Trần Tiến cười lạnh nói: "Mộc Lâm, ngươi phòng ngự vô địch, với sự tồn tại này của ngươi, người ta trở thành đội trưởng Thân Vệ của kiếm khách khác lại vừa vặn phù hợp rồi!"
Còn đội trưởng Thân Vệ?
Tên mập này làm bảo tiêu cho người ta là thích hợp nhất.
Mộc Lâm liếc mắt nhìn ông ta một cái rồi cười ha hả nói: "Như vậy còn hơn người nào đó bị người ta đánh cho hai quyền ngã."
"Ngươi…"
Mộc Lâm cười ha hả cũng không để ý ông ta nữa, đứng lên nói: "Tản tản! Nếu tên kia thực sự tới làm bách phu trưởng... Ta lo rằng hắn sẽ điều chuyển một bộ phận người gia nhập vào đội ngũ của hắn của mình, các vị hãy coi chừng, những người trong đội ngũ của các ngươi, hôm nay nhìn thấy các ngươi thất bại thảm hại như vậy, làm không tốt có thể sẽ động tâm."
Ngay sau khi những lời này vừa nói ra, mấy vị bách phu trưởng ngay lập tức trở nên căng thẳng.
Điều đó khó mà làm được!
Đội ngũ của bọn hắn đều đã xây dựng từ rất lâu, dù có giảm quân số thì rất nhanh cũng sẽ đủ quân số, bây giờ Lý Hạo mới tới, nếu muốn thành lập đội trăm người thì khẳng định muốn lôi kéo mấy vị lão nhân.
Không có khả năng hắn nhậm chức liền để hắn trụi lủi trên mặt đất mà không có lấy một vị lão nhân được.
Đám người hàn huyên một lúc rồi nhanh chóng giải tán.
Mà Mộc Lâm ở nguyên tại chỗ một lúc, rồi rất nhanh cười một tiếng, lại nghĩ tới người đệ đệ thân yêu của chính mình… Đệ đệ đáng yêu của ta, ta hy vọng ngươi sẽ trở lại Bạch Nguyệt thành càng sớm càng tốt, ca ca sẽ gần gũi cùng ngươi một chút!
...
Trên xe.
Ngọc tổng quản không nói gì, nhắm mắt dưỡng thần.
Lý Hạo cũng hồi tưởng lại những luận bàn trước đó, lần này thực sự chỉ là luận bàn, thực lực của những vị bách phu trưởng kia cùng hắn có khoảng cách, cho nên hắn hầu như không dùng quá nhiều lực.
Về phần Mộc Lâm... Tên mập kia là cao thủ phòng ngự, Lý Hạo chỉ chém đối phương một kiếm chứ thực tế cũng không phải là trận chiến sinh tử.
Nhưng điều mà Lý Hạo nghĩ đến là thể chất của bọn hắn!
Đều rất mạnh!
Ngay cả mấy vị bách phu trưởng thì thể chất cũng mạnh đến đáng sợ, ít nhất đều mạnh hơn đội trưởng.
"Tổng quản, Thần Năng Thạch có thể mạnh nhục thân, có phải bọn hắn đã hấp thu không ít Thần Năng Thạch đúng không?"
Lý Hạo hỏi thẳng.
Ngọc tổng quản bình tĩnh nói: "Đúng vậy, thu hoạch được từ di tích, Thần Năng Thạch thường thường là chủ yếu."
"Vậy Hắc khải của Chiến Thiên quân có phải cũng ở đây hay không?"
"Đúng."
Ngọc tổng quản tiếp tục nói: "Chiến Thiên quân cũng không phải là quân đội duy nhất của nền văn minh cổ đại, quân đội thời kỳ đó đều thống nhất hình thức chế áo giáp, là hắc khải… Rất nhiều! Võ Vệ quân hiện có 500 cỗ hắc khải, nhưng tiếc là hắc khải của Chiến Thiên thành trước đó đã bị những người khác cầm đi không ít."
Đều phân chia cho tam đại tổ chức không ít.
Kiếm Môn, có vẻ như cũng chia một chút.
Ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, 500 cỗ hắc giáp, có hắc khải thì phòng ngự vẫn rất mạnh, cho dù không có năng lượng đặc thù duy trì từ mặt đất thì phòng ngự của hắc khải cũng có thể khiến Nhật Diệu đau đầu.
Nói cách khác, những võ sư này được trang bị hắc khải... Có lẽ từng người đến cùng đều có thể làm Nhật Diệu…
Đây mới là một chuyện đáng sợ!
Hơn nghìn Nhật Diệu... Chẳng trách Tuần Dạ Nhân nghèo đinh đương vang, Hầu Tiêu Trần đều đem tất cả những gì tốt đẹp vào Võ Vệ quân tạo nên một đội quân vô cùng cường hãn.
