Lý Hạo suy tư một lát, không có ấn tượng, hắn nhìn thoáng qua Lưu Long, Lưu Long cười: "Tên hắn có lẽ ngươi không biết, chẳng qua hắn cũng còn một danh hiệu khác là Thảo Thượng Phi."
"Nha!"
Lý Hạo hiểu rõ, hơi ngoài ý muốn: "Là vị này... Vị này năm đó cũng là danh nhân, 36 hùng không có hắn, nghe nói chỉ bởi vì chiến lực của hắn không mạnh, nhưng thân pháp lại đứng đầu. Rất nhiều người đều nói người này cũng nên được liệt vào Anh Hùng Phổ!"
Không phải một trong 36 hùng, có thể hiệu xưng người có thân pháp đứng đầu Ngân Nguyệt không hề đơn giản.
Ngô Siêu lại là cháu trai hắn?
"Vậy Siêu ca... Sao lại ở trong tiểu đội?"
"Ngô Hưng Hồng chết rồi, bị người ta giết. Không chỉ như thế, Ngô gia đều bị người ta tiêu diệt... Nghe nói là Phi Thiên hạ thủ, hình như một Siêu Năng Giả Phi Thiên để mắt tới thân pháp nhà bọn họ, cụ thể là ai hạ thủ thì không rõ, nhưng Ngô gia quả thực đã bị người diệt."
"Phi Thiên?"
Lý Hạo đau đầu.
Tiểu đội thật thú vị.
Kẻ thù của hắn là Hồng Nguyệt, kẻ thù của Liễu Diễm là Diêm La, bây giờ kẻ thù của Ngô Siêu là Phi Thiên. Khá lắm, gom đủ ba tổ chức lớn!
"Ừm, sát thủ ở Phi Thiên nhiều, sát thủ tới vô ảnh đi vô tung... Mặc dù bọn hắn chưa hẳn có thể sử dụng thân pháp của võ sư, nhưng bí thuật thân pháp đệ nhất Ngân Nguyệt thì sao Phi Thiên có thể không hứng thú được?"
Lưu Long cũng lắc đầu thở dài: "Lúc ấy Ngô Siêu không ở nhà, vậy nên mới trốn được một kiếp. Sau này y đến Ngân Thành, bởi vì Ngân Thành vắng vẻ, cộng thêm lão sư ngươi ở đây, y cũng biết Tuần Dạ Nhân đang bảo vệ lão sư ngươi cho nên ngay từ đầu y đến để tị nạn."
Lý Hạo hiểu rõ.
Trong năm người tiểu đội Liệp Ma, bây giờ hắn biết tình huống của Liễu Diễm, biết tình huống của Ngô Siêu, chỉ có cố sự của Trần Kiên và Vân Dao là chưa ai đề cập qua.
Hiển nhiên cũng có cố sự.
Đương nhiên Lý Hạo cũng không cần thiết phải biết, ba tổ chức lớn đều đầy đủ hết, lại đến một kẻ thù, thêm một kẻ không nhiều, thiếu một kẻ không ít.
Lúc hai người nói chuyện thì Ngô Siêu một mực chạy, nhảy vọt... Đến cuối cùng, võ sư Kiếm Môn lựa chọn từ bỏ, đánh không trúng địch nhân, cộng thêm việc dù sao Ngô Siêu cũng là đồng sự cũ của Lưu Long và Lý Hạo, người kia suy tư một trận rồi lựa chọn từ bỏ.
Đến tận đây, chiến đấu kết thúc.
Nhìn Ngô Siêu và Lý Hằng triệt để mệt mỏi sụp đổ rồi nhìn lại 4 người khác, Lý Hạo nói thẳng: "Không cần kiểm tra 4 người họ, họ sẽ trực tiếp trở thành đội trưởng. Ngô Siêu, ngươi và Lý Hằng không có ý kiến chứ?"
Có thể có ý kiến gì, hai người hiện tại không rảnh để nghĩ. Lúc này, tùy tiện một người đến đầy có thể đánh ngã bọn hắn.
Chỉ là hai người đều hơi bất đắc dĩ và không cam lòng, bởi vì thế thì trong hai người bọn họ sẽ có một người bị loại.
Lý Hằng rất lo lắng, bởi vì hắn biết Ngô Siêu theo chân Lưu Long, cũng là đồng đội trước đó của Lý Hạo. Hiển nhiên nếu dựa vào Lý Hạo tới chọn thì cơ hội của hắn không lớn.
"Đoàn trưởng..."
Lý Hằng vội vàng nói: "Ta và lão Ngô trước đó cũng quen biết. Lão Ngô chạy nhanh nhưng ta cũng không chậm... Ta muốn nói một câu, không bằng ta và lão Ngô cùng ở một đội, hắn phụ trách điều tra, ta phụ trách giết địch, hai ta là chính phó đội trưởng, chiến công của 8 người khác trong tiểu đội, hai ta mỗi người chia 4 phần..."
"Hai ta yếu hơn mấy đội trưởng khác một ít, nhưng hai ta cùng một chỗ thì sẽ không yếu!"
Nói thì đường hoàng!
Trên thực tế chính là sợ mình bị loại.
