Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 540 - Chương 540: Xuất Quan

Chương 540: Xuất Quan Chương 540: Xuất Quan

Ngày thứ hai.

Sáng sớm Lý Hạo vẫn đi làm đúng giờ.

Nhưng mà sáng sớm này, thậm chí tối hôm qua Hách Liên Xuyên cũng không có trở về, có thể là vì xử lý chuyện Tam Dương bị giết.

Cho nên sáng sớm Lý Hạo một thân một mình đi làm.

Những siêu năng bình thường theo dõi xung quanh lần này lại không có.

Một người cũng biến mất!

Hơn 8 giờ sáng Lý Hạo bước vào cửa lớn tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Tuần Dạ Nhân lúc này đều bề bộn nhiều việc, nhìn thấy Lý Hạo cũng có người quan tâm hỏi han vài câu chuyện hôm qua Lý Hạo bị tập kích, tuy nói Lý Hạo giống như không có việc gì nhưng mọi người vẫn quan tâm một chút, biểu đạt một chút ân cần.

Truy tìm hành tung Hồng Nguyệt là nhiệm vụ lớn nhất trước mắt của Tuần Dạ Nhân.

Tất cả mọi người đều đang bận rộn.

Đối với Hồng Nguyệt, bây giờ Tuần Dạ Nhân cũng không có gì kiêng kỵ gì nữa, qua mấy lần Hồng Nguyệt bị tổn thất nghiêm trọng, dù là cấp độ Húc Quang cường giả cũng bị bộ trưởng tuỳ tiện chém giết, bây giờ sĩ khí toàn bộ Tuần Dạ Nhân đang rất cao.

Nghe nói Hồng Nguyệt tập kích Lý Hạo lần nữa, nội bộ Tuần Dạ Nhân liên tục truyền đến âm thanh tiêu diệt Hồng Nguyệt, đều là ma quyền sát chưởng, rất là hưng phấn.

Còn chưa vào cửa Lý Hạo đã nôn nao.

Hắn nhìn thoáng qua tầng 6.

Tầng 6 lúc trước không nhìn thấy gì.

Nhưng hôm nay trên tầng 6 lại là mơ hồ nhiều hơn một loại cảm giác không thể nhìn thẳng, loại cảm giác này lúc trước đã từng có, chính là lúc đối mặt Hầu Tiêu Trần, có đôi khi nhìn Hầu Tiêu Trần thì con mắt đều đau nhức.

Trước đó mấy ngày không có loại cảm giác này.

Cho nên Lý Hạo đoán trước đó Hầu Tiêu Trần không ở tổng bộ.

Nhưng hôm nay bỗng nhiên lại có loại cảm giác này, Hầu Tiêu Trần trở về rồi sao?

Nghĩ đến điều này, Lý Hạo đi vào đại sảnh đi đến tầng 4.

Vừa tới cửa phòng làm việc của mình, bỗng nhiên Ngọc tổng quản từ trong văn phòng nàng đi ra, nhìn thoáng qua Lý Hạo, vẫn lạnh nhạt như cũ: "Lý Hạo, bộ trưởng xuất quan, lúc trước nói sau khi xuất quan thì dẫn ngươi đi gặp hắn!"

Xuất quan?

Chẳng lẽ trước đó Hầu Tiêu Trần không ở nơi này bế quan?

Lý Hạo cũng không làm rõ được tình huống.

Bây giờ Hầu Tiêu Trần gặp hắn là vì chuyện hôm qua sao?

Thầm nghĩ như vậy trên mặt cũng không biểu hiện gì ra ngoài, gật đầu cười nói: "Đã biết, tổng quản."

Đang chuẩn bị đợi lát nữa đi qua thì lại thấy Ngọc tổng quản nhìn nhìn hắn.

Lý Hạo bất đắc dĩ đành phải thành thật đi theo sau nàng, cùng nhau đi lên lầu.

Không chỉ Lý Hạo, đi đến tầng 5 gặp Hách Liên Xuyên với cặp mắt có chút đỏ, cũng vừa đúng lúc đi ra phòng làm việc đi lên lầu.

Nhìn thấy Lý Hạo, nhẹ gật đầu, miễn cưỡng lộ ra nụ cười.

Lý Hạo còn tưởng rằng hắn đau đầu chuyện ngày hôm qua, cũng không nói gì.

Ba người cùng nhau đi đến tầng 6.

...

Tầng 6 chỉ có một phòng làm việc.

Rất rất lớn!

Ngọc tổng quản gõ cửa, cửa được mở ra, Lý Hạo nhìn một cái thì thấy Hầu Tiêu Trần thất thần ngồi trên ghế, Hầu Tiêu Trần bây giờ so với lúc trước hình như càng yếu hơn một chút.

Thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng ho khan.

Nhìn thấy mấy người đến thì khẽ gật đầu, cũng không nói chuyện.

"Khụ khụ..."

Hầu Tiêu Trần lại ho khan vài tiếng, trong tay xuất hiện ra một chiếc khăn lụa lau miệng, mơ hồ còn có màu đỏ lóe lên một cái rồi biến mất, Ngọc tổng quản vội vàng đứng dậy: "Bộ trưởng..."

"Ngồi đi."

Hầu Tiêu Trần cười cười, nụ cười vẫn nhu hòa như cũ.

Lý Hạo không có nhìn loạn, chỉ là khóe mắt nhìn thoáng qua toàn bộ phòng làm việc.

Trong văn phòng không có quá nhiều đồ, nhưng có hai thứ bắt mắt nhất, một cái chính là màn hình lớn, còn có một cái là một tấm bản đồ rất to, rất rất lớn, gần như chiếm hết nguyên một mặt vách tường phòng làm việc.

Phía sau phòng làm việc còn có một cánh cửa, chắc là nơi sinh hoạt thường ngày của Hầu Tiêu Trần.

Hầu Tiêu Trần nhẹ nhàng thở hắt ra, dựa vào ghế, hơi mỏi mệt nhìn thoáng qua Lý Hạo, lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Hôm qua làm không tệ, võ sư nên ra tay thì ra tay, không lấy mạnh hiếp yếu nhưng cũng không sợ bất cứ kẻ nào!"

Lý Hạo đứng dậy: "Khiến bộ trưởng thêm phiền toái rồi!"

"Việc nhỏ thôi!"

Hầu Tiêu Trần cười: "Ở trong Bạch Nguyệt thành nhưng dám tập kích ngươi, đó chính là không để ta ở trong mắt, giết thì cũng đã giết rồi, đừng nói là giết hai người Tam Dương, có năng lực giết hai người Húc Quang thì có tính là gì chứ?"

Trong lòng Lý Hạo líu lưỡi, hắn cũng không có khả năng này.

Hầu Tiêu Trần lại liếc mắt nhìn Hách Liên Xuyên, ho nhẹ một tiếng, khẽ nhíu mày: "Tốc độ phản ứng này của ngươi quá chậm, cầm Hỏa Phượng Thương trong tay đi mấy ngàn mét bên ngoài chiến trường, sớm đã đoán được vậy mà còn tốn hơn 20 giây, nếu là đưa ngươi ra chiến trường... Chẳng phải là ngươi mỗi ngày đều đến trễ chiến cơ sao?"

Hách Liên Xuyên có chút bất đắc dĩ, cũng nhanh chóng đứng dậy: "Bộ trưởng, ta..."

"Thôi!"

Hầu Tiêu Trần đánh gãy ông, ho khan một cái: "Bước vào Tam Dương trung kỳ, coi như cũng không tệ nhưng mà vẫn chậm."

Chậm sao?

Hách Liên Xuyên cảm thấy vẫn được, thật ra đã rất nhanh rồi.

Đương nhiên, không thể nào so sánh cùng bộ trưởng được.

Hầu Tiêu Trần giống như cũng không quá để ý đến chuyện phát sinh hôm qua, nhìn thoáng qua mấy người, nói nhỏ: "Chuyện hôm qua đã qua rồi thì cho qua đi, đối với Hồng Nguyệt truy kích và tiêu diệt nhiều hơn là được."

Ông ta cũng không nói tiếp những cái này, mà chuyển sang một chuyện khác: "Hội đàm cơ cấu ở bốn phương lần trước lão Hách đã đi một lần, nói chẳng ra sao cả, hôm nay ta xuất quan ba bên khác đều muốn nói lại... Cho nên bàn lại một lần."

"Lý Hạo, ngươi cũng đi cùng đi."

"Ta?"

Lý Hạo bất ngờ, việc này để cho hắn đi?

Tuy nói chỉ là đi cùng nhưng loại chuyện như này không phải là mấy người phó bộ trưởng đi sao?

Lý Hạo hắn hình như chỉ mới đến mấy ngày mà thôi.

"Cùng đi đi!"

Hầu Tiêu Trần cười: "Tăng thêm một chút kiến thức, mở mang kiến thức một chút về nhiều người, nhiều cường giả hơn. Võ sư cũng không thể như ếch ngồi đáy giếng. Bầu trời Ngân Nguyệt này không tính quá cao, nhưng mà đối với ngươi bây giờ mà nói còn chưa có chạm đến cực hạn của khoảng trời này."

"Nếu như không có trận chiến hôm qua thì ngươi cũng không cần đi, nhưng mà đã có... Vậy thì cùng đi đi!"

Lý Hạo bất ngờ nhưng cũng không có từ chối, lập tức nói: "Cảm ơn bộ trưởng coi trọng!"

"Dù sao thì dựa theo lời ngươi nói, hiện ra giá trị của ngươi thì ta phải cho ngươi càng nhiều cơ hội, không đúng sao?"

Hắn trêu ghẹo một câu, Lý Hạo chỉ có thể cười ngây ngô đáp lại.

Ngọc tổng quản, người này thật đúng là không có chuyện gì không nói mà!

Hầu Tiêu Trần đứng dậy: "Đi thôi, hôm nay hội đàm tứ phương ở tổ chức Hành Chính Tổng Thự, dù sao Hành Chính Tổng Thự mới là chủ quản cơ cấu Ngân Nguyệt."

Hắn vừa đi vừa nói: "Ở Ngân Nguyệt Tuần Dạ Nhân chỉ là cơ cấu cấp dưới Tuần Kiểm ti, Lý Hạo, nhớ kỹ, Tuần Dạ Nhân bên Ngân Nguyệt không phải trời."

Lý Hạo vội vàng gật đầu, vốn dĩ cũng không quá quan tâm những thứ này.

Hơn nữa Hầu Tiêu Trần mạnh như thế, ai sẽ để ý những cái này?

Bình Luận (0)
Comment