Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 510 - Chương 510: Cắn Câu

Chương 510: Cắn Câu Chương 510: Cắn Câu

Lý Hạo vội vàng gật đầu: "Rất tốt! Lão sư coi ta như con ruột đối đãi, lão sư có thể đi vào Uẩn Thần..."

Nói đến đây, Lý Hạo kẹt một lát rồi vẫn nói nhỏ: "Cũng có quan hệ với ta. Lão sư nói rất nhiều lần, tuyệt đối không cho phép tiết lộ ra ngoài... Đại nhân... Đại nhân cũng đừng nói ra ngoài, nếu không lão sư biết thì nhất định sẽ tức chết!"

Ánh mắt Vu Khiếu chuyển động, thì ra là thế!

Ta nói Viên Thạc năm đó thụ thương không nhẹ, đều cảm thấy ông ta phế đi, vì sao có thể Đông Sơn tái khởi, thì ra căn nguyên ở đây.

Đáng tiếc, đồ đệ này của ngươi bị ngươi nuôi phế đi, thế mà chủ động nói ra.

Lúc này Lý Hạo còn đang hồi tưởng về quá khứ, hơi bi thương: "Khi lão sư ở đây, đối xử với ta khá tốt, trừ luyện võ ra, cái gì cũng dựa vào ta, đọc sách, luyện võ. Ba năm qua, lão sư đối xử với ta còn tốt hơn cha mẹ ruột, đều do Hồng Nguyệt đáng giận kia... Hi vọng lần này Hầu bộ khôi phục thương thế, giết sạch bọn chúng!"

Lý Hạo hận nghiến răng nghiến lợi.

Vu Khiếu giống như nhớ ra gì đó: "Đúng rồi, lão sư ngươi đối xử với ngươi tốt thế, vậy tại sao lúc ấy cho phép ngươi gia nhập Tuần Kiểm Ti?"

Lý Hạo ngu ngơ nói: "Lão sư nói gia nhập Tuần Kiểm Ti an toàn hơn tí, phía trên có càng nhiều người sẽ chăm sóc ta..."

"Cho nên việc Hồng Nguyệt giết người là do lão sư ngươi phát hiện?"

"Ừm ừm!"

Lý Hạo gật đầu, ngượng ngùng nói: "Lão sư nói, vì để cho Tuần Kiểm Ti càng coi trọng ta, để cho ta báo cáo lên, ta… ta… ta không cố ý nói, chẳng qua cũng không quan hệ, bây giờ lão sư không có ở đây."

Giờ khắc này, Vu Khiếu cười.

Gã suy tư một chút, nụ cười nhu hòa xuống: "Được, ta đều biết. Lý Hạo, cố gắng lên, làm tốt, ta dẫn ngươi đi Trung Bộ. Đến Trung Bộ, ngươi sẽ biết trời cao bao nhiêu, kiến thức càng nhiều việc đời."

"Đúng rồi, ngươi là Phá Bách viên mãn đúng không?"

Lý Hạo gật đầu, hơi kiêu ngạo: "Vâng, ta giết Tôn Mặc Huyền! Khi đó, ta đã tấn cấp! Đại nhân, chiến lực của ta rất mạnh, Hách bộ nói, ta thậm chí có thể địch nổi một vài Siêu Năng Giả Nhật Diệu sơ kỳ. Tại Ngân Nguyệt, thật ra thực lực của ta đã đạt đến đỉnh phong, Nhật Diệu cũng không phải quá nhiều..."

Vu Khiếu cười, đúng, rất lợi hại.

Nhật Diệu sơ kỳ... Không tầm thường!

Gia hỏa này thật đúng là biết gì nói nấy, hỏi cái gì nói cái nấy, ta đã sắp thích ngươi.

Đáng tiếc... Đáng tiếc!

Có đôi khi, mang ngọc có tội.

Máu của ngươi quá trân quý.

"Hôm nay chỉ đến đây thôi, nhớ kỹ một điểm, trừ ta, bất kỳ người nào tìm ngươi, bao quát những người khác trong tổng bộ tìm ngươi, đều không cần lại tiết lộ. Ta là vì nghĩ cho an toàn của ngươi, không phải người nào cũng giống ta, hiểu chưa?"

Lý Hạo gật đầu: "Hiểu rồi!"

"Vậy ngươi đi về trước đi... Buổi tối sau khi tan việc thì về sớm một chút nghỉ ngơi. Người trẻ tuổi không nên làm việc quá mệt nhọc."

"Đa tạ đại nhân quan tâm!"

Lý Hạo đắc ý, vẻ mặt hưng phấn.

"Đi đi!"

"Đại nhân, vậy ta cáo lui trước!"

Lý Hạo vui sướng hài lòng rời đi.

Còn Vu Khiếu ngồi trong phòng, uống chén trà, trên mặt hốt nhiên nở nụ cười.

Nguyên Thần Binh, Lý Hạo...

Gã uống trà, lâm vào trong tưởng tượng.

Loại cảm giác này, có lẽ... Có lẽ uống cạn sạch máu của hắn thì gã có thể đánh vỡ khóa siêu năng thứ năm, rất có thể!

Húc Quang?

Lại thêm một thanh Nguyên Thần Binh...

