Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 522 - Chương 522: Trước Cơn Bão 2

Chương 522: Trước Cơn Bão 2 Chương 522: Trước Cơn Bão 2

Tên Vu Khiếu này có một vài sở thích không tốt.

Ví dụ như... Chui vào trong nhà một vài phụ nữ đàng hoàng, làm chút gì đó...

Không phải chưa từng xảy ra, thật ra Tuần Dạ Nhân cũng không đến nổi chịu không được, chỉ là tên gia hỏa này không dám làm ở trước mặt người khác, nhưng một vài khu vực hỗn loạn, rất loạn, đại chiến thường xuyên xảy ra, tên gia hỏa này ở những chỗ đó đã làm mấy lần, lão Hoàng đều rất rõ.

Nhưng mà dù sao thực lực Vu Khiếu cũng không yếu, với lại có quan hệ không tệ với ông, nên ông cũng mắt nhắm mắt mở cho qua không báo cáo, dù sao ở khu hỗn loạn đó là có hôm nay không có ngày mai, siêu năng hỗn tạp, rất loạn, không ai biết người nào làm chuyện này.

Vu Khiếu vội vàng nói: "Lão Hoàng, ta làm sao lại như vậy! Ngươi nghĩ ta bị ngốc à? Nơi này là Ngân Nguyệt, cũng không phải khu hỗn loạn!"

"Ừ, ngươi biết là được!"

Lão Hoàng không nói thêm, Vu Khiếu cười cười cũng không nói nữa, đứng dậy rời đi.

Chờ hắn đi rồi lão Hoàng khẽ nhíu mày.

Gia hỏa này hôm nay vội vã, không chỉ nhìn đồng hồ treo trên tường một lần, hình như đang rất gấp.

Nơi này là Bạch Nguyệt thành, là thủ đô của Ngân Nguyệt.

Sẽ không phải bị tinh trùng lên não thật chứ?

Ông ta có chút không yên tâm, lại hơi đau đầu, loại chuyện này dù lớn hay nhỏ nhưng chỉ cần bị lộ ra thì cuối cùng Tuần Dạ Nhân vẫn là người của chính nghĩa, nếu chuyện Vu Khiếu làm bị biết chắc chắn sẽ có người trừng trị hắn!

Không nói những cái khác, mấy tên biến thái tổng bộ kia sẽ tiện tay giết chết hắn, hoặc là thiến hắn.

"Gia hỏa này, không ngu xuẩn đến mức vậy đâu nhỉ?"

Lão Hoàng thầm nghĩ, nhìn ra ngoài cửa sổ rồi rơi vào trong suy nghĩ.

...

Thời gian chớp mắt đã đến 6 giờ.

Giờ tan làm đến.

Ngọc tổng quản sát vách nghe được tiếng đóng cửa vang lên, tiếp đó chính là âm thanh khóa cửa, nàng không có ra ngoài chỉ yên lặng nghe, hơi im lặng.

Thật đúng giờ!

So với đồng hồ báo thức còn chuẩn hơn.

Không về sớm một phút, cũng không muộn hơn một phút nào, tên gia hỏa Lý Hạo này, sống giống như một con rối.

"Tan làm rồi, ngày mai gặp!"

Ngoài cửa Lý Hạo tươi cười chào hỏi mọi người, lại một ngày đi qua, lăn lộn cả một ngày, tiền lương tới tay tâm trạng cũng không tệ.

Đi đến đầu cầu thang, đúng lúc Hách Liên Xuyên trên lầu đi xuống.

Nhìn thấy Lý Hạo, liền khẽ gật đầu.

Lý Hạo cũng gật gật đầu, tiếp tục xuống lầu.

...

Cất bước đi ra khỏi cửa lớn tổng bộ Tuần Dạ Nhân, Lý Hạo thở hắt ra một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười, lại là một ngày hoàn hảo!

Đối diện tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Gần đây vẫn luôn có một người nhìn chằm chằm bên này, thật ra cũng không phải bí mật quan sát mà là quang minh chính đại đứng ở đối diện chờ, những người này cũng không phải chờ Lý Hạo mà là chờ Hầu Tiêu Trần ra ngoài, sau đó thông báo cho tất cả các bên càng sớm càng tốt.

Nhìn thấy Lý Hạo...

Một vài người đang uống trà có chút dở khóc dở cười: "Thằng nhóc này là đệ tử của Viên Thạc kia, ta ở nơi này quan sát hai ngày, hai ngày hắn đều là đúng giờ đi làm, đúng giờ tan sở, một phút cũng không hơn không kém, so với đồng hồ còn chuẩn hơn, thấy hắn đi ra ngoài ta thì biết đã sáu giờ rồi."

Đối diện, người đang uống trà cùng hắn ta cũng cười: "Đây chắc là tự giác của võ sư?"

