Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 535 - Chương 535: Thu Hoạch Không Tệ

Chương 535: Thu Hoạch Không Tệ Chương 535: Thu Hoạch Không Tệ

"Xinh đẹp cái đầu của ngươi! Đây là lộc hành, lộc thuật tận sâu trong xương tủy mới có một loại phản ứng bản năng, lúc đi đường cũng sẽ chú ý bốn phía, cảnh giác gió thổi cỏ lay xung quang, nếu không có gì bất ngờ thì sư tỷ này chúng ta người là võ sư Đấu Thiên, mà còn là đã tiến vào Đấu Thiên khá nhiều năm."

"Tê!"

Vương Minh khí một ngụm khí: "Lợi hại như vậy sao? Còn mạnh hơn lão sư sao?"

Lý Hạo lắc đầu: "Ngươi cái tên này còn muốn luyện võ thì xem nhiều sách, hỏi nhiều hơn đi! Lão sư là ngũ thế dung hợp, không phải Phá Bách bình thường, không phải Đấu Thiên bình thường."

Nói đến đây Lý Hạo lại nói: "Võ lâm hôm nay không nói bên ngoài, chỉ nói trong Ngân Nguyệt thì người bước vào Đấu Thiên trước lão sư, ta nói là những người ở đây bước vào Đấu Thiên đều là phế vật!"

"A?"

Vương Minh hơi bất ngờ, đây là có ý gì?

Đấu Thiên còn là phế vật?

Lý Hạo tiếp tục nói: "Những người không thể bước vào Đấu Thiên, hoặc là đi ra ngoài mới bước vào Đấu Thiên thì có thể là cường giả."

Vương Minh mông lung, thật sự không hiểu.

Lý Hạo giải thích nói: "Thiên tài thế hệ trước ở võ lâm Ngân Nguyệt đều bị lão sư khống chế, lão sư càn quét một đời võ lâm, lúc đó hắn còn chưa bước vào Đấu Thiên mà linh hồn những người kia vẫn bị lão sư đè ép!"

"Nghe mơ hồ nhưng trên thực tế thì không, đây là một loại áp chế thần ý với thần thế!"

"Cho nên Địa Phúc Kiếm của Hồng Nhất Đường, Tề Mi Côn của Tôn Nhất Phi những người này đều không thể bước vào Đấu Thiên, bây giờ bọn hắn đạt được Đấu Thiên thì tính là cái gì?"

"Còn có Hạ Dũng, cũng là đi ra ngoài mới bước vào Đấu Thiên."

Lúc này Lý Hạo cũng được coi là đại sư Võ Đạo, nhiều hơn một phần hiểu biết với bình tĩnh, tiếp tục nói: "Nói đơn giản một chút, năm đó những người bị lão sư đánh bại có ít người có thiên phú rất mạnh rất mạnh, có thể bị đánh bại mà không chết đều là người tài! Nhưng mà chỉ cần ở lại Ngân Nguyệt thì không có cách nào đột phá Đấu Thiên, trừ khi đi ra ngoài... Nhưng cho dù là đi ra ngoài cũng chưa chắc có thể đột phá..."

Vương Minh vò đầu, thật sự rất khó hiểu.

Cái này với chuyện đi ra ngoài có quan hệ gì sao?

Còn nữa không phải đang nói chuyện của sư tỷ sao?

Lý Hạo thấy gã không hiểu, cũng lười nói, trở về chuyện chính: "Sư tỷ là đệ tử của lão sư, theo lý mà nói không nên thăng cấp Đấu Thiên trước sư phụ, không phải không được mà là lão sư còn chưa có thăng cấp, nàng lại thăng cấp trước, chuyện này chỉ có thể nói rõ tiềm thế của nàng rất yếu, thậm chí yếu đến không bị lão sư chèn ép!"

"Đơn giản mà nói chỉ có cường giả mới xứng bị lão sư áp chế, kẻ yếu không xứng!"

"Đội trưởng chắc là cũng mạnh hơn nàng một chút, bởi vì ít nhất đội trưởng vẫn bị lão sư áp chế không được thăng cấp, cứ vội vàng thăng cấp thì đối với tiềm thế cảm ngộ không sâu, nhưng cho dù như thế chắc là cũng lợi hại hơn so với Đấu Thiên bình thường!"

Vương Minh gật gật đầu.

Thật ra vẫn không hiểu hết, nhưng trên tổng thể thì vẫn hiểu một chút, bên Ngân Nguyệt trước khi Viên Thạc thăng cấp Đấu Thiên đều là gà con!

Ý của Lý Hạo chính là như vậy sao?

Mặc dù gã vẫn không hiểu nguyên nhân, nhưng hiểu rõ đây đều là do lão sư áp chế.

Nói ra thật là đáng sợ!

"Sư huynh, ý của ngươi là người sư tỷ này của chúng ta mặc dù là Đấu Thiên nhưng trên thực tế rất yếu?"

"Cũng không đến mức rất yếu, là trình độ Đấu Thiên bình thường."