Lý Hạo cũng cười, ta còn chưa nói, vậy mà tự ngươi đã nói trước. Lúc này Ngô Siêu cũng mệt thở phì phò, suy nghĩ rồi cũng nói: "Đoàn trưởng, ta cũng cảm thấy rất tốt... Mặc dù Lý Hằng chỉ biết chút da lông Liễu Tự Kiếm, chẳng qua kiếm thuật vẫn khá ..."
Lý Hằng liếc mắt nhìn y, thầm mắng một tiếng.
Tên này trước kia ở Ngân Thành không hợp hắn lắm, hiện tại hai người tiến tới cùng một đội, hắn cũng rất bất lực.
"Vậy cứ thế đi!"
Lý Hạo cũng lười khó khăn, nói thẳng: "Vậy cứ định như thế, về phần đội viên, các ngươi tự tuyển! Ai bằng lòng đi theo các ngươi thì tốt, không bằng lòng thì cuối cùng còn dư lại, thay phiên lựa chọn!"
"Tốt nhất phải có đặc sắc, hoặc có công phòng nhất thể, hoặc toàn phòng ngự, hoặc toàn công kích... Nhưng đừng quá hỗn tạp. Tỉ như học Ngô Siêu, một đội tất cả đều biết chạy, các ngươi thì chạy nhanh rồi nhưng còn những người khác làm sao đây?"
Đám người trong nháy mắt cười ra tiếng.
Lý Hạo lại nói: "Hôm nay đến đây thôi. Sắp xếp một chút, trước đêm nay hoàn tất tổ đội, sáng mai chúng ta xuất phát!"
Lưu Long cũng hơi im lặng, đây cũng quá nhanh.
Ông biết tâm tư của Lý Hạo, tên này muốn làm mua bán lớn chứ không phải loại người tiểu đả tiểu nháo.
Thấy Lý Hạo đi, ông cấp tốc đuổi theo, nói nhỏ: "Đội ngũ này vừa tổ hợp, thành viên còn chưa quen thuộc, mọi người cũng rất lạ lẫm lẫn nhau, sáng mai xuất phát... Có khi nào quá vội rồi không?"
"Tranh thủ thời gian!"
Lý Hạo truyền âm: "Không sợ nguy hiểm, người mặc hắc giáp, lực phòng ngự tăng nhiều. Rèn luyện trong khi tiến lên, ta sẽ tuyển một vài kẻ yếu cho bọn hắn rèn luyện trong chiến đấu trước chứ sẽ không tìm cường giả ngay từ đầu. Lão đại còn chưa tin ánh mắt của ta?"
Lưu Long suy nghĩ, gật đầu.
Điều này ngược lại đáng giá tín nhiệm.
"Vậy nếu gặp được tồn tại cường đại..."
"Dưới Húc Quang thì ta không sợ đâu! Nếu thật sự gặp Húc Quang... Lão đại dẫn người chạy trước là được, ta sẽ ngăn cản!"
Húc Quang!
Cấp độ này trước đó cao thâm mạt trắc, hôm nay tại trong miệng Lý Hạo lại lộ ra hết sức bình thường.
Nếu xuất hiện Húc Quang, hắn sẽ ngăn cản.
Lưu Long im lặng không nói. Tuy Lý Hạo nhưng nếu thật sự gặp Húc Quang, thì có thể làm cho Lý Hạo đi đối địch không?
"Ta biết rồi."
Lưu Long nặng nề đáp lại một tiếng, không nói thêm.
Còn Lý Hạo cũng không nói thêm, mà là đi đến phòng làm việc của Kim Thương. Hắn muốn mượn một mớ Thần Năng Thạch, đúng vậy, mượn dùng một ít, trở về sẽ trả. Võ sư thụ thương là tình huống tránh không khỏi, vì để chiến đấu không giảm quân số nên nhất định phải để kiếm năng dư dả.
Mượn trước cái mấy chục mấy trăm khối, trở về tự nhiên có tiền trả nợ.
Về phần kiếm năng không tiện bại lộ, vậy cũng không sao, đến lúc đó tự nhiên có thuyết pháp khác.
Thời khắc này, Lý Hạo có một ít dã tâm... Nếu có thể tăng mạnh Liệp Ma đoàn, tiếp đó hắn cũng có chút giúp đỡ hữu dụng. Bằng không đơn đả độc đấu đúng là thuận tiện, nhưng có lúc cũng rất chậm trễ thời gian.
Sau đó không lâu, Lý Hạo đi ra khỏi văn phòng.
Dưới tình huống Kim Thương im lặng hồi lâu, hắn cuối cùng mượn được 30 mai Thần Năng Thạch, cái giá là 50 bộ hắc giáp còn lại hắn láy được, nếu hắn không trả nổi thì 50 bộ còn lại sẽ thuộc về Võ Vệ quân.
50 bộ hắc giáp, hiển nhiên càng có giá trị hơn 30 mai Thần Năng Thạch, Thần Năng Thạch là vật phẩm tiêu hao, mà hắc giáp thì lại không phải.
Lý Hạo không cò kè mặc cả quá nhiều, hắn có lòng tin rằng có thể trả tiền.