"Ha ha ha, chắc là vậy. Vẫn khá thú vị không đúng sao?"

"Cũng đúng, người bên Tuần Dạ Nhân này rất nhàm chán."

Mấy người trò chuyện, cười ha hả nhìn Lý Hạo rời đi, đều khẽ lắc đầu.

Ở chỗ này thật hiếm thấy!

...

Ở cửa chính Lý Hạo cũng mặc kệ đối diện bàn tán thế nào.

Bên đó đều là tôm tép nhãi nhép, mấy chùm sáng nhỏ yếu ớt đều nhanh chóng biến mất, Tuần Dạ Nhân cũng biết đối diện có siêu năng giả nhưng cũng không ai quan tâm, đều là người của một vài tổ chức phái tới theo dõi, quang minh chính đại theo dõi, cũng không ai cố ý xua đuổi.

Dọc đường Lý Hạo đi một đường về phía trước.

Nơi này cách Tuần Dạ Nhân rất gần, không có nguy hiểm gì, ít nhất phải đi khoảng mười phút đồng hồ mới có thể khả năng gặp được chút gì đó.

Hai ngày này hắn đã quan sát suốt cả chặng đường.

Trên đường đến lầu chấp pháp Tuần Kiểm ti có ba khu có thể gặp phải nguy hiểm.

Nhưng mà nghĩ đến lực uy hiếp của Hầu Tiêu Trần thì địa phương thứ nhất cách nơi này quá gần, xác suất lớn vẫn là ở chỗ thứ hai với thứ ba.

Chỗ thứ hai là một cái cái hẻm nhỏ bình thường vô cùng ít người, dài khoảng trăm mét, hai bên đều là nhà cao tầng che chắn, tương đối thích hợp để phục kích.

Một chỗ khác cách lầu chấp pháp Tuần Kiểm ti khoảng 500 mét, là một bãi đỗ xe, bình thường cũng không có nhiều người, dù là chỗ để xe nhưng cũng không nhiều.

Đương nhiên, ở đâu cũng đều giống nhau.

Đối với Lý Hạo mà nói chỉ cần là siêu năng giả, chùm sáng lớn như vậy thì chỉ cần mắt hắn không mù thì sẽ không nhìn lầm.

Đi được một lúc thì đi ngang qua một nhà cửa hàng bánh bao, đêm nay Lý Hạo không có mua bánh bao.

Mua bánh bao chỉ sợ chút nữa sẽ lãng phí.

Cứ đi thẳng đến chỗ cách tổng bộ Tuần Dạ Nhân khoảng hơn 3000 mét, Lý Hạo nhìn thấy được một vài chùm sáng đang lượn lờ xung quanh.

Dưới mặt đất, có một cái.

Trên mặt đất cũng có.

Bọn gia hỏa này đúng là âm hồn bất tán, cũng nhìn chằm chằm mấy ngày rồi, không biết có gì đáng xem.

Lý Hạo làm như không thấy tiếp tục đi tiếp.

Đi về phía trước khoảng 1000 mét chính là hẻm nhỏ kia.

Cách xa như vậy bình thường thấy không rõ mấy chùm sáng lắm.

Trừ khi là... Chùm sáng rất lớn!

Hắn đi một lúc trên mặt lộ ra vẻ mặt tươi cười, Vu Khiếu thật biết tìm chỗ, thế mà cũng biết nơi này thích hợp phục kích, xem ra người này cũng không kiêu ngạo đến nỗi không kiêng kỵ gì mà ra tay.

Đúng vậy, lúc này hắn thấy được một cái chùm sáng, chính là Vu Khiếu kia.

Chùm sáng của mỗi người đều không giống nhau lắm.

Có mạnh, có yếu, thuộc tính khác biệt, hình thái cũng không nhất định sẽ cũng một dạng.

Cẩn thận phân rõ, nhìn qua thì thường thường vẫn có thể phân biệt ra được thân phận.

Chỉ là... Lý Hạo khẽ nhíu mày.

Vu Khiếu, Tam Dương trung kỳ, cái này hắn biết.

Nhưng mà cách Vu Khiếu khoảng gần 500 mét, bên cạnh ông còn có một cái chùm sáng, rất lớn, lớn hơn Vu Khiếu, Lý Hạo lập tức nhíu mày.

Còn một người nữa?

Nhà nào?

Chùm sáng kia hắn phân biệt một chút, mạnh hơn Tôn Nhất Phi lúc trước một chút, Tam Dương đỉnh phong?

Không có mạnh như Tử Nguyệt, Luân Chuyển Vương, nhưng mạnh hơn Tam Dương hậu kỳ.

Hôm nay thế mà còn có một người Tam Dương đỉnh phong ở gần đây.

Đương nhiên, cũng không phải là ở trong hẻm nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment