Lý Hạo không nói nên lời, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên đá hỏa năng, trước đó giết chết bọn Vu Khiếu hắn thu được 13 viên, bản thân cũng có mấy khối, gần đây vô dụng cũng đều giữ lại.
Không thuộc tính không nhiều, kiểm tra một hồi tổng cộng cũng chỉ có ba viên.
"Một viên có thể dùng thật lâu?"
Lý Hạo thầm nghĩ, nhìn nhìn lại Hỏa Phượng Thương hay là đưa cho nó một chút thử xem sao.
Đá Thần Năng mặc dù trân quý nhưng mà sau này còn có cơ hội lấy về tay được.
Nhưng Hỏa Phượng Thương hắn chỉ có thể giữ ba ngày.
Sau một giây hắn cắn răng một cái, băng liệt Đá Thần Năng, một cỗ năng lượng hệ Hỏa tuôn ra, Tinh Không Kiếm trong tay căn bản lười hấp thu, dưới tình huống bình thường đều là Lý Hạo vận chuyển Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật thì mới có thể hấp thu, còn tiểu kiếm tương đối kén ăn.
Mà Hỏa Phượng Thương thì không kén ăn, viên đá lập tức vỡ vụn trong nháy mắt, Hỏa Phượng Thương bắt đầu điên cuồng hấp thu.
Từ một điểm này có thể nhìn ra tiểu kiếm cao cấp hơn Hỏa Phượng Thương.
Tinh Không Kiếm trước kia chắc chắn ăn được, Hỏa Phượng Thương ăn cấp bậc thấp hơn một chút.
Hấp thụ một lượng lớn năng lượng hệ Hỏa, giờ khắc này hình ảnh một con Hỏa Phượng Hoàng như ẩn như hiện!
Cả đại sảnh đều xuất hiện một cỗ cảm giác nóng rực.
Ánh mắt Lý Hạo tỏa sáng, muốn kích phát sao?
Kích phát ra thì là thứ đồ chơi gì?
Là hồn Hỏa Phượng kia, hay là bản thân Hỏa Phượng Thương sẽ động thủ?
Không hiểu nhiều nên thao tác lần thứ nhất không có kinh nghiệm gì.
Sở dĩ lựa chọn ở đây cũng vì lo lắng sau khi trở về sẽ không có chỗ để thao tác, sợ động tĩnh quá lớn làm nhà Hách Liên Xuyên bị sập.
Đang nghĩ ngợi thì lúc này Hỏa Phượng Thương bên trên đột nhiên hiện ra một Phượng Hoàng không quá lớn.
Lý Hạo chính là bởi vì Phượng Hoàng này chuẩn bị ra tay... Mà tràn đầy phấn khởi đang mong đợi, hình thức mở đầu đều đã chuẩn bị xong, kết quả Hỏa Phượng lập tức biến mất.
Hết rồi!
Lý Hạo hơi bất ngờ một chút, chờ đợi một lúc vẫn không thấy có động tĩnh.
Đi lên trước nhìn thoáng qua, Hỏa Phượng Thương hình như ngăn nắp hơn trước đó một chút.
Thế nhưng mà... Không có động tĩnh?
"Đánh một trận!"
Lý Hạo hô một tiếng, Hỏa Phượng Thương lại run lên, giống như đang nói không ăn đủ, không còn sức.
Lý Hạo bất ngờ một chút, nửa ngày mới hiểu được ý nó nói, đột nhiên đen mặt lại: "Khá lắm, thế mà ta lại bị một thanh binh khí đùa bỡn!"
Thật sự coi hắn là đồ ngốc sao?
Lý Hạo cắn răng, đột nhiên giơ trường kiếm lên, một kiếm bổ tới Hỏa Phượng Thương!
Cho ngươi còn muốn ăn này!
Kéo đâu!
Đá Thần Năng ẩn chứa rất nhiều năng lượng hệ Hỏa, làm sao có thể không kích phát được, thế mà binh khí này còn dám đùa nghịch hắn?
Ta muốn chém đứt ngươi, để xem ngươi có đánh trả không!
Mà ngay giây phút hắn chém xuống thì Hỏa Phượng Thương đột nhiên cử động, lần này cực kỳ bất ngờ, lập tức đâm tới cổ họng Lý Hạo!
Tốc độ vô cùng nhanh!
Giống như đã sớm có âm mưu như vậy, chỉ đợi Lý Hạo tới gần.
Lý Hạo chợt giật mình, giờ khắc này hắn cảm nhận được cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Cái đồ chơi này còn biết đánh lén?
