Một kiếm chém ra, trong đầu lần nữa hiện ra con hổ dữ ngoan cố chống cự kia!
Ngươi không cho ta sống đường, thì ta cũng không cho ngươi đường sống.
Bùm!
Năng lượng kiếm bay vọt lên trời, sau một giây lại biến mất, lập tức bị khống chế, năng lượng kiếm của Lý Hạo phun ra, đồng thời chém Tinh Không Kiếm ra bịch một tiếng, trường thương màu vàng bị chém cho vỡ nát!
Dưới tác dụng Huyết Đao Quyết cộng thêm thanh kiếm nhỏ bất phàm, một kiếm này có lẽ không mạnh bằng đối thủ nhưng lực phá hỏng lại là đạt đến cực hạn.
Một vòng ánh sáng kiếm đánh tan hết tất cả chỉ trong nháy mắt, phụt một tiếng xuyên qua bả vai lão Hoàng.
Lão Hoàng chưa bao giờ thấy qua người nào đáng sợ như vậy!
Không phải là thực lực đáng sợ mà là sát khí dày đặc, sát tính vô cùng mạnh...
Không có chào hỏi, không có phân biệt, không có dừng lại, không có cái gì cả.
Giây phút xuất hiện trong mắt chỉ có sát khí, giống như nói cho ông ta biết là đã gặp mặt thì phải có một người chết, ông ta hoặc là hắn.
Ông ta tránh đi một chút cho nên chỉ là bị xuyên qua bả vai, nếu như ông ta không có thể tránh thì kiếm vừa rồi chính là xuyên qua cổ họng.
Chiêu chiêu tất sát(*)!
(*) Chiêu chiêu tất sát: Mỗi một chiêu đều dồn đối phương vào chỗ chết.
Sắc mặt Lão Hoàng thay đổi, ông ta không sợ người này, nhưng mà ông ta cảm thấy cứ tiếp tục như thế ông ta sẽ bị thương, bị thương nặng, thậm chí... Còn có thể sẽ chết!
Tên hỗn đản Vu Khiếu này, đến cùng là đang làm gì vậy?
Người trước mắt là Lý Hạo hay là Viên Thạc?
Ông ta không có tâm tư để suy nghĩ nữa, phải rời đi.
Vu Khiếu chết ở chỗ này thì ông ta nói cho Hồ Thanh Phong là được, ông ta muốn rời khỏi địa phương quỷ quái này có hơi hối hận, ông ta không nên đi theo Vu Khiếu tới đây.
Cho dù ông ta thắng... Thì phải làm thế nào đây?
Ông ta bắt đầu lùi lại!
Nhưng Lý Hạo đồng ý để ông ta đi sao?
Dậm chân xuống đất một cái, toàn bộ hẻm nhỏ lập tức vỡ ra, vách tường đổ sụp, cùng với những thứ này Lý Hạo còn chém ra một kiếm cực kỳ nhanh!
"Ngươi..."
Lão Hoàng tức giận, ông ta rõ ràng có ý rút lui mà người này chắc là đã nhìn ra, hắn không muốn sống nữa sao?
Cái Huyết Đao Quyết này ông ta cũng biết một chút, dùng trong thời gian càng dài xác suất tử vong càng lớn.
Ông ta với hắn không thù không oán, hắn điên rồi, giết Vu Khiếu còn không đủ, thế mà còn không đồng ý để cho ông ta rời đi...
Lúc này ông ta cũng cảm nhận được một vài siêu năng, xem ra trận chiến ở nơi này đã khiến cho rất nhiều người chú ý.
Lão Hoàng không muốn chiến đấu tiếp với tên điên này!
Ông ta nhanh chóng hóa ra một đạo áo giáp màu hoàng kim, lực lượng hệ Kim bao lấy toàn thân, tức giận nói: "Ngươi điên rồi sao? Ngươi giết không được ta, ta cũng không ý nghĩ đi giết ngươi..."
Oanh!
Một kiếm Tinh Không Kiếm đánh tới rất mạnh mẽ, lúc này trực tiếp chém vỡ áo giáp màu vàng do siêu năng biến thành, dưới một kiếm này máu bắn tung tóe, lão Hoàng kêu lên một tiếng đau đớn, cuối cùng cũng không nói được gì nữa!
Một kiếm này suýt chút nữa chặt đứt cánh tay của ông ta.
Ông ta có chút sợ hãi ngạc nhiên, nhìn về thanh kiếm trong tay Lý Hạo... Đây là cái gì?
Nguyên Thần Binh?
Không phải... Không giống lắm, nhưng thanh kiếm này sắc bén đến mức không dám tin, lực phòng ngự của ông ta là Tam Dương đỉnh phong nhưng mà lại bị một kiếm phá vỡ.
