Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 634 - Chương 634: Thành Lập Liệp Ma Đoàn 6

Chương 634: Thành Lập Liệp Ma Đoàn 6 Chương 634: Thành Lập Liệp Ma Đoàn 6

Thấy bốn trận khác đã kết thúc nhưng bên hắn đến giờ còn chưa bắt được Ngô Siêu, người này cũng gấp muốn mắng người, nhịn không được giận dữ hét: "Ngô người gầy, ngươi con mẹ nó chạy mãi đúng không?"

Hiển nhiên hai người có quen biết, có lẽ trước kia còn là bằng hữu, đều đến từ Tuần Kiểm Ti Ngân Thành.

"Bớt nói nhảm, ngươi bắt được ta rồi nói!"

Hai người chạy tứ phía trong sân, còn bên kia, Lý Hạo nhìn thoáng qua trận chiến của Lý Hằng. Lý Hằng chỉ là Phá Bách trung kỳ, chẳng qua thực lực không tệ, Kiếm Môn am hiểu kiếm thuật, Lý Hằng cũng dùng kiếm, kiếm pháp rất phiêu dật, không có sắc bén và nặng nề như Kiếm Môn, lộ ra nhẹ nhàng, ngược lại khá giống Vô Ảnh Kiếm.

Lưu Long giới thiệu lần nữa: "Đây là Lý Hằng, trước kia cũng ở đội chấp pháp, nói không ít, tuổi không lớn lắm, năm nay 32... Có lẽ là 33. Kiếm pháp của hắn còn có chút lai lịch, trước kia Ngân Thành có vị kiếm khách, ngay từ đầu mọi người không biết hắn là võ sư, sau này dưới cơ duyên xảo hợp, ra tay mấy lần, Lý Hằng cũng có cơ duyên, được đối phương nhìn trúng rồi thu làm đồ đệ, truyền thụ chút ít kiếm thuật. Về sau vị kiếm khách kia đi xa một chuyến rồi chết, Bạch Nguyệt Thành thông báo chúng ta đi nhặt xác, có thế chúng ta mới biết vị kiếm khách kia là truyền nhân Liễu Tự Kiếm..."

Liễu Tự Kiếm cũng là một trong Thất Kiếm, chẳng qua nếu năm đó sắp xếp Thập Kiếm Ngân Nguyệt thì có lẽ sẽ có đại danh của Liễu Tự Kiếm.

Có thể có kiếm thuật xếp hạng Top 1 ở thời điểm Ngân Nguyệt võ lâm huy hoàng nhất thì cũng là ngoan nhân, đệ tử đời hai cũng sẽ không quá yếu. Tuy Lý Hằng là Phá Bách trung kỳ, đối mặt lại còn là môn nhân của Địa Phúc Kiếm, nhưng một tay Liễu Tự Kiếm của hắn lại đánh đối phương không cách nào phản kích.

Địa Phúc Kiếm tuyệt đối không kém!

Dù là cùng một loại kiếm pháp nhưng mỗi người tu luyện cũng khác biệt, giằng co vài phút, cuối cùng đối phương vẫn bị Lý Hằng dùng một kiếm đâm trúng cổ tay, trường kiếm trong tay bị đánh bay, đây là người thứ nhất chiến thắng đối thủ Phá Bách trung kỳ.

Lý Hằng cũng kịch liệt thở dốc nhưng lại cười xán lạn.

Bên này bọn hắn vừa kết thúc thì bên kia Ngô Siêu còn đang chạy vòng vòng với võ sư Tuần Kiểm Ti.

Lý Hạo cũng không nói gì!

Lần thứ nhất hắn cảm thấy tốc độ nhanh rất chán ghét, người ta đều kết thúc, hai ngươi đến bây giờ vẫn chưa giao thủ?

Ngô Siêu chạy đầu lưỡi cũng sắp thè ra, nhưng y quả thực có thể chạy.

Quả thực đã làm võ sư hậu kỳ kia chạy thở hồng hộc.

Một mực đuổi không kịp y, một khi không đuổi thì người ta sẽ thỉnh thoảng đánh lén ngươi một cái, làm võ sư hậu kỳ kia mệt mỏi ứng phó.

Hồi lâu, võ sư hậu kỳ nổi giận: "Không đánh nữa!"

"Ngươi nhận thua?"

"Ta không nhận thua, nhưng ta không đánh. Họ Ngô, coi như ngươi tấn cấp thì cũng còn có 6 người, còn phải loại ra một người... Ngươi chạy nhanh nhưng sẽ luôn có người nhanh hơn ngươi!"

Hắn mắng một tiếng, trực tiếp không đánh. Tốc độ hắn chậm hơn đối phương nhiều, liều mạng đuổi cũng không kịp, còn đánh cái gì.

Ngô Siêu đại hỉ, về phần đợi chút nữa bị người khiêu chiến thì hắn đã có chuẩn bị, tiếp tục chạy là được.

