Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 575 - Chương 575: Gia Nhập Võ Vệ Quân

Chương 575: Gia Nhập Võ Vệ Quân Chương 575: Gia Nhập Võ Vệ Quân

Trước khi gia nhập Võ Vệ quân, Lý Hạo không hẳn có quá nhiều hứng thú.

Nhưng đến giờ phút này lại thấy hứng thú.

Kim Thương, Mộc Lâm, hai người này đã cùng nhau đi một quãng đường rất xa trên con đường Võ Đạo, tuy chưa nhìn thấy Kim Thương nhưng chỉ riêng Mộc Lâm cũng đủ để giữ Lý Hạo ở lại.

Còn đối với muốn chức quan cấp cao thì cũng đều là việc ngẫu nhiên.

Thăm dò di tích cùng chiến đấu chống lại các nền văn minh cổ đại, chống lại cướp biển...

Mục tiêu của Võ Vệ Quân cũng rất có ý tứ.

Ngân Thành tuy lớn nhưng không có nhiều cơ hội có thể chiến đấu, nếu gia nhập Võ Vệ quân thì có lẽ có thể có nhiều cơ hội thực chiến hơn.

Hơn nữa, nơi này ven biển.

Ngắm biển cũng là một loại thú vui.

...

Trong đại sảnh.

Ngọc tổng quản không quan tâm đến việc Lý Hạo muốn chức quan cấp cao, nếu Lý Hạo nguyện ý ở lại thì đó là điều tốt nhất.

Về phần các Tuần Thành Sứ cấp cao... Cứ thử nhìn một chút dù sao cũng không tổn thất cái gì, nếu Tuần Kiểm ti cùng Hành Chính Tổng Thự thực sự nguyện ý trả lời thì ai quan tâm chứ?

Ngọc tổng quản không muốn nói thêm nữa, mở miệng nói: "Vậy bây giờ ngươi ở lại giao lưu trao đổi cùng bọn hắn, hay là quay trở về rồi ngày mai lại đến?"

"Ngày mai lại đến!"

Lý Hạo cười nói: "Ta đột ngột tới đây, lại đánh mấy vị bằng hữu, nên cho mọi người một chút thời gian tiếp nhận ta."

Mộc Lâm ở bên cạnh cười ha hả nói: "Không sao, bàn luận bị thương cũng là chuyện bình thường, thời điểm Võ Vệ quân vừa thành lập, khống biết đã chiến đấu bao nhiêu lần mỗi ngày, ở đây có Trị liệu sư chuyên nghiệp nên rất nhanh có thể khỏe lại."

Nơi này được trang bị hệ thống trị liệu siêu năng.

So với võ lâm của năm đó, sau khi bị trọng thương thì khó lành, không ít võ giả đã ngã xuống dưới thương thế, bây giờ siêu năng lực trỗi dậy thực sự cũng là cơ hội cho võ sư.

Không cần lo lắng quá mức, ra tay quá nặng cũng không dám ứng phó toàn lực khi luận bàn.

Lý Hạo cùng Ngọc tổng quản cũng không tiếp tục nói thêm cái gì.

Trong lúc Mộc Lâm tiễn biệt hai người đi ra đại sảnh, vượt qua quảng trường, dưới sự soi mói của rất nhiều võ sư, bọn hắn lên xe từ từ rời đi.

...

Bọn hắn vừa rời đi.

Trong quảng trường, một số người bắt đầu bàn tán.

"Đồ đệ của lão ma lợi hại như vậy?"

"Quả nhiên, mạch này đều là yêu nghiệt!"

"Thật đáng tiếc thiên phu trưởng không có ở đây, nếu không..."

"Đó là tự nhiên, nếu thiên phu trưởng có ở đây, tên này nhất định sẽ bị ăn thiệt thòi lớn, thật quá kiêu ngạo!"

Đám người thảo luận ầm ĩ.

Có thể nói rằng vẫn rất bất đắc dĩ.

Ai là thiên phu trưởng?

Kim Thương!

Năm đó cùng Viên Thạc nổi danh, nhưng bây giờ, đồ đệ của Viên Thạc đã tới Võ Vệ quân và gần như quét sạch hầu hết tất cả mọi người ngoại trừ Kim Thương ở bên ngoài.

Mặc dù cuối cùng Mộc Lâm cũng lấy lại được một chút mặt mũi, nhưng kết quả của trận giao chiến giữa hai người là Mộc Lâm bị thương, Lý Hạo chỉ thở dốc trong chốc lát, đối với Võ Vệ quân mà nó thì thật sự đã thua không còn mặt mũi!

...

Bên ngoài quảng trường thảo luận ầm ĩ.

Phía sau đại sảnh.

Chín vị bách phu trưởng đều tập trung lại một chỗ vào lúc này, và Mộc Lâm cũng đang ở đó.

Sắc mặt của mấy vị bách phu trưởng bị thương lúc này có chút ảm đạm, nhưng vết thương cũng không quá nặng, nặng nhất là xương cốt bị gãy, gãy xương, nội phủ hơi chấn động một chút, Lý Hạo đối phó bọn hắn chênh lệch không nhỏ, hắn vẫn lưu thủ.

"Mộc Lâm, không phải ngươi nói hắn chỉ là Phá Bách sao?"

Trần Tiến, truyền nhân Khai Sơn Phủ, sắc mặt rất khó coi, đây chính là Phá Bách mà ngươi nói?

