Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 529 - Chương 529: Lý Hạo Quá Nguy Hiểm

Chương 529: Lý Hạo Quá Nguy Hiểm Chương 529: Lý Hạo Quá Nguy Hiểm

Nàng nhìn bốn phía lần nữa, một lúc sau mới lạnh lùng nói: "Lần sau không thể làm theo thế này nữa... Ngươi về trước đi, phiền phức ở đây để ta giải quyết, nhưng mà ta phải nhắc nhở ngươi một chút, có thể lừa được một lúc cũng lừa không được cả đời!"

Lý Hạo cười: "Vậy là đủ! Không cần quá lâu, đợi ta luyện hóa thành công, nếu như Ngọc tổng quản muốn hiểu một chút thì ta nguyện ý vì Hầu bộ mà cho tổng quản biết một ít, cái gì mới thật sự là võ sư luyện hóa, lão sư ta chỉ là luyện hóa sơ thành mà năm thần ý đều đã xuất hiện, có lẽ... Ta sẽ nhanh hơn một chút? Khi đó ta nghĩ phiền phức nhỏ hôm nay sẽ không phải là phiền phức nữa!"

Năm thần ý đều đã xuất hiện!

Lúc này trong lòng Ngọc tổng quản hơi ngạc nhiên một chút.

Viên Thạc, nàng biết một chút tình huống ngày đó, lúc đánh chết Tôn Nhất Phi đã có hai thần ý xuất thể.

Lý Hạo thì sao?

Tên Hoàng Kiệt kia mặc dù không phải là võ sư, nhưng thật lực là Tam Dương đỉnh phong, cho dù so với Tôn Nhất Phi kém một chút cũng sẽ không kém quá nhiều.

Mặc dù nàng không biết rõ ràng tình huống cụ thể, nhưng nhìn chung có thể biết được một chút.

Mặc dù Lý Hạo không có thật lực giết Hoàng Kiệt, nhưng mà... Nhất định đã chiến đấu quyết liệt với đối phương, thật lực của người này có lẽ thật sự chỉ kém hơn sư phụ hắn một chút, nhưng cũng siêu việt hơn vô số võ sư!

Người thứ hai của võ lâm Ngân Nguyệt?

Lúc này Ngọc tổng quản không biết cuối cùng cảm nhận trong lòng nàng là gì, có chút ngột ngạt, một lát sau mở miệng nói: "Ngươi đi về trước đi!"

"Cảm ơn!"

Lý Hạo ôm quyền rồi quay người đi ra ngoài.

Đi một lúc bỗng nhiên quay đầu lại nói: "Tổng quản có nhẫn trữ vật không?"

Ngọc tổng quản khẽ nhíu mày.

"Nếu như có thì tổng quản có mang theo đồng phục Tuần Dạ Nhân không?"

Lý Hạo chỉ chỉ quần áo rách rưới trên người mình, cười nói: "Quá nát, dấu vết đánh nhau quá rõ ràng, đổi một bộ quần áo có được không?"

Ngọc tổng quản suýt chút nữa quên mất việc này.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, vung tay lên một bộ quần áo mới tinh xuất hiện, ném cho Lý Hạo.

Cùng đồng phục bình thường có chút khác biệt, bộ này là đồ mới, chất liệu đương nhiên không tầm thường.

Lý Hạo từng thấy qua!

Hầu Tiêu Trần mặc loại này.

Lý Hạo cười cũng không xấu hổ nhanh chóng vứt bỏ bộ quần áo rách nát, thay quần áo mới, lại thay một đôi ủng da mới, nội lực hơi chấn động máu trên người lại nhanh chóng chảy xuống.

Quần áo của Hầu Tiêu Trần cũng coi như là vừa người hắn, hơi nhỏ một chút, người kia thấp hơn hắn hai ba cm, cũng không quá nổi bật.

Đem quần áo cũ vứt xuống, Lý Hạo cười nói: "Tổng quản, ngài biết phóng hỏa không? Nếu không biết thì để Hách bộ giúp một chút."

"Ta sẽ xử lý!"

Ngọc tổng quản nhìn hắn một cái, không nói nhiều lời nữa.

Lý Hạo gật gật đầu, cất bước rời đi.

Về phần năng lượng thần bí của hai người Tam Dương hắn cũng không lấy, cũng không mở miệng.

Lúc này bọn Ngọc tổng quản còn cần thi thể để đối phó với các bên khác, làm máu thịt be bét thì không tốt lắm, lộ ra Tuần Dạ Nhân không phóng khoáng, giết người thì lập tức tước đoạt năng lượng thần bí.

Lý Hạo sao có thể làm chuyện này được?

Về phần nhẫn trữ vật... Vậy thì không quan trọng, giết người đương nhiên muốn lấy đi một chút bảo vật, nếu không chẳng phải là uổng công rồi sao?

Mãi đến khi Lý Hạo biến mất ở cuối con hẻm nhỏ rách nát, lúc này Ngọc tổng quản mới hơi nhíu mày.

Mà Hách Liên Xuyên trên không trung cũng nhảy xuống, nhìn về phía cuối hẻm nhỏ, lại nhìn Ngọc tổng quản một chút, ánh mắt hơi lóe, người này... Mặc dù mình đã từng nghĩ nàng không yếu nhưng thật sự là có chút lầm.

"Hầu bộ không đến?"

"Ừ!"

Ngọc tổng quản không nhiều lời, nhìn thoáng qua bốn phía, mở miệng nói: "Đốt toàn bộ, trừ mặt nạ của Hồng Nguyệt ra còn lại đốt hết toàn bộ, không cần để lại bất kỳ thứ gì!"

Đốt cháy toàn bộ, một chút cũng không để lại.