Ông ta biết bản thân đã phạm sai lầm.
Không nên phòng thủ!
Kiếm của tên này không gì không phá được, lúc này làm sao có thể phòng thủ, ông ta mạnh hơn Lý Hạo, chỉ có thể tấn công!
Ông ta lập tức phản ứng lại.
Một quyền đánh tới Lý Hạo!
Mà ánh mắt Lý Hạo sáng lên, một giây sau cũng đánh trả một quyền, oành!
Cú đấm mạnh mẽ làm cánh tay của Lý Hạo vỡ ra, cũng làm tay của lão Hoàng bị thương, máu tươi bắn tung tóe.
Lão Hoàng chửi thầm, tên điên này!
Ông ta cũng không dám tiếp tục phòng thủ, cũng chủ động tấn công đánh một quyền nữa tới Lý Hạo, mà Lý Hạo thu Tinh Không Kiếm lại.
Tiến lại cận chiến thì kiếm lại có chút vướng víu, chậm trễ thời gian.
Quyền đối quyền!
Rầm rầm rầm!
Trong chớp mắt, nắm đấm hai bên tiếp xúc vô số lần, Lý Hạo lùi lại mấy bước giẫm vỡ vô số tấm gạch, trên cánh tay tất cả đều là máu, toàn bộ tay phải gục xuống, xương cốt bên trong đều bị đánh gãy toàn bộ!
Mà lão Hoàng cũng là kịch liệt thở dốc một tiếng, máu tay phải liên tục chảy xuống.
Đối phương không có mạnh bằng ông ta, nhưng đối phương không muốn sống, đối quyền đánh tới cánh tay của ông cũng có cảm giác sắp phế rồi.
Đang thở hổn hển thì Lý Hạo lại tấn công lần nữa.
Lần này Lý Hạo không còn là huy quyền mà là bay lên không trung đá tới, ủng da sớm đã bị rách, bây giờ trên chân Lý Hạo, thậm chí còn truyền đến tiếng sóng biển, đó là Cửu Đoán Kình!
Ầm ầm!
Một cước liên tiếp một cước, một cước liên tiếp một cước...
Răng rắc!
Hai chân Lý Hạo đều truyền đến tiếng xương cốt đứt gãy, nhưng hắn lại là lộ ra vẻ mặt tươi cười, hai tay lão Hoàng đối diện đều xuất hiện vết rách, máu chảy liên tục, sắc mặt trắng bệch.
Lão Hoàng lạnh lùng nhìn Lý Hạo, một giây sau trước mặt hiện ra một cây Hoàng Kim Thương!
Thân thể cường giả siêu năng tàn phế cũng không có việc gì, năng lượng thần bí còn là được.
Nhưng người võ sư mà phế đi một bàn tay, phế đi hai chân thì ngươi còn có thể làm gì chứ?
Cho dù hắn có hung ác thì thực lực ở đây, hắn vẫn không bằng ông ta!
Trường thương phá không, không có người điều khiển lại lao thẳng đến Lý Hạo, đến đầu của hắn.
Mà lúc này Lý Hạo lại lộ ra dáng vẻ tươi cười lần nữa, lập tức tấn công tiếng hổ gầm im ắng, chỉ có một cỗ sóng âm chấn động!
Trường thương rung động một chút!
Tay trái hoàn hảo của Lý Hạo cầm Tinh Không Kiếm trong tay, vô số năng lượng kiếm tràn vào trong cơ thể, vung kiếm chém lại, một kiếm chém ra làm bóng tối xung quanh lại hiện ra một tia sáng, trường thương màu hoàng kim bị một kiếm này làm vỡ ra!
Một giây sau lại giống như Vương Minh thiên nữ, vô số năng lượng hệ Kim nổ tung lập tức bao phủ Lý Hạo.
Một chiêu này lão Hoàng cũng biết!
Tam Dương đỉnh phong cũng không phải là đồ giả.
Ông ta cũng không phải bị đánh cho choáng váng như Vu Khiếu, lúc này lực chiến đấu vẫn mạnh như trước, một tiếng ầm vang lên, Lý Hạo giống như búp bê vải bị rách, bị đánh bay ngược ra ngoài, trên người tất cả đều là máu!
Lão Hoàng sắc mặt trắng bệch, hừ lạnh một tiếng.
Tên gia hỏa này lần này còn không chết sao?
Mà chỉ ngay lúc Lý Hạo ngã nhào ra trên đất lại lập tức bò dậy, không ngừng ho ra máu, trên mặt là vẻ tươi cười.
Lập tức một thanh Hổ Đầu Kiếm màu lửa đỏ xuất hiện.
Thanh kiếm này mang theo hừng hực lửa giận!
"Chém!"