Ngày mùng 5 tháng 9.
Trời sáng khí trong.
Sáng sớm, trước cửa ra vào của Tuần Dạ Nhân đầy ắp người.
Chu bộ đến sớm nhất, khẽ nhíu mày, không quá thích việc ồn ào thế này, nhưng trong những người này, có vài người mà ngay cả hắn cũng không thể làm gì được.
Hắn đứng tại cửa ra vào, trầm giọng nói: "Chư vị đều là cao nhân tiền bối vẫn nên tuân theo vài quy củ. Bây giờ chưa tới giờ làm việc, đúng 9 giờ Lý Hạo tự nhiên sẽ xuất hiện, chư vị đi phòng thu buổi họp báo sát vách chờ là được, đứng chen chúc ở đây làm gì?"
Trong đám người, có lão nhân tóc đã hoa râm vội nói: "Không phải không tuân theo quy củ, đều do giờ làm việc của Tuần Dạ Nhân các ngươi quá trễ! Làm võ sư thì phải ngủ sớm dậy sớm, nào có 9 giờ còn chưa dậy được..."
Những võ sư này tới rất sớm.
Có người dứt khoát không đi, một mực chờ bên ngoài.
Ban đầu họ tưởng rằng sáng sớm Lý Hạo sẽ đến, khá lắm, tám giờ rồi mà còn không nhìn thấy bóng người, cái này mẹ nhà hắn có còn là võ sư không?
Chế độ Tuần Dạ Nhân thật rộng rãi... Mọi người cũng mới biết lần đầu rộng rãi. Có võ sư mở võ quán, năm sáu giờ, trong võ quán đã có vài tiếng hô 'hây a'.
Siêu năng, thật mẹ nó được trời ưu ái, ai cũng không cần tu luyện!
Những lão võ sư này vừa hâm mộ, vừa ghen tỵ, còn hơi khinh bỉ.
Siêu Năng Giả thế này có bao nhiêu sức chiến đấu?
Đáng tiếc cũng chỉ có thể hâm mộ.
Siêu năng thành chính thống, bây giờ võ sư đã sớm là hoàng hôn phía chân trời tây, dậy sớm hơn gà cũng vô dụng. Nghe gà nhảy múa, siêu năng đều chê cười chết, quanh năm suốt tháng luyện võ còn không bằng người ta tùy ý hấp thu chút năng lượng thần bí tiến bộ nhanh.
Lúc những người này đang ồn ào thì có một chiếc xe ngừng lại.
Lý Hạo đi ra trước, tiếp theo là Hách Liên Xuyên.
Lý Hạo nhìn thấy nhiều người như vậy, vội vàng mở miệng: "Chư vị tiền bối, thật ngại qua, ta đã sớm dậy, đã sớm muốn chạy đến, kết quả không biết đường, cuối cùng chỉ có thể đi cùng Hách thúc thúc đến, hại mọi người đợi lâu!"
Hắn khách sáo một hồi rồi lập tức nói: "Chư vị tiền bối tới phòng thu buổi họp báo sát vách ngồi xuống trước, ta lập tức đến ngay."
Nhìn thấy Lý Hạo tới, lại nghe hắn nói lời lẽ khách sáo, tất cả mọi người vẫn lựa chọn rời đi.
Trước đó chỉ là nóng lòng vì Lý Hạo một mực không tới.
Giờ người đến rồi nên tự nhiên cũng an tâm.
Rất nhanh, những võ sư này lập tức biến mất, trong đó có vài võ sư nhìn chỉ là Trảm Thập cảnh, cũng không biết Tuần Dạ Nhân sắp xếp thế nào mà ngay cả Trảm Thập cảnh cũng thả tiến vào.
Hách Liên Xuyên xuống xe, nhìn đồng hồ, cười một tiếng.
Thật là nóng vội!
Dư quang liếc qua, giống như thấy được ai, hắn lại cười một tiếng. Xem ra không chỉ võ sư nóng vội mà những người khác cũng rất gấp!
"Thu xếp chút đi, đợi lát nữa đi qua đó!"
Hách Liên Xuyên nói với Lý Hạo một tiếng, lại nói: "Yên tâm, ở sát vách Tuần Dạ Nhân không xảy ra việc đại sự gì đâu, đừng nói lung tung là được!"
"Hiểu rồi!"
Lý Hạo gật đầu, cùng theo đi vào, không ít Tuần Dạ Nhân đều rất ngạc nhiên, bọn họ cũng biết chuyện hôm nay sẽ công khai vài tin tức với bên ngoài. Lúc này họ cũng rất hy vọng có thể sớm biết được chút tin tức.
Đáng tiếc, bọn họ không tính quá quen thuộc với Lý Hạo.
Chẳng qua cũng có người quen.
Những người cùng đi thăm dò di tích ngược lại quen biết Lý Hạo.
