Trên quảng trường.
Vào lúc này, Lý Hạo vừa bước lên phía trước vừa kiêu ngạo độc đoán!
Tất nhiên, hắn không nghĩ vậy.
Không cần biết tại sao Hầu Tiêu Trần lại để cho hắn gia nhập Võ Vệ Quân, nhưng với tư cách là một võ sư thì hắn không muốn cúi đầu ở nơi có tất cả đều là võ sư như thế này.
Đặc biệt, lão sư của hắn là lão ma đầu Viên Thạc!
Hai quyền đã đánh bại truyền nhân của Khai Sơn Phủ, Lý Hạo khí thế bừng bừng, lúc này hổ thế xuất hiện.
"Hầu bộ trưởng để cho ta gia nhập Võ Vệ quân... Ta không quá muốn!"
Lý Hạo lớn giọng nói: "Ta cảm thấy nhóm võ sư các ngươi không gì sánh được với các võ sư của năm đó, cho nên ta cảm thấy cũng không cần gia nhập cùng các ngươi, ta Lý Hạo muốn khiêu chiến thì ta cũng khiêu chiến với những võ sư lão bối kia!"
"Một số người trong số bọn hắn bây giờ đã đi đến Trung Bộ mà một số đã trở thành Siêu Năng Giả, ta đã gặp Tề Mi Côn cấp Tam Dương hậu kỳ, dù ông ta không còn là một võ sư nhưng ta cảm thấy ông ta vẫn có trái tim của một võ sư!"
"Chiến đấu với võ sư như vậy, ta cảm thấy hẳn là rất vui vẻ!"
"Buổi trưa, ta đến gặp tiền bối Nam Quyền Hạ Dũng muốn luận bàn cùng hắn nhưng hắn từ chối, hắn nói rằng hoặc ta giết chết hắn hoặc hắn giết chết ta... Một trận chiến sinh tử, hắn không muốn vì hắn muốn chiến đấu cùng lão sư của ta!"
"Ta nghĩ võ sư như vậy không muốn cùng ta khiêu chiến, thật đáng tiếc!"
Lý Hạo nhìn chung quanh quét qua đám người: "Ta biết mấy lão bối võ sư này xem thường, cho rằng chúng ta còn trẻ, cho dù thực lực không tệ thì cũng kém xa so với lúc đó… Cho dù thực lực đạt đến Đấu Thiên thì bọn hắn cũng chỉ là Phá Bách."
"Cho nên, khi ta cảm nhận được sự thù địch của các ngươi, tinh thần chiến đấu của các ngươi... Ta rất vui mừng, ta nghĩ, Lý Hạo ta có thể không bằng ai trong số các lão bối võ sư nhưng nếu ta quét sạch Võ Vệ quân, sau này sẽ có người hỏi ta, Lý Hạo, ngươi có chiến tích gì?"
"Ta sẽ nói với bọn hắn biết ta đã từng một mình quét sạch Võ Vệ quân mà khiến Võ Vệ quân các ngươi lạnh mình sợ hãi năm đó!"
Ngay sau khi lời này được đưa ra, từng lường khí thế đã tăng lên từ mọi hướng!
Một nữ tử mặc bộ đồ luyện công màu đen nhanh chóng xông ra với khuôn mặt lạnh lùng: "Lý Hạo, quét sạch Võ Vệ Quân, ngươi cho rằng ngươi có thể sao?"
Lý Hạo cười gật đầu: "Ta cảm thấy ta có thể! Không chỉ có thể, ta cảm thấy không có người nào ở đây còn có thể chống đỡ nổi mười chiêu trong tay ta! Các ngươi... Không được!"
"Ngọc Kiếm môn, Tạ Lan! Xin chỉ giáo!"
Nữ nhân hừ lạnh một tiếng vung kiếm!
Lý Hạo đã đánh trước mặt cũng không phải một hai người, mà là toàn bộ Võ Vệ quân.
Truyền nhân của Khai Sơn Phủ bại trận, dù ai cũng biết Lý Hạo cường hãn nhưng võ sư này không chịu thừa nhận thất bại, dù biết mình bại trận cũng không bao giờ thừa nhận mình thua kém Lý Hạo.
Ông!
Thanh kiếm xuyên qua bầu trời, hàn quang của một kiếm này bắn khắp nơi.
Những võ sư kia lần lượt trở nên căng thẳng.
Ngay khi Lý Hạo đến thì đã đánh bại Trần Tiến, bọn hắn hy vọng rằng Tạ Lan của Ngọc Kiếm môn có thể giành chiến thắng.
Còn Lý Hạo thì lúc này tốc độ cực nhanh, bước lên không trung một bước, vọt lên không trung, ngay sau đó, hắn giậm chân thì liền có một tiếng nổ lớn, trường kiếm bị hắn trực tiếp dùng một cước đập thẳng xuống đất!