Ông ta là người đầu tiên xuất thủ và bị người đánh ngã chỉ bằng hai quyền!

Quá mức mất mặt rồi!

Mộc Lâm cười: "Nhìn ta làm cái gì? Người ta tiến bộ nhanh, ta có thể làm gì. Mọi người đều biết tình báo của hắn thông minh, cũng không phải một mình ta nói hắn là Phá Bách, mà đều nói hắn là Phá Bách, kết quả người ta lại không phải… Ngươi trách ta?"

Đám người đều trầm mặc không nói.

Hoàn toàn chính xác, tình báo nhận được cho thấy, Lý Hạo hoàn toàn chính xác chỉ là Phá Bách, đây là bao lâu?

Tạ Lam từ Ngọc Kiếm môn ho khan một cái, thật sự bị thương, cũng không phải học từ Hầu Tiêu Trần bọn hắn, lúc này sắc mặt có chút tái nhợt nói: "Hắn đánh bại chúng ta, thật ra cũng không phải việc đại sự gì, ta đang suy nghĩ nếu như.... Nếu hắn thực sự khi giao thủ với Tôn Mặc Huyền, hắn đã là Phá Bách viên mãn... Không, khi đó là Phá Bách hậu kỳ, vậy thì khoảng cách bây giờ cũng chỉ là 10 ngày thôi."

10 ngày!

Đúng vậy, chỉ có 10 ngày.

Tình báo cách đây 10 ngày có bị coi là quá hạn sao?

Hoàn toàn không tính, ít nhất là đối với võ sư mà nói thì tình báo 10 ngày trước không được coi là quá hạn.

Tuy nhiên, kết quả lại khiến cho người ta rung động.

Mộc Lâm khẽ gật đầu: "Hắn tiến bộ rất nhanh, có mấy phương diện, thứ nhất, hắn đi tới Chiến Thiên Thành. Thứ hai, Huyết Thần Tử cấp Húc Quang. Thứ ba, hắn dường như đã lĩnh ngộ được thế khác..."

Tổng hợp lại thì Lý Hạo cường hãn cũng là có nguyên nhân.

Tuy nhiên, điều đó vẫn còn quá khó để tin tưởng.

Tên gia hỏa này, chẳng lẽ không có bình cảnh dù nhỏ nhất sao?

Sau khi nhận được chỗ tốt, ngay lập tức có thể cảm ngộ được thế, sau đó tấn cấp rồi trở nên cường đại?

Ở đây, ai luyện võ mà không hơn 20 năm chứ?

Mộc Lâm nhanh chóng nói: "Được rồi, hắn có cơ duyên của hắn, chúng ta cũng có cơ duyên của chúng ta, mặc dù cơ duyên của chúng ta xem ra không lớn bằng hắn, nhưng so với võ sư bên ngoài thì đã rất mạnh rồi!"

"Hiện tại tên gia hỏa này nguyện ý gia nhập Võ Vệ quân và về cũng sẽ là đồng liêu."

Có người trầm giọng nói: "Hắn đồng ý gia nhập?"

"Ừm."

"An bài như thế nào?"

"Ý tứ của Hầu bộ là lại thành lập một đội trăm người cùng giao cho hắn kiểm soát."

Ngay khi những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy an tâm một chút.

Chà, cái này vẫn được!

Nếu không, thời gian này không biết trôi qua bằng cách nào.

Mặc kệ Lý Hạo làm cấp trên hay cấp dưới của bọn hắn thì hắn thực sự không giỏi.

Làm cấp dưới thật khó chịu.

Làm cấp trên thì Lý Hạo tuổi còn quá trẻ, trong thời gian ngắn bọn hắn nhất thời không thể chấp nhận được, không thể chấp nhận một võ sư trẻ tuổi như vậy, lại có thể đồng thời chỉ huy bọn hắn.

"Hầu bộ để hắn đến, là vì muốn mượn kiến thức của hắn giúp chúng ta cùng nhau thăm dò di tích sao?"

"Có thể, ngoài ra, hắn quả thực rất cường hãn, hắn gia nhập Võ Vệ quân cũng có thể làm cho Võ Vệ quân ngày càng mạnh hơn!"

"Vậy cũng không dễ nói, nếu lần này chúng ta liên thủ chiến đấu, hợp thành quân trận thì sẽ không bị thua thảm hại như vậy!"

"..."

Đám người nghị luận ầm ĩ, đương nhiên giờ phút này ngược lại không từ chối việc Lý Hạo gia nhập.

Võ sư thực tế chính là như thế.

Ngươi quá yếu, nếu ngươi là hạng người vô danh tiểu tốt thì coi như xong, là đệ tử của Viên Thạc thì cũng đừng trách mọi người bài xích ngươi, thậm chí có thể ức hiếp ngươi.

Nhưng Lý Hạo quá mạnh, còn là đệ tử của Viên Thạc nên lần này hoàn toàn khác!

Loại tồn tại như này có tư cách gia nhập, cũng có tư cách để càn rỡ.

Mộc Lâm thở dài nói: "Đội trưởng Thân Vệ quân của ta... Đi rồi!"

Đám người đều không nói nên lời, có người thì trợn trắng mắt.

Lúc này, ngươi vẫn còn muốn điều này?

Bình Luận (0)
Comment