Lý Hạo cảm thấy ngay cả Võ Vệ quân ở Trung Bộ nhìn người này cũng là tồn tại đứng đầu.
Thu thập lực lượng của Ngân nguyệt để tạo ra một đội quân nghìn người như vậy, e rằng đây chính là con át chủ bài lớn nhất của Ngân Nguyệt.
Nếu tất cả mọi người đều được trang bị hắc khải, cộng với việc Đấu Thiên công kích phía trước, kết hợp với quân trận...
Lý Hạo cẩn thận suy nghĩ lại, ánh mắt lóe lên một cái.
Bất kỳ đội một đội trăm người nào cũng có thể đánh thắng Tam Dương một cách dễ dàng, nếu có Kim Thương cùng Mộc Lâm ở đây thì việc đánh thắng Húc Quang cũng không quá khó, đây vẫn dựa trên cơ sở là Kim Thương đơn độc một mình không thể thắng được Húc Quang.
Hầu Tiêu Trần để cho mình gia nhập Võ Vệ quân... Nhưng hắn thực sự coi trọng một chút.
Lý Hạo trầm mặc một hồi rồi lại nói: "Vậy ta tự mình mời chào nhân thủ?"
"Có thể, nhưng ngươi phải thông qua khảo hạch của chúng ta trước, không phải tùy tiện mời chào một võ sư giang hồ thì ngay lập tức có thể gia nhập."
Ngọc tổng quản bình tĩnh nói: "Những võ sư này, gia nhập Võ Vệ quân đều đã vượt qua nhiều loại khảo hạch khác nhau, cuối cùng mới có thể gia nhập thuận lợi, mà cũng sẽ ký một số thỏa thuận bảo mật và sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì ra ngoài... Ngay cả trong ba năm đầu tiên thì cũng không được phép rời khỏi căn cứ, trừ khi làm nhiệm vụ. Sau ba năm, mỗi năm sẽ được nghỉ một tháng nhưng sẽ luân phiên nghỉ ngơi."
Trong ba năm không có khả năng rời đi.
Đây cũng là một loại tra tấn đối với rất nhiều võ sư.
Tuy nhiên, nghĩ lại thì đó là điều bình thường.
"Vậy thì ta cũng như vậy?"
"Bách phu trưởng trở lên không phải chịu sự hạn chế này! Miễn là ngươi có ở đó lúc thi hành nhiệm vụ là được."
Lý Hạo gật đầu, cái này vẫn tốt.
Qủa nhiên chỉ có quan chức mới có đặc quyền này.
Nếu là một đại đầu binh sẽ không được rời đi trong ba năm.
Giờ phút này Lý Hạo đã nghĩ tới rất nhiều, đội Võ Vệ quân này đã thu được rất nhiều lợi ích rất lớn, Lý Hạo nhìn xem một chút mà hầu như đều là Phá Bách... Sau khi hấp thụ không biết bao nhiêu Thần Năng Thạch cùng năng lượng bí ẩn, bọn hắn đều sẽ có lỗi với chính mình nếu không tiến vào Phá Bách!
Đây là một nền tảng rất lớn cho sự tiến bộ của các võ sư ở nơi này.
Hắn nghĩ đến tiểu đội Liệp Ma.
Nhưng là... Còn Ngân Nguyệt thì làm sao bây giờ?
Hắn muốn đội trưởng của bọn hắn đi qua, Lưu Long ở trong Ngân Thành hấp thu một ít Thần Năng Thạch, tưởng chừng như muốn đòi mạng ông ta, nhưng ở đây, có lẽ sẽ có rất nhiều cơ hội như vậy để ông ta nhanh chóng theo đuổi.
Liễu Diễm, Ngô Siêu, Trần Kiên,...
Mấy vị này đều đã tiến vào Phá Bách cũng đủ tư cách để gia nhập, hơn nữa cũng là Tuần Dạ Nhân, xét duyệt chắc chắn không thành vấn đề.
Tại đây Lý Hạo nghi ngờ có bảo vật có thể giúp mọi người cảm ngộ thế, bằng không thì một nghìn người cũng không thể có trăm người Phá Bách viên mãn, thế cũng không thể cảm ngộ tốt như vậy.
Quá nhiều cơ hội!
Nhiều đến mức Lý Hạo cảm thấy không nên để đội trưởng của bọn hắn tiếp tục ở lại Ngân Thành lưu thủ uống dưới nữa.
Nhưng là... Ngân Thành rất trọng yếu.
Ít nhất, cửa đá kia rất trọng yếu.
Nhưng nếu cẩn thận nghĩ lại thì những người khác không thể mở ra cửa đá...