Nứt gan bàn tay, Tạ Lan muốn khống chế trường kiếm nhưng phát hiện rốt cuộc không thể rút ra được.
Sau một khắc, Lý Hạo đánh ra một quyền hổ khiếu sơn lâm.
Thế như chẻ tre!
Quá mạnh!
Tạ Lan biến sắc nhanh chóng rút lui nhưng Lý Hạo đã vọt tới ngay lập tức, Phi Điểu Thuật!
Trong nháy mắt hắn phá toái hư không mà xuất hiện trước mắt Tạ Lan, sắc mặt của Tạ Lan đại biến mà đá ra một cước nhưng Lý Hạo đã đánh ra một quyền trùng điệp!
Oanh!
Tạ Lan bay ngược ra ngoài, chân phải co quắp mà gầm lên một tiếng, đồng thời bay lộn ngược trở lại, dùng tay làm kiếm, kiếm hướng về phía đầu Lý Hạo mà lao tới!
Lý Hạo há miệng.
"Gầm!"
Mãnh hổ gào thét!
Một con mãnh hổ như chồm lên người Lý Hạo, tiếng hổ gầm rung chuyển thiên địa, nội kình bộc phát, thần ý lộ ra, kiếm khí của Tạ Lan còn chưa chạm tới Lý Hạo đã bị Lý Hạo trong nháy mắt dùng móng vuốt nắm lấy, rắc!
Kim loại như vỡ nát, hiển nhiên chỉ là kiếm khí của nội kình lại trực tiếp bị Lý Hạo bóp vỡ nát, nội kình bùng nổ!
Bóp nát kiếm khí, tiếng gầm của Lý Hạo rung lên, Tạ Lan hơi choáng váng trong nháy mắt bị Lý Hạo một quyền đánh ra ngoài!
Ầm!
Một tiếng động thật lớn, Tạ Lan bay ngược trở ra, máu tươi phun ra mà nặng nề rơi xuống đất, vừa vặn rơi ngay bên cạnh Trần Tiến, Trần Tiến đang chuẩn bị đứng dậy lại lần nữa ngã xuống!
Chín vị bách phu trưởng, trong nháy mắt đã có hai người nhanh chóng bị thua.
Không có cách nào để chống lại!
Còn lại mấy người lần lượt biến sắc..
Lý Hạo lạnh lùng nói: "Ta nói, một người còn chưa đủ, để cho các ngươi cùng nhau tiến lên còn phải đạo đức giả! Võ sư thích một mình chiến đấu, chính là dựa vào thực lực đáng kể, các ngươi quá yếu, từng người một lên chính là chịu chết, nếu chênh lệch quá lớn, nếu các ngươi không có ý định giết người thì tất cả các ngươi sẽ chết!"
Lời này không còn là một cái tát vào mặt nữa.
Mà là ngồi trên đầu đi ị!
Trong nháy mắt có ba người cùng nhảy ra ngoài.
Ba người đều là nam nhân, lúc này một người dùng đao, một người dùng súng, còn một người dùng tay không nhưng lòng bàn tay đen kịt, toàn bộ công lực đều nằm trong bàn tay.
"Ngũ Hổ Đoạn Đao môn, Trương Dương!"
"Truyền nhân Tồi Tâm Chưởng, Ngô Việt!"
"Truyền nhân thương của La gia, La Tề Triệu!"
"Xin chỉ giáo!"
Ba người nói xong, trong phút chốc trường thương giết ra, sát ý rung trời như Huyết Long gầm thét.
Trương Dương của Ngũ Hổ Đoạn Đao môn bổ ra một đao, hổ gầm thiên địa.
Ngô Việt của Tồi Tâm Chưởng cũng hướng về phía Lý Hạo đánh ra một chưởng vô thanh vô tức.
Sau khi ba người liên thủ, trong nháy mắt ba chỗ yếu cổ họng, trái tim cùng đầu của Lý Hạo liền bị khóa chặt, ba vị võ sư cấp Đấu Thiên thần ý bộc phát mà khóa chặt Lý Hạo, thế như thần!
Các võ sư có mặt đều thở phào nhẹ nhõm, sợ bỏ lỡ một màn này.
Việc ba vị Đấu Thiên cùng ba vị bách phu trưởng cùng nhau liên thủ giết địch đây cũng là điều cực kỳ hiếm thấy, trước đó, hai vị bách phu trưởng liên thủ giao chiến cùng một vị siêu năng cấp Tam Dương, và kết quả là bách phu trưởng thắng!
Đấu Thiên ở đây cũng không hề yếu.
Hai vị bách phu trưởng liên thủ với nhau đều nắm chắc sẽ thắng một số Tam Dương, đương nhiên nói chính là sơ kỳ đã rất bất khả tư nghị.
Hiển nhiên, bây giờ ba người cùng nhau liên thủ, cũng cho rằng Lý Hạo có thể so với Tam Đường sơ kỳ còn mạnh hơn.