Lý Hạo cười nói: "Nếu đem võ sư Đấu Thiên chia làm ba cái cấp độ, lão sư là mạnh nhất, thứ hai là những người thế hệ trước bị đả kích như Hạ Dũng, cao chạy xa bay thăng cấp Đấu Thiên, còn có thể tiếp tục tiến bộ! Cấp độ thứ ba, chính là cấp độ bọn Lưu lão đại này, xem như tiêu chuẩn Đấu Thiên bình thường."

"Ngươi thì sao?"

Vương Minh nhịn không được hỏi một câu.

Lý Hạo cười: "Chắc cùng bọn Hạ Dũng không khác lắm, kém ở trên tiềm thế, nhưng mà lại tốt hơn bọn Hạ Dũng một chút, bởi vì ta là người Ngũ Cầm môn cho nên xem như là ở phía trên bọn hắn, phía dưới lão sư."

Đã hiểu!

Vương Minh gật đầu: "Người võ lâm thứ hai?"

"Không dám nhận!"

Lý Hạo cười: "Không phải khiêm tốn mà là sự thật. Chỉ có thể nói trước mắt trong võ lâm Ngân Nguyệt... Có thể nói như vậy! Nhưng mà khu vực rộng lớn khác, ai cũng không biết những năm này Võ Đạo bọn hắn phát triển như thế nào, có bao nhiêu Đấu Thiên, có Đấu Thiên nào đi tới một trình độ khác không, cho nên không thể nói như vậy."

Vương Minh gật đầu lần nữa.

Trong lúc hai người nói chuyện thì bóng dáng vợ chồng Hồ Định Phương đã biến mất.

Vương Minh có chút tiếc nuối nói: "Ngươi không quá nhiệt tình người ta, nếu không thì có thể mượn lực một ít, Hồ Định Phương cũng rất lợi hại, mà thân phận cũng cao, là quản lý Hổ Dực quân."

"Không dính hắn với chuyện lão sư, chờ lão sư trở lại rồi nói."

Lý Hạo lắc đầu.

Nói xong có chút tiếc nuối: "Đáng tiếc, hôm nay giết nhiều người như vậy mà một chút năng lượng thần bí cũng không lấy được, đáng tiếc!"

Lúc đó không lấy được, chỉ có thể từ bỏ.

Mặc dù hiện tại ngũ tạng của hắn đã cường hóa đến cực hạn trong thời gian ngắn, nhưng có càng nhiều năng lượng thần bí càng tốt, hai người Tam Dương, hai người Nhật Diệu. Năng lượng thần bí chắc chắn không ít, khoảng chừng 3000 phương!

Thật lãng phí!

Vương Minh cũng cảm thấy đáng tiếc, nhưng gã biết lúc sau cũng có một người hệ Kim.

Thật đáng tiếc!

...

Nói chuyện một lúc Vương Minh cũng đi.

Làm người thức thời.

Lý Hạo mới đại chiến một trận gã vẫn luôn vuốt mông ngựa, người ta cũng sẽ mệt.

Mà Lý Hạo cũng không vội kiểm tra chiến lợi phẩm.

Hắn đi tắm rửa trước, sau khi tắm rửa sạch sẽ mới vào phòng, lấy hai cái nhẫn trữ vật ra.

Thứ đồ chơi này Lý Hạo chưa thấy qua, nhưng hắn biết sơ sơ dùng như thế nào.

Hắn đọc rất nhiều sách cổ, có vài sách cổ cũng là có ghi lại.

Rất đơn giản, dùng tinh thần lực... Đương nhiên, hiện tại có nghĩa là thần ý hoặc là tiềm thế, dùng loại lực lượng đặc thù này là có thể mở nhẫn trữ vật ra, về phần siêu năng mở ra như thế nào Lý Hạo cũng không rõ, có lẽ là nhỏ máu nhận chủ?

Ai biết được!

Hắn bộc phát thần ý, quả nhiên, cảm giác được ở một cái nhẫn trữ vật có một ít gì đó, giống như một tầng bình chướng, thần ý Lý Hạo hóa kiếm bịch một tiếng, đâm thủng cái đó.

Trong nháy mắt trước mắt hắn hoa một cái, giống như tiến vào một không gian nho nhỏ.

Giống như một căn phòng nhỏ đen như mực, cũng không giống phòng ở, là một không gian tầm cỡ cái quan tài, để bản thân đi vào cũng không có vấn đề gì lớn.

Thần ý thành đèn là có thể thăm dò bên trong có đồ vật gì.

"Năm viên Đá Thần Năng... Đúng là kẻ có tiền!"

Lý Hạo cười, cũng không tệ, còn có Đá Thần Năng.

Cũng đúng, trước đó Vu Khiếu đưa cho hắn một viên, mặc dù tên kia nhất định sẽ cảm thấy mình có thể lấy lại cho nên mới tặng.

Nhưng mà 5 viên Đá Thần Năng xem như cũng không tệ.

Trừ cái mấy viên Đá Thần Năng còn có một vài thứ quen thuộc, nhẫn trữ năng, không phải nhẫn trữ vật!

Bình Luận (0)
Comment