Ánh mắt gã lóe lên một cái, điều này, có lẽ mới là cơ duyên lớn nhất của mình, siêu việt Hồ Thanh Phong... Không, Hồ Thanh Phong tính là gì, mấy yêu nghiệt bên Trung Bộ kia mới là mục tiêu gã đuổi theo!

Nhất định phải hoàn thành trước khi Hầu Tiêu Trần xuất quan!

Về phần bí mật bát đại gia, mưu đồ của Hồng Nguyệt, có quan hệ gì với ta đâu?

Dạng này vừa vặn... Có lẽ, có thể ngụy trang thành người Hồng Nguyệt.

Chính gã không có đạo lý đối phó Lý Hạo, nhưng Hồng Nguyệt... Là có nguyên nhân!

Ai sẽ tin tưởng là gã giết Lý Hạo?

Không thể nào!

Chỉ có Hồng Nguyệt sẽ cố ý mang thi thể Lý Hạo đi, bởi vì mọi người đều biết, Hồng Nguyệt vì việc của bát đại gia mà đã trả rất nhiều cái giá, thậm chí còn có thể cố ý mang đi thi thể.

"Mục tiêu hoàn mỹ..."

Gã cười, sau khi giết người, Hồng Nguyệt đơn giản chính là mục tiêu tốt nhất trốn tránh!

Không ai sẽ hoài nghi gã!

...

Giờ khắc này, Lý Hạo đi ra khỏi quán trà, về tới tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Hách Liên Xuyên nhìn hắn một cái, Lý Hạo cười gật đầu.

Hách Liên Xuyên hơi kinh ngạc, truyền âm: "Hắn sẽ ra tay chứ?"

Lý Hạo lần nữa gật đầu.

Sẽ!

Cái này vẫn chưa yên tâm?

Yên tâm đi, chẳng những sẽ đến, mà đến có lẽ còn nhanh hơn ngươi tưởng tượng, nói không chừng sẽ còn giả mạo Hồng Nguyệt... Dạng này, giết cũng không có người cảm thấy không ổn.

Hắn thấp giọng: "Hách bộ, ngàn lần phải ra tay hung ác, một thương đâm chết, bằng không lần sau ta sẽ không làm nữa!"

Hách Liên Xuyên cũng gật đầu, trong lòng kinh ngạc, thật nhất định như vậy?

Hắn cảm thấy mấy tên bên tổng bộ vẫn phải có định lực.

Không đến mức tuỳ tiện xuống tay với Lý Hạo, dù sao bây giờ còn chưa trở mặt.

Hắn cũng chỉ là thử xem sao... Kết quả tên Lý Hạo này một mặt chắc chắn, gia hỏa này đến cùng đã nói cái gì rồi?

Có thể lừa dối một Tam Dương trung kỳ từ trung bộ tới đến tình trạng tất giết hắn mới được?

Hách Liên Xuyên lại cân nhắc đến việc gì, truyền âm: "Sẽ không khiến cho những người khác cùng đi chứ?"

Húc Quang kia, cũng đừng tới.

Lý Hạo lắc đầu, làm sao có thể.

Sao có thể tùy tiện nói cho những người khác bảo vật được?

Hách Liên Xuyên càng thêm kinh ngạc, nhìn kỹ Lý Hạo, thật sao?

Tiểu tử này nói mình cũng hơi không tin.

"Tối X mai đi!"

Lý Hạo lại nói một câu, đêm nay mình trở về vẽ, sáng mai đi cùng Hách Liên Xuyên, chỉ có đêm mai cơ hội phù hợp. Mà lại, đối phương chờ không được quá lâu, Hầu bộ trưởng xuất quan chính là lý do bức bách gã cấp tốc ra tay.

Hách Liên Xuyên một mặt ngốc trệ, thời gian cũng đưa ra, ngươi con mẹ nó xác định không phải lừa phỉnh ta?

"Được rồi, Hách bộ, ta đi làm việc..."

Ngươi có gì có thể bận bịu?

Hắn còn muốn truy vấn vài câu, Lý Hạo lại không bằng lòng phản ứng hắn.

Hách Liên Xuyên thấy trong lòng hơi ngứa, nhưng lúc này cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, trong lòng thầm mắng một tiếng. Vậy ta sẽ đợi, ta cũng muốn nhìn xem, đêm mai Vu Khiếu có phải thật sự sẽ xuất hiện giết ngươi không... Ta làm sao cũng không quá tin tưởng!

Nếu là thật thì hắn chỉ có thể nói, tiểu tử này quả là Thần Nhân!

Hắn suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không thông, sao có thể lừa dối tên kia mắc câu được?

Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật?

Hay là thứ khác?

Thế nhưng đối phương là Siêu Năng Giả, chưa chắc sẽ động tâm. Coi như động tâm thì cũng không nhất định phải dùng phương thức giết người.

Giờ khắc này, Hách Liên Xuyên cũng bắt đầu thôi diễn, suy nghĩ, nửa ngày sau, hắn từ bỏ.

Mẹ, không biết đến cùng làm sao hấp dẫn!

Nếu không chính hắn cũng sẽ thử xem. Quả nhiên tiểu tử này vẫn rất có năng lực, ta quá coi thường hắn.

Bình Luận (0)
Comment