Giờ phút này, những người như Hoàng Vân, Hách Liên Xuyên đi là họ lập tức bu lại, hơi hiếu kỳ hỏi: "Lý Hạo, Huyết Thần Tử thật sự có tác dụng rất lớn với võ sư hả?"
Lý Hạo gật đầu: "Hoàng lão, điều này sao còn có thể lừa gạt mọi người?"
Nói rồi, hắn cười nói: "Đợi chút nữa mọi người sẽ biết, lát nữa Hoàng lão đi xem không?"
"Muốn đi xem... Chẳng qua..."
"Vậy thì đi thôi."
Lý Hạo cười ha hả nói: "Cũng không phải đại cơ mật gì, công khai cũng được, không có gì."
Hoàng Vân cười gật đầu. Cũng đúng, đợi lát nữa ông cũng muốn đi tham gia náo nhiệt, nghe vài thứ Bát Quái.
Đang trò chuyện thì trong đại sảnh có một tiếp viên cấp tốc mở miệng nói: "Lý tuần sát, Hách bộ phó bảo ngươi đi lầu bốn một chuyến, đi phòng làm việc của Ngọc bí thư một lát!"
"Cảm ơn!"
Lý Hạo nói lời cảm ơn, trong lòng ngược lại hơi kích động.
Muốn cho hắn Huyết Thần Tử Húc Quang rồi ư?
...
Lầu bốn.
Người lui tới không ít, đều là một vài bí thư, lái xe, tương đối an tĩnh, tất cả mọi người có việc cần làm, phục vụ cho một số bộ trưởng.
Ngọc tổng quản ở đây có phòng làm việc riêng, rất lớn, còn lớn hơn cả của Hách Liên Xuyên.
Hắn gõ cửa.
Bên trong truyền đến tiếng nói thanh lãnh của đối phương.
Lý Hạo vào cửa.
Cấp tốc cúi chào, rất cung kính.
"Chào Ngọc bí thư trưởng!"
Lý Hạo thẳng sống lưng.
Ở bàn công tác đối diện, Ngọc tổng quản nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu.
Nàng không nói gì, chỉ lấy ra một cái hộp từ trong ngăn kéo, mở hộp ra, bên trong lộ ra 10 viên dược hoàn màu đỏ.
"Đây chính là Huyết Thần Tử ngày đó đánh giết Hồng Phát lưu lại, bởi vì thực lực ngươi không đủ mạnh cho nên bộ trưởng tách năng lượng bên trong ra, chia làm 10 phần! Húc Quang thật ra chính là Cửu Dương, lấy Nhật Diệu sơ kỳ là Nhất Dương, Nhật Diệu đỉnh phong tiếp cận Tam Dương. Tam Dương cảnh chính là lấy Tam Dương làm điểm xuất phát, Cửu Dương chính là đỉnh phong."
"Mà Huyết Thần Tử cấp Húc Quang này, dù chia làm 10 phần thì mỗi một phần dược hiệu cũng vượt qua năng lượng những Huyết Thần Tử cấp Nhật Diệu rất nhiều..."
Nàng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, rất dứt khoát.
"Ngươi chỉ là Phá Bách viên mãn, năng lượng viên Huyết Thần Tử này vượt qua tất cả nội kình của ngươi, cho nên ta đề nghị ngươi tiến vào Đấu Thiên rồi hẵng phục dụng, mỗi lần phục dụng một viên, một viên đã đủ ngươi tiêu hóa chừng một tháng."
"Ăn hết toàn bộ trong thời gian một năm đã đủ để cho nội kình của ngươi tăng lên gấp bội!"
Lý Hạo chăm chú lắng nghe, hơi nghi hoặc: "Ngọc bí thư trưởng, nói vậy thì dược hiệu của mấy viên này thật ra chỉ mạnh hơn Nhật Diệu chút thôi hả?"
Vậy quá đáng tiếc!
Sao lại chia ra làm gì, nếu cấp Húc Quang chỉ mạnh hơn 10 viên Nhật Diệu một chút... Hắn biết rõ dược hiệu của Nhật Diệu, cũng chỉ có như thế, vậy sự chờ mong của hắn đối với cấp Húc Quang đã hoàn toàn mất hết!
Điều này sẽ để Lý Hạo rất thất vọng!
Ta cũng không bảo ngươi tách ra cho ta, hắn biết không tách ra thì hiệu quả sẽ cường đại hơn nhiều.
Một số thời khắc, không đơn giản nhìn năng lượng bao nhiêu mà còn nhìn mạnh yếu, còn nhìn nhất thể hóa.
Phục dụng 10 viên Nhật Diệu riêng lẻ là không bằng Húc Quang, đây là trăm phần trăm!
Bởi vì một viên cấp Húc Quang chính là một chỉnh thể.
Giá trị hoàn toàn không giống!
1 trái dưa hấu 10 cân, khẩu vị nhất định ngon hơn so với 10 trái 1 cân, bởi vì 1 cân sẽ chưa chín.