Một kiếm đánh xuống Hỏa Phượng Thương lại biến mất trong nháy mắt, xuất hiện lần nữa đã ở gần cổ họng Lý Hạo, Lý Hạo lập tức lui tránh, phát huy Lộc Doanh Thuật đến cực hạn giống như lông vũ tung bay ngược lại phía sau trong không trung.
Oanh!
Trường thương như lửa!
Giờ khắc này Hỏa Phượng Thương bộc phát ra một cỗ hỏa diễm mãnh liệt, đốt cháy đất trời, đột nhiên Lý Hạo cảm giác hắn đang ở trong biển lửa, bốn phía đồ dùng trong nhà hoàn hảo không tổn hại chút nào, nhưng hắn lại có cảm giác tinh thần của hắn đang bị thiêu đốt!
Đây là loại công kích gì?
Hắn có chút hoảng sợ, lúc này bỗng nhiên hiểu ra Hồng Phát bị giết chết thế nào!
Thương này, xuất thương có thần!
Cũng không phải là hủy diệt thân thể trước mà là giết linh hồn trước, linh hồn chết thân liền chết, cho nên căn bản Hồng Phát không có đầy đủ thời gian để tránh né, bởi vì trong nháy mắt trường thương đâm vào trong cơ thể gã thì thật ra linh hồn của gã đã bị nhốt rồi, hoặc là đã bị thiêu chết!
"Uông!"
Lý Hạo giận dữ gầm lên, gào thét một tiếng như mãnh hổ xuất chuồng!
Trong trái tim đột nhiên có một con mãnh hổ hiển hiện!
Mãnh hổ phụ thể Lý Hạo một kiếm xuất ra, một kiếm này giống như cũng không phải là thật sự xuất hiện, mà là thần ý!
Trong đầu của hắn hiện ra một con Phượng Hoàng.
Phượng Hoàng trên trời!
Móng vuốt bén nhọn dựa vào hỏa diễm, lập tức chộp tới mãnh hổ, trong thực tế trường thương cũng trong nháy mắt đâm vào cổ họng Lý Hạo, mà Lý Hạo huy kiếm chém vào, trong đầu là mãnh hổ xuất lồng cũng đang vung móng vuốt tấn công!
Oanh!
Trong não oanh một tiếng vang, trong hiện thực Tinh Không Kiếm chém ra, nơi nó chém ra vang lên một tiếng đem Hỏa Phượng Thương chém lệch đi một ít, Hỏa Phượng Thương lại vô cùng kiên cố không gì sánh được, cũng không đứt gãy.
Lý Hạo lập tức thanh tỉnh, mãnh hổ với Hỏa Phượng hình như thế lực ngang nhau.
Hắn nhìn về Hỏa Phượng Thương phía trước mặt gần trong gang tấc, nhìn lại kiếm trong tay có chút bất ngờ, không có việc gì?
Vậy trước đó ngươi sợ cái gì?
Rất nhanh hắn có chút tỉnh ngộ... Tiểu kiếm... Có lẽ chỉ có thể trảm hồn, cho nên hồn của Hỏa Phượng Thương vẫn luôn không có hiển hiện, hồn bị chém mới có hi vọng chặt đứt Nguyên Thần Binh, là như vậy đúng không?
Hắn cũng không phải quá hiểu.
Nhưng mà hắn lo sẽ thật sự chặt đứt Hỏa Phượng Thương, một tay cắm tiểu kiếm vào trong ủng chiến, nhe răng cười một tiếng: "Không cần cái đồ chơi này, cho ngươi khỏi lo lắng sợ hãi, chính là vừa mới như thế, lợi hại, ta muốn mở mang kiến thức một chút về Hỏa Phượng Thương chân chính... Cứ tới!"
Lần này đã có chút kinh nghiệm.
Lần này sau khi hắn đem tiểu kiếm cắm vào ủng chiến, lập tức trong hiện thực một con Hỏa Phượng hiển hiện mờ ảo, quả nhiên trước đó đối phương thật sự kiêng kị tiểu kiếm, thanh thương không sợ, chính là hồn này sợ.
Mà lúc này, bản thân Hỏa Phượng biến thành một cây thương, một cái chớp mắt trường thương di động!
Thương như sống lại!
Linh hoạt vô cùng không gì sánh được, Lý Hạo nhanh chóng lùi lại tránh đi, cũng không trực tiếp ra tay, nhưng cái Hỏa Phượng Thương này lại trong nháy mắt xuất ra vô số thương ảnh, trong lúc nhất thời Lý Hạo lại có chút không cách nào phân rõ thật giả, hoặc là tất cả đều là thật, thương quá nhanh hắn chỉ nhìn thấy tàn ảnh.
Lý Hạo hóa thân thành mãnh hổ, gào thét một tiếng, một quyền đánh ra mãnh hổ tấn công!
Một quyền này lại là đánh vào hư không!