Về phần Lý Hạo với Hách Liên Xuyên nghĩ đến chuyện vu oan cho Hồng Nguyệt, cũng không đáng kể.

Ngọc tổng quản xử lý những người này cũng rất có kinh nghiệm.

Coi như vu oan cũng phải chờ Hồ Thanh Phong thấy được thi thể hai người, cũng sẽ tức giận, thậm chí phát điên, chắc chắn sẽ tìm phiền toái... Không cần thiết phiền toái như vậy, toàn bộ tiêu huỷ hết trừ cái mặt nạ, cái gì cũng không để lại.

Về phần ai chết, chết bao nhiêu người, chết như thế nào... Các ngươi tự nghĩ đi!

Ánh mắt Hách Liên Xuyên khẽ nhúc nhích, cũng không nhiều lời.

Một ngọn lửa bốc lên trong nháy mắt lan ra toàn bộ hẻm nhỏ.

Trong hẻm nhỏ lập tức có một ngọn lửa kéo dài, mãi cho đến khi đem thi thể hệ Thổ dưới mặt đất kia đều đốt cháy không còn một mảnh, từng luồng từng luồng năng lượng thần bí tràn ra, Phong, Thổ, Mộc, Kim lẫn lộn một chỗ, đặc biệt lộn xộn.

Ngọc tổng quản cảm nhận một chút, vung tay lên, một cỗ năng lượng sấm sét tràn lan ra, vách tường bốn phía nhanh chóng đổ sụp, một vài vết kiếm sót lại cũng biến mất toàn bộ.

Hệ Lôi!

Trong lòng Hách Liên Xuyên hơi động một chút, hệ Lôi là một loại siêu năng cực kỳ hiếu chiến, Ngọc đại bí này thực lực cũng sẽ không quá yếu.

Hủy diệt hết tất cả xong Ngọc tổng quản mới quay đầu nhìn ông ta một cái, lạnh lùng nói: "Giết tên Hoàng Kiệt, ngươi xuất mấy phần lực?"

Hách Liên Xuyên trầm mặc một lúc, mở miệng: "Ba phần lực..."

Trong lòng Ngọc tổng quản hiểu rõ.

Lần nữa nhìn về hướng Lý Hạo rời đi, nhẹ nhàng hít vào một hơi: "Người này... Ở lại Bạch Nguyệt thành không biết là tốt hay là xấu, ngươi ít liên hệ với người này, cũng ít ở cùng chỗ với hắn làm mấy chuyện tày trời... Ngươi không hiểu, võ sư chân chính lá gan lớn hơn sức tưởng tượng của ngươi nhiều! Ngày xưa Viên Thạc hoành hành Ngân Nguyệt, không có chuyện gì hắn không dám làm, không có người hắn không dám giết, sát tính của tên này trong mắt của ta có lẽ còn nhiều hơn Viên Thạc!"

"Một thân một mình không có ràng buộc, trừ Viên Thạc đáng để hắn lo lắng mấy phần thì không cái gì cản trở hắn, Hách Liên Xuyên, nếu không muốn bị hắn liên lụy đến chết thì cố gắng cách xa hắn một chút!"

Hách Liên Xuyên có chút ngượng ngùng, lời này là lần đầu tiên có người nói với mình.

Nếu như trước đó có người nói cho hắn ta cách xa Lý Hạo một chút, không chừng bị Lý Hạo liên lụy đến chết, đó là một tên thích giết người thì hắn sẽ cảm thấy đây là chuyện cười, Lý Hạo có thể hại hắn sao?

Nhưng lúc này ông lại là cảm thấy, có lẽ lời Ngọc tổng quản nói mới là đúng.

Hác Liên Xuyên chỉ nói vài câu với Lý Hạo mà thôi, muốn câu tên Vu Khiếu giết một chút uy hiếp xung quanh, kết quả... Ngay cả Hoàng Kiệt cũng bị xử lý, nếu không phải thật lực Lý Hạo còn chưa đủ, hắn ta nghi ngờ hôm nay Lý Hạo sẽ đại sát tứ phương, giết tới khi Hách Liên Xuyên phải sợ hãi mới dừng!

"Ngọc tổng quản, vậy bây giờ..."

"Bây giờ?"

Ngọc tổng quản nhìn hắn ta một cái, thản nhiên nói: "Ngươi gây ra phiền phức thì tự mình giải quyết, người đều là ngươi giết, ngươi thích làm sao thì làm, tin hay là không tin, mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, chỉ một chút thôi, không biết thân phận của những người này, Hỏa Phượng Thương vừa ra là giết hết... Chỉ đơn giản như vậy!"

Vẻ mặt Hách Liên Xuyên đau khổ.

Bên phía Hồ Thanh Phong sớm muộn cũng sẽ phát hiện ra, tiếp đó phiền phức của hắn sẽ không nhỏ.

Vốn nghĩ có Hầu bộ ở đây thì có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn một chút, hiện tại Hầu bộ không ở, Ngọc đại bí này giống như không có ý định giúp hắn ta giải quyết những phiền toái này.

"Cái đó..."

"Cứ như vậy đi, ta đi về trước!"

Ngọc tổng quản không muốn nói nhiều với hắn ta, hơi thở bộc phát, Hỏa Phượng Thương lập tức xuất hiện tay, một cái chớp mắt, một tia sáng xẹt qua chân trời trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, đã tới tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Đến nhanh, đi cũng nhanh.

Lần này, Hách Liên Xuyên rơi vào tình huống có chút khó xử.

Nàng đi thì đi, lại còn cầm theo Hỏa Phượng Thương... Thật sự là... Thật sự là không sợ hắn chết mà!

Bình Luận (0)
Comment