Tốc độ nhanh cũng không phải chuyện mất mặt gì.

Đến tận đây, sáu người chiến thắng đối thủ, toàn bộ ra biên.

Lúc này 6 người bị loại đều nhìn chằm chằm Lý Hằng và Ngô Siêu - hai người yếu nhất. Đáng tiếc họ chỉ có cơ hội chọn lựa một lần, nếu đều chọn bọn hắn thì cũng chỉ có một người lên chiến. Trong lúc nhất thời, mấy võ sư đều hơi xoắn xuýt, họ đều chọn bọn hắn rồi giờ nên làm sao đây?

Về phần Hồng Thanh, Liễu Diễm, Hồng Hạo thì không có ai muốn chọn. Chất tử của Vương Hằng Cương - Vương Siêu, Thiết Bố Y không yếu, phòng ngự khó phá, mọi người cũng không thấy có thể tuỳ tiện thủ thắng, ngược lại hai Phá Bách trung kỳ đã thành quả hồng mềm.

Lý Hạo nhìn về phía 6 người thua, cười nói: "Xem ra mọi người chỉ chuẩn bị khiêu chiến Ngô Siêu và Lý Hằng, 4 người còn lại sẽ vững vàng tấn cấp... Bị hai người bọn họ đánh bại coi như xong, không cần lãng phí thời gian, trung kỳ cũng đấu không lại, lại khiêu chiến nữa cũng không có ý nghĩa. 4 người còn lại, hai người các ngươi luận bàn, thắng thì tùy tiện chọn một đánh, đánh thêm một trận cũng coi như công bằng, ai bảo các ngươi trước đó thua làm gì!"

Không ai có ý kiến, mà 4 người còn lại cũng chưa giao thủ, bởi vì người bị Ngô Siêu đánh bại và một trung kỳ khác trực tiếp từ bỏ cơ hội. Hai người bọn họ trước đó cũng chỉ thử một chút, vừa rồi bại quá nhanh, chiến mấy trận thêm nữa cũng không có ý nghĩa.

Thế là còn lại hai người, cũng chính là hai người trước đó bị Hồng Thanh và Liễu Diễm đánh bại, cấp tốc ra sân. Một người chọn một người thắng khiêu chiến.

Lý Hạo chỉ nhìn, nhìn một hồi rồi cũng không quá để ý.

Những võ sư này đều không có thế.

Võ sư không có thế cũng chỉ có công phu quyền cước lợi hại một chút, không có bản sự gì quá mức đặc thù.

Hai trung kỳ có thể thắng hậu kỳ, tự nhiên cũng có bản lãnh của mình.

Lại qua hơn mười phút, mồ hôi Lý Hằng rơi như mưa nhưng vẫn dùng Liễu Tự Kiếm đánh bại đối thủ. Hắn chiến hai trận liên chiến, đều là vượt cấp, lúc này hắn cũng mệt mỏi tê liệt, hắn vốn nói nhiều nhưng bây giờ đến một câu cũng nói không ra.

Bên kia, Ngô Siêu đã chạy đến nỗi mồ hôi rơi như mưa, môn đồ Kiếm Môn một mực đuổi y cũng là cực kì tức giận, huy kiếm không ngừng chém đến, kiếm sau so kiếm trước lăng lệ nhưng từ đầu đến cuối không thể đánh được Ngô Siêu.

"Tốc độ của Siêu ca đúng là thật không chậm."

Lý Hạo cũng nhìn ra ngoài một hồi, trước đó hắn không có quá để ý, lúc này ngược lại hơi nghi hoặc: "Siêu ca cũng hưởng truyền thừa của danh sư nào hả?"

Trần Kiên Thiết Bố Y, khắp nơi đều có, truyền thừa rất nhiều.

Vừa vặn pháp truyền thừa, võ sư nổi danh không nhiều.

Tốc độ Ngô Siêu rất nhanh. Thật ra Lý Hạo đã biết trước kia Ngô Siêu đối mặt Siêu Năng Giả Hồng Nguyệt còn có thể mang theo Hắc Báo, Vân Dao chạy trốn, quả thực là hất Siêu Năng Giả Hồng Nguyệt ra.

Hiện tại lại nhìn, cảm giác y nhanh hơn võ sư hậu kỳ bình thường không ít.

Lưu Long suy tư một hồi, lúc này mới khẽ nói: "Có một số việc, lúc đầu ta cũng không muốn nói, chẳng qua... Ta đã từng nói, người trong tiểu đội đều có một ít bí mật của riêng mình, bằng lòng lưu tại Ngân Thành cũng đều có nguyên nhân. Ngô Siêu... Ngô Siêu thật ra là cháu trai của Ngô Hưng Hồng..."

Ngô Hưng Hồng?

Bình Luận (0)
Comment