cả mọi thứ về Ngọc tổng quản...

Hồi lâu, hắn thấy ở cuối sách chút thông tin ngắn gọn...

"Bệnh Thạp Quỷ từ bỏ giết nàng, nàng cũng là số ít võ sư chạy trốn từ trong tay Bệnh Thạp Quỷ. Giang hồ đã loạn, Siêu Năng Giả quật khởi ở Trung Bộ, võ lâm cũng nên rời khỏi thời đại này... Ánh Hồng Nguyệt đi, Thiên Kiếm đi, bọn họ đều lựa chọn rời đi..."

Hách Liên Xuyên nhìn một hồi, vừa cẩn thận lật lại nhìn một lần.

Lật xem tới lui, hồi lâu, hắn bỗng nhiên cười.

"Không thể nào?"

Hắn cười hơi gian trá, lại hơi không thể tưởng tượng nổi, rất nhanh, hắn lại cười ha ha đóng sách lại.

Có lẽ... Ta đã biết ngươi là ai.

Hắn lại nghĩ tới cuộc họp báo võ sư ngày mai, không biết ngày mai có thể gặp mấy nhân vật truyền thuyết trong sách không. Hơn 20 năm trước, những người này đều là truyền thuyết, đều là người không cách nào với tới.

Bây giờ, sau khi yên lặng nhiều năm, giống như từng người lại khôi phục.

36 nhân vật ở Ngân Nguyệt trong Anh Hùng Phổ, bây giờ còn có bao nhiêu người còn sống?

...

Hách Liên Xuyên đang đọc sách.

Lý Hạo không có tâm tư xem sách, bây giờ cơ bắp hắn nhúc nhích, Cửu Đoán Kình lần lượt bộc phát, từng đợt liên tiếp.

Cửu Đoán Kình không có cửu đoán thì khó mà tiếp xúc thế.

Đây là một thế Lý Hạo nắm giữ dễ dàng nhất, hoàn thành cửu đoán, làm từng bước, hắn gần như có thể thuận lợi cảm ngộ thủy thế, chỉ cần hóa thành thủy kiếm thế thôi.

"Sắp thất điệt rồi..."

Trước đó Lý Hạo chỉ có thể hoàn thành sáu lần điệt gia, không phải thân thể càng mạnh thì điệt gia càng nhanh, mà là cần ngàn vạn lần rèn luyện mới được, thời gian Lý Hạo rèn luyện không đủ.

Nếu có thể cấp tốc hoàn thành cửu điệt, nắm giữ loại thế thứ hai, dung nhập kiếm thế, hóa thành thủy kiếm thế thì Lý Hạo có thể bắt đầu lần thứ hai ngũ tạng uẩn thần.

"Ngũ tạng ngũ thế... Tứ chi thì sao? Ta chưởng phong vũ lôi điện, phải dung như thế nào?”

Lý Hạo thầm nghĩ.

Đẩy một chưởng nhẹ nhàng ra, rất dịu dàng, một cỗ khí kình tiêu xạ bắn ra, mắt thường có thể thấy, một hai ba bốn năm...

Trong chớp mắt, bảy lần điệt gia hoàn thành!

Tốc độ rất nhanh, nhưng có thể thấy được đây là bảy lần kình đạo điệt gia.

"Quá chậm... Cũng quá rõ!"

Lý Hạo khẽ lắc đầu, Cửu Đoán Kình cực kỳ cường đại, chỉ đáng tiếc Cửu Đoán Kình trừ lực công kích ra thì không còn gì khác!

Chẳng qua điều này cũng không quan trọng đối với Lý Hạo.

Cuối cùng miễn cưỡng làm ra bảy lần điệt gia, lần thứ chín có thể còn cần chút thời gian.

"Đều là Bạch Nguyệt Thành có biển... Ta xem trên địa đồ, phía đông Bạch Nguyệt Thành quả thực có biển. Có lẽ nên đi nhìn xem sóng biển ra sao, sóng biển... Thật sự mạnh mẽ như vậy?"

Hắn chưa thấy biển cả, không thể cảm nhận được biển cả hay thay đổi.

Nghe nói nước biển mặn, người ở bờ biển có thể ăn hải sản mỗi ngày, nước biển mằn mặn, bãi cát ẩm ướt mềm mại, nghe nói còn có nữ nhân ưa thích không mặc quần áo tiến hành tắm nắng trên bờ cát... Có lẽ lão sư sẽ thích, Lý Hạo không quan tâm, hắn chỉ muốn nhìn biển.

Võ, cần phải học!

Mặc kệ mạnh hơn hay là gì khác nhưng nếu thường xuyên không dùng, không luyện thì Võ Đạo đều sẽ suy yếu.

Gian phòng nho nhỏ không quá thích hợp đánh quyền pháp, nhưng Lý Hạo vẫn đánh ra một lần, phun ra nuốt vào một trận nội kình, rèn luyện ngũ tạng một chút. Mãi cho đến khi đêm khuya, lúc này Lý Hạo mới chìm vào giấc ngủ.

Nương theo Lý Hạo bên này an tĩnh lại, sát vách, Hách Liên Xuyên cũng dụi dụi mắt, tắt đèn, bắt đầu ngủ.

Buổi chiều đầu tiên Lý Hạo đến Bạch Nguyệt Thành trôi qua an tĩnh như thế.

Bình Luận (0)
Comment